Lang Vương Tổng Giám Đốc: Vợ Yêu Được Cưng Mà Hoảng

Chương 138: Nếu không thỏa mãn



Lãnh Dạ bị Bạch Tuyết chất vấn ngẩn ra, cô nhóc này thực sự đã thay đổi, chẳng lẽ nguyên do bởi vì thân thể?

"Em hỏi trước đây anh đã từng thấy qua chuyện này? Trả lời em?" Bạch Tuyết không khuất phục hỏi.

Lãnh Dạ lắc đầu.

"Cho nên, anh có biện pháp gì! Em muốn tin anh, thế nhưng đây là việc không làm không được, đây không phải là một cuộc phẫu thuật liền có thể giải quyết mọi chuyện! Chuyện này quá kỳ ảo!" Bạch Tuyết gào lên, đây là lần đầu tiên cô đối mặt tức giận với Lãnh Dạ.

"Đi theo tôi, hiện tại tôi sẽ để em biết tôi có thể làm được hay không, tôi sẽ khiến em lập tức trở lại chính mình, đi theo tôi."

Lãnh Dạ kéo Bạch Tuyết ra ngoài, hắn muốn mang Bạch Tuyết đi tìm Cung Hàn, tráo đổi thân thể đương nhiên là cần hai người đều ở đây mới được, nếu không thì làm sao tráo đổi, hắn đã nghĩ kỹ, tạm thời mang hai người bọn họ cách xa không gian này, sau đó dùng kim đan trong cơ thể bức linh hồn của hai người ra, đến lúc đó là có thể trao đổi.

Thế nhưng, một khi kim đan rời khỏi thân thể hắn, hắn sẽ biến thành sói một thời gian, cụ thể là bao lâu thì không nhất định, bởi vì đây là kim đan năm đó mẫu đơn tiên tử để lại yêu giới lúc đó, khi làm chú ngữ, hễ là yêu nếu tiếp nhận kim đan, kim đan sẽ không thể sẽ rời khỏi thân thể, nếu không sẽ biến thành nguyên hình, chú ngữ này chỉ đối với yêu là có hiệu quả.

Bọn họ đi tới gian phòng của Cung Hàn, Cung Hàn không có ở đây, Lãnh Dạ biết hắn ở nơi nào. Cung Hàn vừa mới uống ly cà phê của hắn rồi nói ra ban công hít thở không khí, cho nên hắn hẳn là ở ban công.

Hóa ra trong khoảng thời gian này Cung Hàn thật sự ở ban công ngây ngốc, chỉ là, sau đó đã rời khỏi, nguyên nhân đương nhiên là bởi vì ly cà phê kì lạ kia!

Ngay lúc Cung Hàn uống ly cà phê Tiểu Long Nữ đặc chế, hắn ngồi trên ghế ở ban công, nhìn ánh trăng bên ngoài, về sau cảm thấy thân thể bắt đầu nóng ran, hơn nữa còn càng lúc càng nóng, hắn là bị làm sao! Hắn đương nhiên biết loại nóng này là gì!

Chỉ là hắn không ngờ chính mình sẽ bị người ta hạ thuốc, càng không nghĩ đến là Lãnh Dạ hạ thuốc hắn! Chẳng lẽ Lãnh Dạ không chịu nổi, muốn hắn?

Cung Hàn nhận định chính vì uống ly cà phê của Lãnh Dạ mới biến thành như vậy!

Kẻ giả nhân giả nghĩa!

Tên đàn ông ghê tởm!

Hắn mặc dù hiện tại là thân thể của Bạch Tuyết, thế nhưng hắn coi như là đàn ông!

Đáng ghét!

Lãnh Dạ lại muốn dùng biện pháp như thế muốn hắn!

Chẳng lẽ anh ta không kiêng kỵ Bạch Tuyết ở trong thân thể hắn sao? Đây chính là tâm tư chân thật của anh ta!

Cung Hàn càng nghĩ càng buồn nôn!

Hắn không cho phép mình và đàn ông làm loại chuyện đó!

Quyết không cho phép!

Thà chết chứ không chịu khuất phục!

Thế nhưng?

Thân thể càng lúc càng nóng, đã có chút kiên trì không nổi!

Lãnh Dạ đáng chết! Rốt cuộc cho hắn bao nhiêu dược? Vì sao khó chịu như vậy? Trong thân thể hình như có một vạn con kiến đang cắn hắn! Hắn thật là muốn để cho người ta chui vào thân thể hắn giúp hắn!

Trước mắt hắn bắt đầu mê muội, người đã không thăng bằng, hắn thậm chí muốn đưa tay cởi quần áo trên người, thế nhưng, hai tay vừa mới vừa đụng đến trước ngực hắn liền bối rối!

đây là thân thể Bạch Tuyết, trước ngực có thật nhiều thịt, rất co giãn, hắn dường như ăn một miếng, dốc sức cắncắn, thế nhưng hắn với không được, cũng cắn không được!

Hắn tức giận! Hắn phẫn nộ!

Hắn không nên tự mình an ủi chính mình, thế nhưng, hắn thật khó chịu!

Thừa dịp mình còn có chút ý thức thanh tỉnh, hắn phải mau rời khỏi đây, nếu không chờ Lãnh Dạ tới, bắt hắn ăn tại chỗ, đến lúc đó một đời thanh danh của hắn liền kết thúc!

Thế là, cố nén dục vọng thân thể đi ra ngoài.

Lãnh Dạ mang theo Bạch Tuyết đi tới ban công, không có ai?

"Đã khuya, vẫn là nên đi về nghỉ ngơi đi! Em tin anh còn không được sao?" Bạch Tuyết biết cô trong bộ dạng này, trong lòng Lãnh Dạ sốt ruột. Thế nhưng, loại này chuyện kỳ quái này làm sao có thể làm được !

"Cậu ta đi đâu? Tên hỗn đản này lại dẫn thân thể của em đi ra ngoài! Em về phòng trước, tôi đi tìm cậu ta trở về!" Lãnh Dạ đi tìm Cung Hàn .

Thực ra Cung Hàn đi không có xa, thân thể hắn rất khó chịu, hắn liền đi đến công viên cần đấy, bởi vì là buổi tối, trong công viên đã không còn ai, hắn ngồi ở trên ghế đá , thống khổ giày vò, bỗng nhiên, hắn loáng thoáng cảm giác có người tới gần!

Người tới chính là Lãnh Dạ, hắn đi dọc đường theo mùi thân thể Bạch Tuyếtmà tìm được. Kỳ thực, hắn hoàn toàn có thể sử dụng pháp lực, liền có thể tìm được Bạch Tuyết, thế nhưng, hắn không làm vậy, ở thế giới nhân loại, trừ phi không phải việc bất đắc dĩ, hắn sẽ không sử dụng pháp lực, hắn dùng giác quan mẫn cảm của động vật, cho nên hắn vẫn có thể tìm được thân thể Bạch Tuyết như cũ.

"Khốn kiếp -- đêm hôm khuya khoắt không ngủ được, chạy ra đây làm chi?" Lãnh Dạ rất không hiểu được, đã trễ thế này, câu ta ngồi ở chỗ này làm chi!

"Anh anh anh? Không được đi qua --" Cung Hàn bằng vào một chút ý thức còn sót quát lên. Hắn thà rằng chết cũng không muốn bị đàn ông đè. Hắn là đàn ông a!

Mặc dù bị đè, cũng phải là phụ nữ đè hắn a!

Thế nhưng?

Thật đau buồn!

Hiện tại thân thể này, mặc dù là của cô gái đẹp cũng không dùng được!

Bây giờ hắn ở trong thân thể Bạch Tuyết, không có súng! Làm sao nổ súng!

"Có bệnh sao! Cùng tôi trở lại --" Lãnh Dạ không có dừng lại, vẫn đi đến gần Cung Hàn.

Cung Hàn mặc dù đói khát, thế nhưng, hắn dốc sức chống cự người đàn ôngnày!

Phẫn nộ đứng dậy! Gào lên.

"Tôi cảnh cáo anh, không được đi qua, nếu không tôi liền sờ thân thể Bạch Tuyết, không tin anh liền thử xem?" Cung Hàn giơ tay lên, làm ra tư thế sờ mó, chiêu này quả nhiên có hiệu quả, Lãnh Dạ ngừng cước bộ, hắn không có đi về phía trước tiếp, hắn không thể khoan dung thân thể Bạch Tuyết bị tên khốn này xâm phạm, cho nên hắn nhịn!

"Tôi có thể không qua,cậu cùng tôi trở về, thân thể của cô ấy, nếu cậu dám chạm một chút, tôi liền chặt tay cậu! Không tin cậu cũng thử xem!" Lãnh Dạ âm trầm nói, mặc dù ý thức Cung Hàn bắt đầu mơ hồ, thế nhưng, hắn biết Lãnh Dạ nói là sự thật, không phải hù dọa hắn!

Người đàn ông này yêu Bạch Tuyết, hắn đã sớm nhìn ra, anh ta vì coi chừng thân thể Bạch Tuyết, một ngày một đêm đi theo hắn, mặc dù đi ngủ cũng không buông tha hắn, ghê tởm hơn chính là đi nhà cầu đều bị anh ta giám sát, quả thực so với ngồi tù còn thống khổ hơn!

Cung Hàn tin nếu như hắn sờ soạng Bạch Tuyết, Lãnh Dạ nhất định sẽ chặt tay hắn. Cũng không phải nói đùa!

"Mẹ kiếp -- ngươi thật con mẹ nó làm vậy, thế nhưng, lão tử không hiếm lạ!" Cung Hàn khó chịu tức giận mắng!

"Cậu?" Lãnh Dạ nhìn thấy Cung Hàn có gì đó rất lạ!

"Tôi? Mẹ kiếp! Anh không nên giả vờ, hiện tại tôi thành bộ dạng này, tất cả đều là do anh ban tặng! Anh con mẹ nó không thể nhịn nữa sao?" Cung Hàn nghĩ đến Lãnh Dạ bưng cà phê đi vào phòng hắn, sau đó lại nhìn hắn uống xong cà phê, còn không tức giận, lúc đó, hắn đã thấy kỳ lạ, anh ta nào có tốt bụng như vậy, thì ra là ngấm ngầm, muốn đè hắn, Cung Hàn nghĩ tới đây tức giận mắng to!

"Nhịn một chút? Không ngại nói cho cậu biết, tôi vẫn nhịn đó!" Lãnh Dạ trả lời, ý của hắn là nếu như không phải thân thể Cung Hàn bây giờ là Bạch Tuyết, hắn đã sớm không đành lòng!

Cho nên hắn một mực nhẫn, nhịn thật lâu!

"Mẹ kiếp! Vì sao anh không tiếp tục nhẫn nhịn? Tại sao muốn hại tôi? Anh hại tôi chẳng lẽ cũng không quan tâm tới Bạch Tuyết sao?" Cung Hàn manh bạo quát.

"Chuyện của tôi và cô ấy, còn không cần người ngoài để ý tới!" Lãnh Dạ lạnh lùng trả lời.

"Mẹ kiếp! Không cần tôi quản? Vậy anh vì sao hại tôi?" Cung Hàn bởi vì tác dụng của thuốc, luôn mồm nói chữ thô tục, bởi vì khó chịu, khó chịu đã muốn mắng chửi người!

"Hại cậu? Tôi hận không thể giết cậu!" :Lãnh Dạ nổi giận!

"Giết tôi? Đến đây? Giết đi! Lão tử cũng nhẫn nhịn đến vất vả!" Cung Hàn thật sự là không nhịn được!

"Được thôi--" Lãnh Dạ sải bước về phía trước, giơ một con dao, đem Cung Hàn còn đang mắng chửi đánh ngất xỉu.

Lãnh Dạ nhìn ra Cung Hàn khác thường, nhưng không thể trực tiếp tới gần, chỉ có thể chọc tức cậu ta, cho là hắn tới gần là muốn giết mình, kỳ thực, Lãnh Dạ vì muốn đánh ngất xỉu cậu ta, sau đó dẫn cậu ta đi.

Lãnh Dạ ôm lấy Cung Hàn sắp sửa té trên mặt đất, sửng sốt, thân thể Bạch Tuyết nóng quá! Nhiệt độ cơ thể cao kinh người!

Cậu ta bị người hạ thuốc?

Nhất định là như vậy, cậu ta sẽ không ngốc tự mình hạ thuốc mình!

Rốt cuộc là ai hạ thuốc?

Bọn họ đi tới nơi này, vẫn ở tại trong biệt thự nhà họ Long, cũng không có đi đâu? Chẳng lẽ là...

Lãnh Dạ hoài nghi là Long Thiên có ý đồ với Bạch Tuyết? Cho nên hạ thuốc cho Cung Hàn uống.

Lãnh Dạ mang thân thể Bạch Tuyết về biệt thự, vừa vặn bị Long tỷ từ cửa sổ nhìn thấy một màn như vậy, cô ta lại một lần nữa bị chấn động!

Người đàn ông này không ngừng chơi đùa đàn ông, còn muốn chơi đùa phụ nữ?

Anh ta vừa nãy còn cùng Cung Hàn ở trong phòng tắm như vậy, nghe được Cung Hàn dùng miệng hút cho anh ta, hiện tại người đàn ông này lại ôm Bạch Tuyết muốn làm gì? Chẳng lẽ vừa dùng miệng chưa thích? Còn muốn một lần nữa?

Cô ta vội vã xuống lầu, sau đó đi theo Lãnh Dạ.

Lãnh Dạ ôm Cung Hàn trực tiếp tiến vào phòng tắm, sau đó mở vời nước lạnh, đặt thân thể Bạch Tuyết vào.

Ở cửa Long tỷ ngẩn ra, người đàn ông này rất thích ở trong phòng tắm làm việc! Ôm Bạch Tuyết tiến vào phòng tắm!

Có giường lớn không ngủ, Cứ thích ở trong phòng tắm làm chi! Thực sự là khẩu vị đặc biệt kì lạ!

Lãnh Dạ rời khỏi phòng tắm, sau đó đi gọi Bạch Tuyết, hắn muốn hiện tại liền đổi họ trở về, sau đó giúp thân thể Bạch Tuyết dập tắt lửa! Nếu không thân thể Bạch Tuyết sẽ cháy hỏng !

Hiện tại hắn không thể muốn thân thể Bạch Tuyết, hắn biết trong thân thể có tên khốn kiếp kia ở bên trong, hắn không thể chịu đựng được!

Long tỷ cảm thấy Lãnh Dạ đi ra ngoài, thế là trốn ở bên cạnh.

Chỉ chốc lát sau, Bạch Tuyết bị Lãnh Dạ mang tới. Sau đó đi vào cửa, sau đó là tiếng đóng cửa.

Thế nhưng hôm nay Long tỷ được mở rộng tầm mắt, chẳng lẽ người đàn ông này thích chơi song phi, chỉ là, đây là một nữ hai nam chơi song phi!

Bên trong phòng.

"Muộn rồi, anh làm cái gì vậy?" Bạch Tuyết không hiểu hỏi, nhìn ra Lãnh Dạ có chuyện muốn làm, Bạch Tuyết rối rắm, buổi tối có thể có chuyện gì muốn làm? Chẳng lẽ anh không chịu nổi, muốn phụ nữ? Bạch Tuyết không khỏi nghĩ đến phương diện kia, mấy ngày này cô biến thành bộ dạng này, Lãnh Dạ vẫn không có cùng cô chung phòng, mặc dù cùng phòng cũng vô dụng!

Bạch Tuyết nhớ rõ, trước đây mỗi ngày tối đến Lãnh Dạ đều muốn cô, hiện tại đã rất nhiều ngày không có như vậy, có phải là anh hiện tại muốn hay không, hẳn là rất muốn! Thế nhưng, hiện tại thân thể cô là đàn ông!

Lãnh Dạ đã trễ thế này, kéo cô đến trong phòng của anh, rốt cuộc là muốn làm gì?

"Tôi muốn làm gì em sẽ biết? Em không phải không tin tôi sao, hiện tại tôi sẽ để em tin tôi có thể làm được hay không!" Lãnh Dạ nói, hắn muốn đổi Bạch Tuyết trở về, từ đầu đến cuối Bạch Tuyết cũng không tin hắn có thể làm được, kỳ thực, cũng không thể trách Bạch Tuyết, ai sẽ nghĩ tới hắn là Lang Vương? Ai sẽ biết hắn là Lang Vương tu luyện ngàn năm?

Bạch Tuyết không ngờ!

Bạch Tuyết cũng không biết hắn có pháp lực!

Bạch Tuyết càng không biết hắn không phải người! Mà là một Lang Vương tu luyện ngàn năm!

Nếu như Bạch Tuyết biết tất cả không biết có thể hay không...

Long tỷ ở cửa kinh ngạc mở to mắt , trời ạ! Người đàn ông này rốt cuộc muốn làm gì?

Cung Hàn là đàn ông, hắn chẳng lẽ muốn vào thân thể Cung Hàn?

"Em tin anh, thế nhưng đây là chuyện anh làm không được, rất nhiều chuyện không phải tự tin và có tiền là có thể ! Lãnh Dạ anh rất mạnh, em biết. Anh rất có tiền, em cũng biết. Thế nhưng, những chuyện ấy và chuyện này không thể giống nhau." Bạch Tuyết tưởng là Lãnh Dạ rất hiếu thắng, mới có thể muốn cô vẫn tin tưởng.

"Em cái gì cũng không cần nói, chỉ cần ngoan ngoãn chớ lộn xộn, một lát sẽ biết tôi có thể làm được hay không." Lãnh Dạ đi vào trong phòng tắm, đem thân thể Bạch Tuyết(cũng chính là Cung Hàn) từ trong bồn tắm ôm ra.

"Anh ta làm sao vậy?" Bạch Tuyết nhìn thấyCung Hàn hôn mê giật mình hỏi.

"Cậu ta không có việc gì, bị hạ thuốc!" Lãnh Dạ để Cung Hàn toàn thân ướt sũng đặt bên người Bạch Tuyết.

"Thuốc?" Bạch Tuyết không hiểu hỏi.

Lãnh Dạ sắc bén liếc nhìn ra cửa, khóe miệngnhếch lên, người kia ở ngời cửa đã thích nghe trộm như thế, vậy để cho cô ta nghe đủ, ngay khi Lãnh Dạ chuẩn bị để Long tỷ ở ngoài cửa, mấy nhóc con lại có động tĩnh .

"Nha ! Thế nào khiến làm cho thân thể mẹ nóng như vậy, có phải sinh bệnhhay không?" Sói con số một lo lắng hỏi.

"A nha! trước anh không cần lo thân thể mẹ nóng hay không nóng, hiện tại đối phó với ngươi phụ nữ bên ngoài đi, chờ chút nữa chúng ta tập trung đổi mẹ và tên khốn kia trở về a!" Sói con số hai nói.

"Mọi người đừng động tới, người phụ nữ bên ngoài giao cho em, em có biện pháp đêt cho cô ta nghe cái đủ!" Sói con số ba hưng phấn nói.

Thật là có cha nào con đấy!

Lãnh Dạ vừa muốn để Tiểu Long Nữ nghe trộm cho đủ, hiện tại nhóc con cũng muốn như vậy, thật không hổ là cha và con gái.

"Em không nên để người phụ nữ kia thuận lợi, không bằng chúng ta thu thập những thanh âm ấy phóng cho cô ta nghe thế nào?" Sói con số một không có ý tốt đề nghị nói.

"Thanh âm gì a?" Sói con số ba hiếu kỳ hỏi, vốn nó tính toán để Tiểu Long Nữ nghe tiếng hỗn lọan, kích thích cô ta! Xem ra lão đại còn có biện pháp tốt hơn!

"A nha -- chính là khi cha bắt nạt mẹ đó, chúng ta vì không muốn bị quấy rầy, xây khu cách ly, liền sưu tập thanh âm của cha và mẹ phát ra, sau đó thả vào một túi hơi sao? Chúng ta không có nghe, không ngại để cho cô ta nghe một chút thế nào? Nhất định rất lôi cuốn!" Sói con số một rất hưng phấn nói.

"Tốt tốt -- thế nhưng những m thanh ấy chúng ta đều chưa có nghe?" Sói con số ba tiếc nuối nói.

"Sao em lại ngốc như vậy? Anh hai vì không muốn cho chúng ta nghe thấy những âm thanh ấy mới cố ý xây một khu ách ly, chúng ta là tiểu hài tử, những âm thanh của cha và mẹ không thích hợp với trẻ em nha!" Sói con số một giải thích.

"Không thích hợp với thiếu nhi? Vậy thời điểm chúng ta đầu thai sao hai người không nói không thích hợp với tre em! Hiện tại nghiêm chỉnh cái gì!" Sói con số ba oán giận nói.

"Không nói với em, nói không lại em! Anh cũng hoài nghi tương lai em giống ai? Cha lãnh khốc, Mẹ cũng rất an tĩnh, vì sao em không thể giống mẹ an tĩnh một như vậy?" Sói con số một nói.

"Em muốn trông giống mẹ xinh đẹp như vậy, thế nhưng tuyệt đối không muốn yếu đuối giống mẹ, bị người khi dễ!" Sói con số ba hợp tình nói.

"Yếu đuối? Em tin rằng mẹ yếu đuối sao? Dù sao anh không tin! Mẹ thế nhưng là hậu nhân của Mẫu đơn tiên tử, năm đó Mẫu đơn tiên tử vì theo đuổi tình yêu, dám cả gan làm trái thiên đình, phạm phải thiên pháp, bị đầy xuống trần gian chịu khổ! Người như vậy sao có thể yếu đuối! Dù saoanh vẫn không tin!" Sói con số hai rốt cuộc lên tiếng, hơn nữa còn là lời nói kinh người!

(đúng vậy, Bạch Tuyết nhà chúng ta thế nhưng là hậu nhân của Mẫu đơn tiên tử, tính cách tương lai cũng không phải che đậy, mọi người yêu quý, mỏi mắt chờ mong đi. )

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.