Lăng Thiên Mộng Huyễn

Chương 243: Chương 245: Trảm thảo trừ căn




Lăng Thiên Mộng Huyễn
Tác giả: Mặc Mộng Trần
Chương 245: Trảm thảo trừ căn

Ánh mắt Lâm Dật Hiên rét lạnh, không mang theo một tia cảm tình, tiếng nói cũng làm cho nội tâm người ta lạnh lẽo.
- Nếu ngươi không chịu buông tha chúng ta mà nói, vậy hãy để cho những trang bị kia theo chúng ta cùng một chỗ biến mất, ngươi cũng không tìm được một kiện.
Lúc này Thánh Kỵ Sĩ ở một bên có chút kiên cường nói.

- Không biết sống chết.
Lâm Dật Hiên hừ lạnh một tiếng, nhẹ điểm Thánh Kỵ Sĩ kia một chút, lập tức một đạo hào quang hắc sắc trực tiếp tiến nhập trong cơ thể Thánh Kỵ Sĩ kia, sau đó liền chứng kiến Thánh Kỵ Sĩ kia trở nên tái nhợt, tiếng kêu khủng bố từ trong miệng hắn phát ra.
Đúng lúc này, trước mặt Lâm Dật Hiên đột nhiên bắn ra một màn hình hư ảo, phía trên biểu hiện ra nhiệm vụ đã hoàn thành, Lâm Dật Hiên xoay đầu lại, phát hiện ma pháp sư kia cùng Rogge Cung Tiễn Thủ đã từ bên trong Tà Ác động quật đi ra, khóe miệng Lâm Dật Hiên hiện ra một tia vui vẻ, rốt cục hoàn thành, hắn cũng có thể ra tay.
- Ta đem trang bị cho ngươi, buông tha ta.
Thánh Kỵ Sĩ kia một mặt kêu rên, một mặt hướng Lâm Dật Hiên cầu xin tha thứ, trên thân thể của hắn đã chậm rãi toát ra hắc sắc hỏa diễm, toàn thân bắt đầu chậm rãi kết một tầng băng hơi mỏng.
Ngón tay Lâm Dật Hiên nhẹ nhàng bắn ra, lập tức ngọn lửa trên người Thánh Kỵ Sĩ hoàn toàn biến mất, Thánh Kỵ Sĩ trực tiếp xụi lơ trên mặt đất, toàn bộ thân mình không ngừng co quắp, như là một con chó chết.
- Giao ra đây.
Lâm Dật Hiên lạnh lùng nói, đối với thần sắc hoảng sợ của bọn hắn, Lâm Dật Hiên không có chút lòng thương hại nào.
- Vâng...
Thánh Kỵ Sĩ toàn thân run rẩy, sau đó một đống trang bị trực tiếp xuất hiện ở trước người của hắn, bên trong trang bị đều lóe ra quang mang ma pháp, xem ra hắn thật sự là sợ thủ đoạn của Lâm Dật Hiên, không có một tia do dự, liền đem trang bị ra.
- Các ngươi cũng giao ra đây, nếu không ta sẽ cho các ngươi sống không bằng chết.
Lâm Dật Hiên quay đầu nhìn về phía mấy người khác, hắn không muốn lãng phí thời gian, còn phải nhanh một chút đi tìm Acala, nhìn xem giải quyết vấn đề bây giờ của hắn như thế nào, nếu như kéo quá dài mà nói, lại ra vấn đề khác, như vậy liền cái được không bù đắp đủ cái mất.
Mấy người khác bị Lâm Dật Hiên nhìn một cái, toàn thân một hồi rùng mình, lúc nãy vốn định ngoan cố chống lại đến cùng, nhưng mà nhớ tới thảm trạng vừa rồi của Thánh Kỵ Sĩ, lại là một hồi trái tim băng giá, trong nội tâm bọn hắn một hồi do dự, cuối cùng vẫn là sợ hãi chiến thắng lý trí, nhao nhao đem từng kiện từng kiện trang bị ra, Lâm Dật Hiên nhìn nhìn, thật đúng là không ít, trong đó có giá trị nhất chính là sáu kiện trang bị kim sắc, cùng một kiện trang bị ám sắc, trách không được những người này tham lam như thế, những vật này đầy đủ cho đại đa số người nảy sinh lòng tham, thật không nghĩ tới, lần này bạo ra nhiều thứ tốt như vậy, xem ra là đại thu hoạch a.

Lâm Dật Hiên ý niệm khẽ động, những trang bị kia trực tiếp trôi nổi lên, sau đó bị Lâm Dật Hiên thu vào trong không gian.
- Trang bị chúng ta đã cho ngươi, có thể buông tha chúng ta a?
Vẻ mặt Druid khẩn trương mà nhìn về phía Lâm Dật Hiên, trước mắt hắn Lâm Dật Hiên quá cường đại, cường đại đến mức bọn hắn căn bản không cách nào phản kháng, thậm chí chỉ có thể khẩn cầu tha thứ, loại cảm giác này làm cho bọn họ một hồi khuất nhục.
- Đối với địch nhân, ta cho tới bây giờ đều là trảm thảo trừ căn.
Lâm Dật Hiên nhàn nhạt nhìn kia Druid một cái, cũng không có che dấu ý nghĩ của hắn, trước mắt nếu như thả bọn hắn, như vậy nhất định bọn hắn sẽ mang đến cho hắn phiền toái vô tận, cảnh giới lấy ơn báo oán, Lâm Dật Hiên vẫn là làm không được, cũng không muốn làm.
- Đáng chết, liều mạng cùng hắn...
Druid nghe được Lâm Dật Hiên nói, trên mặt lộ ra một tia dữ tợn sợ hãi, thân thể đột nhiên biến lớn, biến thành một gấu trắng cực lớn, mà năm người khác cũng lộ ra vẻ điên cuồng, trực tiếp dùng ra chiêu thức mạnh nhất, muốn cùng Lâm Dật Hiên dốc sức liều mạng.
Vốn trong nội tâm bọn hắn đều mang theo một tia may mắn, hy vọng Lâm Dật Hiên có thể buông tha bọn hắn, nhưng mà khi một tia may mắn cuối cùng của bọn hắn tan vỡ, liền triệt để điên cuồng, dốc sức liều mạng tựa hồ đã thành lựa chọn duy nhất của bọn hắn, coi như là bọn hắn chết, cũng sẽ không để Lâm Dật Hiên sống khá giả.
- Không biết tự lượng sức mình.

Ánh mắt Lâm Dật Hiên như sương lạnh, hắc sắc hỏa diễm trên người đột nhiên bạo phát ra, như là liệt diễm hừng hực thiêu đốt, bất quá không giống với lửa cháy khốc nhiệt bừng bừng, hắc sắc hỏa diễm trên người Lâm Dật Hiên mang theo một tia băng hàn có thể làm cho linh hồn đông lại, sau đó Lâm Dật Hiên vung tay lên, ngọn lửa trên người như là hỏa cầu, đồng thời đánh trúng vào sáu người.
Sáu người bị ngọn lửa kia tiếp xúc, thân thể trực tiếp cứng lại, sau đó phảng phất đông lạnh thành khối băng, sau đó toàn bộ bể tan tành, trực tiếp hóa thành tro bụi hắc sắc.
Hắc sắc hỏa diễm thật cường đại, ngay cả trang bị cũng có thể cùng một chỗ đốt mất, hơn nữa loại thiêu đốt này vẫn là đóng băng thiêu đốt, có chứa tính Hàn Băng đặc biệt, vừa có lực lượng hỏa diễm cường đại, hắc sắc hỏa diễm này thật đúng là cường đại, nếu như không phải có tác dụng phụ, Lâm Dật Hiên thật đúng là muốn một mực có được hắc sắc hỏa diễm này.
Sau khi chém giết sáu người, Lâm Dật Hiên nhẹ nhàng nhảy lên, cả thân thể trực tiếp bay lên không trung, chỉ chốc lát sau, liền đã đến vài trăm mét không trung, hắn chậm rãi nhìn chung quanh, tìm kiếm lấy tung tích nữ thích khách kia, Lâm Dật Hiên sẽ không bởi vì địch nhân là nữ tử, liền mở ra một đường sống, có khi một nữ địch nhân so với nam địch nhân càng thêm đáng sợ, càng thêm khó chơi, trảm thảo trừ căn, không để lại hậu hoạn vẫn là nguyên tắc Lâm Dật Hiên kiên trì, hơn nữa nàng kia là một thích khách, nếu quả thật đối với hắn làm một ít sự tình không tốt, thật đúng là không dễ phòng bị.
Chỉ chốc lát sau, Lâm Dật Hiên đã tìm được người thân ảnh nữ thích khách kia, nữ thích khách kia cách nơi này ít nhất năm sáu dặm, đồng thời cô ta vẫn còn dùng tốc độ cực nhanh chạy vội, nếu như không phải nhãn lực của Lâm Dật Hiên mạnh mẽ mà nói, thật đúng là không phát hiện được cô ta, lúc này nhìn ra, thân ảnh thích khách nữ kia chỉ lớn bằng một hạt đậu, hơn nữa đang nhanh chóng chạy đi.
Lâm Dật Hiên tìm đúng phương hướng, tốc độ triển khai toàn bộ, một tiếng vang thật lớn, Lâm Dật Hiên phi hành thật nhanh, trực tiếp mang theo một hồi âm bạo cường đại, khoảng cách năm sáu dặm, đối với Lâm Dật Hiên dùng tốc độ cao nhất lao đi, cũng không quá đáng là sự tình trong một giây lát, thân ảnh nữ thích khách kia ở trước mắt Lâm Dật Hiên biến lớn, lại biến lớn, chẳng qua là trong chốc lát, liền gần ngay trước mắt, Lâm Dật Hiên bay nhanh hạ xuống, trực tiếp ngừng lại trước người nữ thích khách kia.
Nữ thích khách kia thấy Lâm Dật Hiên đột nhiên xuất hiện, đồng tử trong mắt không khỏi nhẹ nhàng rụt thoáng một phát, sau đó một hồi tụ khí, dao hai lưỡi trong tay không lưu tình chút nào đâm về phía Lâm Dật Hiên.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.