Lăng Thiên Mộng Huyễn

Chương 235: Chương 237: Gặp lại lĩnh chủ



- Mọi người không nên ham chiến, nhanh vọt về phía trên.
Lâm Dật Hiên thấy có mấy người áp lực giảm nhiều, muốn nhặt lấy trang bị rơi xuống, tiến tới lại vọt vào bên trong đàn quái vật.
Mà lúc này đội trưởng Thánh Kỵ Sĩ trong ngực Lâm Dật Hiên nghe được Lâm Dật Hiên hô quát, cũng liền bề bộn quay đầu nhìn sang, phát hiện mấy đội viên lại lùi về sau, liền quát khẽ:
- Tất cả dùng phá vòng vây làm chủ, không được ham chiến, không được tham vật phẩm.
Tuy trên mặt đất quả thật có không ít thứ tốt, nhưng mà phải có mạng dùng mới được, chỉ cần có mạng mới có cơ hội lấy được càng nhiều thứ tốt.

Lời nói của đội trưởng Thánh Kỵ Sĩ, quả nhiên so Lâm Dật Hiên nói có tác dụng, cô ta vừa nói xong, mấy gia hỏa ham trang bị, liền đình chỉ hành động, sau đó tiếp tục phá vòng vây, Lâm Dật Hiên ôm đội trưởng Thánh Kỵ Sĩ rơi xuống mặt đất, sau đó tiếp tục tiến về phía trước, lúc này hắn phát hiện một vấn đề, trong toàn bộ đoàn đội này giống như chỉ có đội trưởng Thánh Kỵ Sĩ là thực lực yếu nhất, thế nhưng mà cô ta lại có thể chỉ huy mọi người, đây là vì cái gì, chẳng lẽ cô ta có bối cảnh gì hay sao? Hay là cô ta có trí tuệ hơn người.
Không thèm nghĩ những thứ này nữa, Lâm Dật Hiên gia tốc công kích, chẳng qua là trong chốc lát, Lâm Dật Hiên mang theo tiểu đội mạo hiểm rốt cục phá tan bầy quái vật này, sau đó tất cả mọi người đều nhanh chóng hướng về bậc thang chạy tới, lên bậc thang là có thể chạy ra bên ngoài động quật.
Lâm Dật Hiên cũng không có nóng lòng lên bậc thang, mà là ngừng lại, hắn phải chờ đợi tất cả mọi người lên một lượt, chỉ cần chết một người, như vậy hắn coi như là nhiệm vụ thất bại.
Đúng lúc này, Druid vốn vẫn còn hướng bậc thang chạy trốn thoáng cái ngừng lại, sau đó quay lại phía sau, hướng về bên kia nhanh chóng vọt tới, trang bị kim sắc, chỗ đó có một trang bị kim sắc, lúc này Druid kia đã đỏ mắt lên, hắn còn là lần đầu tiên chứng kiến trang bị kim sắc, lúc này hết thảy hắn đều quên, trong mắt của hắn chỉ có vật phẩm lóe ra ánh sáng kim sắc kia, chỉ cần có một kiện vật phẩm kim sắc, như vậy hắn liền phát đạt.
Nhưng mà hắn vừa chạy đến trước mặt trang bị kim sắc kia, liền cảm thấy quanh người một hồi gió mạnh gào thét, quay đầu nhìn lại, là một Trầm Luân Ma vọt tới trước mặt của hắn, Trầm Luân Ma này cũng là một tinh anh, hơn nữa là lợi hại nhất trong năm con tinh anh, bởi vì nó có lực công kích siêu cao, lại bổ sung lấy công kích Băng Hệ, chỉ cần bị hắn công kích, liền trực tiếp bị băng phong, lúc trước một đồng bạn của hắn thiếu chút nữa chết ở trong tay Trầm Luân Ma tinh anh này, may mắn đồng bạn kịp thời cứu giúp mới thoát hiểm, có thể nói rất ra tức, bọn hắn chính là bị Trầm Luân Ma tinh anh này truy chạy khắp nơi.
Mà lần này Trầm Luân Ma tinh anh tìm tới hắn, mà đồng bạn của hắn lại cách hắn gần nhất cũng có hơn 10m, muốn cứu hắn hiển nhiên là không thể nào.
- Hùng Nhập Biến Thân.
Druid trực tiếp hét lớn một tiếng, toàn bộ thân hình trực tiếp biến thành một gấu trắng cực lớn, nhưng mà con tinh anh Trầm Luân Ma kia công kích lại trực tiếp đánh vào trên người hắn, gấu trắng trực tiếp bị công kích cường đại đánh bay, nặng nề đập trên thạch bích, mà địa phương bị Trầm Luân Ma công kích, trực tiếp xuất hiện một miệng vết thương thật dài, mà Hàn Băng chi lực lại trực tiếp đông cứng miệng vết thương, cả thân thể gấu trắng liền trực tiếp bị đống kết.
Tinh anh Trầm Luân Ma hét quát một tiếng, trực tiếp vọt tới trước người gấu trắng, đao trong tay trực tiếp đâm tới đầu gấu trắng, chỉ cần bị đâm trúng, như vậy hắn sẽ trực tiếp hóa thành băng vụn.

Trong mắt gấu trắng không khỏi hiện lên một tia hối hận, có khả năng hắn cũng hối hận mình tham lam, mình vì tham lam của mình mà đưa mạng.
Trong lúc đó, một đạo điện quang trực tiếp hiện lên trước mắt gấu trắng, sau đó liền chứng kiến tinh anh Trầm Luân Ma vốn là công tới hắn trực tiếp bị đánh bay. Mà lúc này thân ảnh của Lâm Dật Hiên trực tiếp xuất hiện ở trước người của hắn.
Được cứu trợ rồi, Druid hóa thành gấu trắng một hồi đại hỉ, hắn tự nhiên được chứng kiến Lâm Dật Hiên cường đại, nếu như Lâm Dật Hiên tới cứu mình, như vậy cái mạng nhỏ của mình coi như là được bảo vệ.
Mà sau khi Lâm Dật Hiên đánh bay tinh anh Trầm Luân Ma, hai mắt tràn đầy phẫn nộ mà nhìn về phía Druid, hắn vừa rồi đã rất rõ ràng nói mau chóng phá vòng vây, thế nhưng mà tên này vẫn là tham lam không thay đổi, thiếu chút nữa đưa mạng, chính mình bởi vì tham lam toi mạng thật cũng không có gì, thế nhưng mà liên lụy mình làm nhiệm vụ thất bại, cái kia là không thể tha thứ, Lâm Dật Hiên trực tiếp một tay nắm một chân gấu, trong ánh mắt kinh nghi của Druid kia, trực tiếp vung gấu trắng, sau đó hướng về phía trên bậc thang ném qua.
Gấu trắng cực lớn như là đạn pháo, trực tiếp đánh trúng vào đỉnh cao nhất huyệt động, sau đó nặng nề rơi vào trên bệ đá, lúc này Druid kia bị va chạm, không khỏi làm cho thất điên bát đảo, đây cũng là Lâm Dật Hiên sợ giết chết hắn, hư mất nhiệm vụ của mình, bằng không, Lâm Dật Hiên trực tiếp ném hắn vào thạch bích trên đỉnh thạch động.
Tất cả mọi người đều lên rồi, bây giờ phải mang theo bọn hắn nhanh chóng ly khai động quật, chỉ cần bọn hắn an toàn ly khai động quật, như vậy nhiệm vụ của mình coi như là hoàn thành.

- NGAO...
Đúng lúc này, một tiếng gầm gừ thâm trầm, lại dẫn lựối.
Quái vật Cấp Lĩnh Chủ! Trong nội tâm Lâm Dật Hiên kinh hãi, hắn chẳng thể nghĩ tới lại dẫn đến quái vật Cấp Lĩnh Chủ, hiện tại hắn không có dược tề tăng cường lực lượng, đối mặt quái vật Cấp Lĩnh Chủ, trong nội tâm thật đúng là không có ngọn nguồn, xong, quái vật Cấp Lĩnh Chủ cường đại, hắn là đã lĩnh giáo rồi, hơn nữa hắn còn cảm giác, lĩnh chủ trước mắt này so với lúc trước còn lợi hại hơn. Con lúc trước kia hắn không có cảm giác được loại khí tức chèn ép này, nhưng mà cái này lại làm cho hắn có cảm giác bị đè nén.
- Trốn?



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.