Lăng Thiên Truyền Thuyết

Chương 603: Toàn thân báu vật (2)



mỗi người đều là nhiệt khí phừng phừng

Lăng Thiên giật mình lập tức liền nghỉ ra: chẳng lẽ là dược tính của xà huyết phát tác! Bình tĩnh hạ lệnh cho đám thủ hạ buông những thứ ở trên người xuống khoanh chân ngồi dưới đất, để mỗi người dựa theo lộ tuyến vận hành chân khí trong cơ thể thôi động nội lực, còn Lăng Thiên hắn thì khổ cực không gì tả nổi làm hộ pháp cho hơn một trăm người. Vốn dĩ muốn Lăng Kiếm giúp đỡ chút đỉnh. không nghĩ tới vừa nhìn qua thì người này cũng đã ngồi xuống

Lăng Thiên có phần không chú ý, đó chính là nội lực của hắn thâm hậu, nhất là lần đột phá trước đã đạt đến cảnh giới cao thâm, bách độc bất xâm, chư tà nan phạm, dược lưc của một hai ngụm xà huyết bên trong thân thể hắn, nội lực vừa chuyển thôi cũng đã đồng hóa toàn bộ rồi, nhưng đám thuộc hạ của hắn lại không có được công lực giống như hắn, hơn nữa người nào cũng uống nhiều xà huyết hơn Lăng Thiên, phen này nhất định phải "gặm" khổ sở rồi

Bất quá cũng không phải là không đáng giá, một khi chịu đựng được dược lực cuồng mãnh cường hành này, tin rằng tố chất toàn thân đều sẽ được đề cao một cách mạnh mẽ. Từ lúc này trở đi, một trăm năm mươi người đang ngồi tại đây, những biểu hiện trong cuộc sống sau này tuyệt sẽ hoàn toàn bất đồng với những người khác, Điều này làm cho Lăng Thiên thực sự bất ngờ.

Công lực của Lăng Kiếm dù sao cũng thâm hậu nhìn khắp chúng nhân ở đây chỉ kém một mình Lăng Thiên là người đầu tiên đồng hóa hết dược lực của xà huyết, đứng lên, sắc mặt vẫn còn ửng hồng. Lăng Thiên vừa nhìn liền biết kết quả, âm hiểm đi đến gần, cười hắc hắc nói: "A Kiếm à, có muốn giống như Phùng Mặc đi phát tiết một chút không đấy?"

Đi phát tiết giống như Phùng Mặc? Lăng Kiếm buồn bực hấp háy con mắt, rốt cục hiểu ra không khỏi mặt đỏ tới mang tai, bất quá không thể phủ nhận được rằng trong cơ thể đang thực sự có một loại xung động dị dạng cường liệt như vậy, chỉ cảm thấy toàn thân nóng bỏng huyết mạch sôi sục, Trong đời Lăng Kiếm, đây là lần đầu tiên có loại cảm giác này. Miễn cưỡng không chế sự khô nóng trong lòng, quật cường nói: "Ta không cần đi"

"Hắc hắc..." Lăng Thiên nháy nháy mắt nhìn sang hai bên bĩu môi: "Nhìn đi, đám gia hỏa này một lát nữa đứng dậy, tất nhiên sẽ làm trò hề cho coi. Nếu như bây giờ xuất hiện một con lợn lòi "mắt hai mí", phỏng chừng đám gia hỏa này cũng có thể sẽ nhìn chòng chọc. Phỏng chừng bọn chúng cũng không có định lực tốt như ngươi đâu"

Lăng Kiếm nhớ tới cảm giác không nóng trong cơ thể cũng chẳng biết vì sao không xuất hiện những động tác **, lại nhìn thoáng qua đám đại hán đang ngồi xếp bằng trên mặt đất, bộ dạng mặt đỏ tía tai, rốt cục không nhịn được mà cười ha hả một trận

" Kiếm ca, mười năm qua đến tận bây giờ, đây là lần đầu tiên ta thấy ngươi cười như vậy đó." Lăng Trì lảo đảo đứng lên, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tuấn tú vẫn là một mảnh đỏ bừng, hiển nhiên cũng không thể chiu nổi, bất quá trong mắt lại lóe ra ánh sáng của sự mừng rỡ cuồng nhiệt, nhìn Lăng Kiếm. Hiển nhiên nụ cười vui sướng phát ra từ tận đáy lòng của. Lăng Kiếm, đã làm cho kẻ làm huynh đệ như Lăng Trì cũng thấy đại ca mình vui vẻ không thôi, trái lại quên đi sự dày vò trong cơ thể mình

Hai mắt Lăng Kiếm chợt cứng lại, nhìn nhìn Lăng Trì muốn nói cái gì đó, nhưng rốt cục lại không nói ra mỉm cười nhàn nhạt.

Nhưng Lăng Thiên cũng sẽ không bỏ qua cho Lăng Trì, cảm khái thở dài mà nói: Lăng Trì à, nhìn bộ dạng khó chịu của người như thế kia. nếu như lúc này Điệp nhi ở bên cạnh ngươi, thì sẽ tốt biết bao nhiêu!"

Lăng Trì vốn dĩ trên cơ bản đã đè nén sự khô nóng trong cơ thể xuống nhưng Lăng Thiên vừa nhắc tới Điệp Nhi, lại làm cho hắn tức thì trở nên khó chịu hơn bất kỳ người nào khác, tức thì cảm thấy toàn thân sẽ bạo tạc, không khỏi đưa tay bưng chỗ đó, khom người gập lưng, vạn phần chật vật, nói: "
Công tử ngài... Ngài thật muốn chỉnh người ta mà..."

"
Ha ha,.." Lăng Thiên, Lăng Kiếm cùng nhau cười to,

Quả nhiên không ngoài dự liệu thậm chí so với dự đoán của Lăng Thiên còn muốn nghiêm trọng hơn rất nhiều, Một đám đại hán rốt cục không chịu nổi dược lực, từng người đứng lên, chỉ là cặp mắt đều đỏ hồng phát ra tình cảnh giống như dã thú, hơi thở ồ ồ, huyết mạch sôi sục, bệnh trạng giống hệt như ăn phải xuân dược cường lực, Nếu trễ giải, sợ rằng đám người này dưới tình trạng vô pháp phát tiết, xuân tình quá cường liệt liền có thể điều khiển thần trí của mỗi người!

Vừa nhìn đến loại tình huống như vậy, Lăng Kiếm, Lăng Trì đều là mặt hoa mày choáng Thế này thì có gì là tốt nữa đây?

Lăng Thiên kêu to xui xẻo, đột nhiên chuyển người vùng dậy, lạnh lùng đứng thẳng ánh mắt lạnh lẽo quét qua từng người, chậm rãi nói từng chữ: "Bây giờ nghe hiệu lệnh của ta. Nằm úp sấp tại chỗ, chuẩn bị chống đẩy!"

Trên người Lăng Thiên tản mát ra một loại uy áp cường đại ánh mắt băng lãnh khiến cho mỗi người đều cảm thấy cõi lòng run rẫy, tức thì thanh tỉnh. không tự chủ được mà lựa chọn phục tùng mệnh lệnh.

"
Bắt đầu!" Lăng Thiên ra lệnh một tiếng: "Dùng tốc độ nhanh nhất, trong vòng mỗi canh giờ, mỗi người ít nhất phải làm đủ một ngàn cái! Lăng Kiếm phụ trách giám sát, nếu có người nào làm không xong tùy người xử trí!" Nói xong những câu này, Lăng Thiên liền nhắm mắt lại ngồi trên một gốc cây ở bên cạnh

Hắc hắc xuân dược cái gì chứ! Kỳ thực chỉ là do xà huyết dẫn động bản tính xung động nguyên thủy nhất của nhân loại mà thôi, Quân đội thời hiện đại để đối phó với loại xung động này của những thanh niên sẽ tiến hành huấn luyện điên cuồng khiến người không còn chút khí lực nào, ngay cả muốn động một ngón tay cũng không nổi, để xem ngươi còn có tâm tư mà suy nghĩ lung tung nữa hay không, Đạo lý này cũng rất đơn giản, chính như một viện sinh học phi ngựa, lao qua không ít những rào cản, Đây chính là quan hệ trực tiếp đến tinh lực của thân thể không hoàn toàn quyết định bởi tố chất của thân thể

Lăng Thiên bắt đầu cười thầm trong bụng, không phải chỉ là uống vài ngụm xà huyết thôi sao, cho dù người an nhiều hơn nữa ta cũng có thể bắt ngươi chống đẩy để hút sạch nó! Nghe thấy mệnh lệnh "Một canh giờ chống đẩy một ngàn cái", hơn một trăm đại hán. Cho dù trong thân thể mỗi người dục hỏa đang thiêu đốt, cũng không bởi vì thế mà không phát ra tiếng ai thán rầm rỉ!

Chống đẩy dưới sự phổ cập rộng rãi của Lăng Thiên. cùng với gập bụng nhảy ếch, bước vịt, nằm ngửa, bật tôm, trở thành những phương thức huấn luyện cơ bản nhất của Lăng phủ biệt viện, Thế nhưng một canh giờ một ngàn cái chống đẩy quả thực có phần rất tàn khốc. cho nên đám hán tử này kêu khổ thấu trời

au lên một chút! Đừng có mà đẩy đưa nữa!" Lăng Kiếm cũng không kháck khí, toàn thân phủ đầy sát khí đi tới. Nhất thời cả đám câm như hến, chỉ thấy từng cái mông to không ngừng nhô lên hụp xuống...

*******************************

Một trận lũ lụt bất thình lình, đã cải biến toàn bộ cục điện của đại lục!

Tiêu gia. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn

Tiêu Phong Hàn điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi! chòm râu hoa râm lấm tấm màu đỏ.

Đột nhiên mặt đất rung động nhẹ một hồi trên dưới tiêu gia cho rằng không đáng để ý. Vậy mà không tới nữa ngày, đã được tin tức: nước sông Bích Lân đột nhiên chuyển dòng khác thường, nước lũ điên cuồng chảy mạnh vào trong nội địa Đông Nam, hiện lúc này đã có hơn vạn người gặp phải thủy tai, về phần độc đạo Thiên Thủy, vốn đứng mũi chịu sào, càng chỉ kịp phóng ra một con bồ câu đưa tin, liền hoàn toàn không có tin tức gì nữa Tiêu gia như đứng trong động lửa, ngồi trên đống than hai canh giờ qua đi, rốt cục chuyển đến tin tức: hai ngọn núi bên cạnh sông Bích Lân không biết vì nguyên nhân gì đột nhiên sụp xuống đè hết vào trong lòng sông Bích Lân, cắt ngang dòng chảy! Dòng nước cuồn cuộn không có chổ phát tiết, đã chạy ngược lại, mấy trăm dặm ở hai bờ sông đã là một mãnh đại dương mênh mông về phần độc đạo Thiên Thủy đã sớm không thể chịu nổi nữa, toàn bộ hơn ba vạn quân phòng thủ quan nội không một ai kịp chạy thoát mạng!

Đất bằng nổi sóng!

Quyển 6

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.