Đồng hồ sinh học của Mạnh Dao là luôn đi ngủ lúc 11 giờ và thức dậy lúc 5 giờ. Mấy ngày gần đây, cô bắt đầu phá vỡ đồng hồ sinh học này của mình.
Bởi vì vào ban đêm, khi Trương Tố Úc đã ngủ say thì cô sẽ lén lút vào phòng tắm để trò chuyện với Trình Gia Thừa trên WeChat.
Thời gian trò chuyện không dài lắm, mỗi lần Trình Gia Thừa đùa giỡn với cô hai câu thì cô đã không thể chịu đựng được, cô có thể rất cởi mở trước mặt Trình Gia Thừa nhưng hiện giờ đang ở trong cái nhà này…
Trong ngôi nhà này, ngay cả khi Trương Tố Úc không nhìn thấy thì cô vẫn phải cảnh giác để không để lộ ra bất kỳ biểu hiện nào thể hiện sự
ham muốn của mình.
Kỳ thi cuối kỳ đang đến gần, lúc đang ăn cơm tối Trương Tố Úc có hỏi cô bài tập gần đây.
Thành tích của Mạnh Dao rất ổn định, cũng không có gì phải lo lắng, như thường lệ, cô trả lời rằng không có vấn đề gì và cũng không có bài nào cô không hiểu.
Nói xong cô bỗng u sầu, sau kỳ nghỉ đồng nghĩa với việc cô không thể đi học, trường cấp ba Lâm Diệp chỉ có hai tuần nghỉ phép, nhưng hai tuần này là hai tuần không có bất kỳ áp lực gì, dù sau thì bài vở của những ngày bình thường cũng đủ áp lực rồi.
Hai tuần không được gặp Trình Gia Thừa … Cô bỗng cảm thấy nó lâu quá.
Kết quả kỳ thi cuối kỳ rất quan trọng, nó là thành tích mà các trường đại học sẽ nhìn vào khi họ quyết định nhận sinh viên, Mạnh Dao muốn đấu tranh để giành lấy nó.
“Trường Sư phạm Đại học A rất tốt. Điều kiện tuyển dụng giáo viên tiểu học là ít nhất phải có bằng thạc sĩ của một trường danh tiếng, sau kỳ thi đi với mẹ đến gặp Giáo sư Lưu của trường Sư phạm đó đi.”
“Vâng, thưa mẹ.”
Ngoài ba môn toán lý hóa thì tất cả các môn còn lại Trình Gia Thừa đều trốn tiết, mỗi lần hắn trốn tiết một là ở tiệm net ngoài trường, hai là ở phòng nghỉ mà Trình Thịnh đã mua cho hắn.
Trình Gia Thừa rất thông minh nhưng không có nghĩa là hắn không chăm chỉ học hành, thực tế hắn trốn học chỉ đơn giản là cảm thấy tiến bộ của giáo viên rất chậm, việc tự học này mới có thể đáp ứng được nhu cầu của hắn.
Hắn thường dành phần lớn thời gian của mình ở phòng nghỉ để tự học và giải đề, bây giờ hắn đã có thêm một niềm vui mới nữa, đó là làm tình với Mạnh Dao.
Trình Gia Thừa chưa bao giờ nói với ai rằng hắn không có hứng thú yêu đương, đương nhiên, hiện tại hắn cũng không hề yêu đương với Mạnh Dao.
Với hắn mà nói, câu ” Em là bạn gái của tôi.” hoặc câu ” Chúng ta ở bên nhau đi.” chẳng có ý nghĩa gì. Tất nhiên khi Mạnh Dao bị Hà Khải chất
vấn thì hắn cũng có nghĩ đến việc nói câu ấy với cô, nhưng sau khi đã ngủ với cô thì suy nghĩ của Trình Gia Thừa lại thay đổi.
Hắn biết Mạnh Dao thích mình, hơn nữa hành vi của cô còn đặc biệt nổi loạn vì sự quản thúc quá mức của cha mẹ, hắn lờ mờ cảm thấy nếu Mạnh Dao yêu sớm thì sẽ khiến hoàn cảnh lúc cô ở nhà càng trở nên khốn khổ hơn.
Cho nên hắn nói với Mạnh Dao nơi hắn sẽ học đại học, nếu sự hứng thú của hắn đối với Mạnh Dao có thể duy trì đến lúc đó, vậy hắn cũng không ngại trong cuộc sống đại học có thêm sự tồn tại của Mạnh Dao.
Trình Gia Thừa luôn luôn không thích quản chuyện của người khác, nhưng hắn lại có một nỗi lo như phụ huynh lo cho con với Mạnh Dao, đúng là không thể hiểu được mà.
Vì Mạnh Dao thường xuyên trốn học để đi tìm hắn nên Trình Gia Thừa bắt đầu giám sát việc học của cô. Hơn một nửa là chạy trốn bài tập về nhà, nửa còn lại là dạy dỗ làm tình.
Trình Gia Thừa đưa cô đi xem phim, vừa học vừa làm, dạy Mạnh Dao thành dáng vẻ mà mình thích nhất, chỉ chạm một cái liền chảy ra nước.
“Không phải em nói muốn cùng tôi học đại học à?”
Một câu của Trình Gia Thừa thắng những lời dạy bảo của Trương Tố Úc mười mấy năm qua. Mạnh Dao tràn đầy động lực, Trình Gia Thừa là giáo viên nghiêm khắc hơn những giáo viên khác rất nhiều, một cái đề bài giảng một lần nếu từ đó không thể suy một ra ba thì sẽ bị trừng phạt ngay lập tức, mông của Mạnh Dao liên tục bị hắn đánh đến đỏ bừng.
Phần thưởng của Trình Gia Thừa ngọt ngào bao nhiêu thì Mạnh Dao hạnh phúc bấy nhiêu.
Sau khi Mạnh Dao trốn học năm lần thì giáo viên chủ nhiệm đã gọi cô đến văn phòng, có một nhân viên tư vấn tâm lý đang đợi cô.
Mạnh Dao là một người rất giỏi nói dối, ánh mắt biểu cảm tự nhiên, ở với nhau nhiều năm như vậy ngay cả Trương Tố Úc cũng không hề nghi ngờ huống chi là một giáo viên đồng cảm cho cô.
Vẻ mặt cô ngây thơ mờ mịt nói rằng cô cũng không biết tại sao mình lại muốn trốn học, bỗng nhiên muốn thoát khỏi không gian đó thôi, cô nói mình chỉ đi ra khu vườn phía sau của sân thể dục … Sau núi … Vườn hoa để ngồi, có khi đờ người ra, có khi đọc sách, cô cũng không hiểu được mình.
Sau khi nhân viên tư vấn tâm lý trao đổi với giáo viên chủ nhiệm, chuyện Mạnh Dao trốn học cũng không thông báo cho phụ huynh.
Mạnh Dao đi vệ sinh trước khi quay lại lớp học, bỗng điện thoại trong túi cô reo lên, là điện thoại mà Trình Gia Thừa đưa cho cô.
[ Sau này không được trốn tiết nữa. ]
Mạnh Dao sững sờ nhìn vào điện thoại của mình, đúng vậy, cô biết mình không thể trốn tiết được nữa, nhưng nếu không trốn tiết..
Trình Gia Thừa lại gửi thêm một WeChat tới [ Kỳ nghỉ tôi sẽ đưa em đi chơi. ]