Lang Vương Tổng Giám Đốc: Vợ Yêu Được Cưng Mà Hoảng

Chương 178: Tiểu vũ trụ bạo phát



Bạch Tuyết nghĩ đến người phụ nữ đã nghe điện thoại kia, nhất định cô phải nhìn xem cô ta là ai? Nếu như là vợ của anh thì cô sẽ trở về, còn nếu như không phải là vợ của anh thì cô sẽ mang Lãnh Dạ về.

Nghĩ đến người phụ nữ kia nói Lãnh Dạ đang tắm, bây giờ đuổi đi còn kịp hay sao?

Trong lòng phiền muốn chết, nắm tóc, gấp đến độ muốn kêu to!

Thật là đáng chết! Cài người đàn ông lạnh lùng này lúc nào cũng khiến cô lo lắng!

Cuối cùng không thể nhịn được nữa liền xuống giường, bên ngoài tuyết rơi rất dày, nhìn những bông tuyết rơi xuống, làm cho lòng người rối loạn.

Rốt cuộc người đàn ông này đang làm gì?

Cô không thể không đi xem!

Xoa xoa lên bụng, cô phải vì bọn nhỏ mà coi chừng cha chúng.

Trong lòng hiểu được, muốn vì bọn nhỏ mà đi xem, nhưng thật ra là chính cô cũng muốn biết cái người đàn ông lạnh lùng kia đang làm gì?

Cô vốn không thể thắng được người đàn ông này, trái tim luôn luôn đi theo anh, lúc nào bản thân cũng phải lạnh lùng giống như anh!

Lãnh lùng!

Tuyệt tình!

Như vậy sẽ không đau lòng!

Giậm chân một cái, cầm lên áo khoác bên cạnh, khoác lên qua loa, lo lắng những chuyện mình nghĩ sẽ xảy ra thật, cho nên không kịp mặc quần áo cẩn thận, vì sợ đến không kịp!

Nếu như là thật, nhất định cô phải ngăn cản anh làm chuyện xấu!

Dưới chân vẫn mang dép bông, không có đi giày thì đã vội vã đi rồi.

Ra khỏi biệt thự liền kêu taxi, chạy thẳng tới khách sạn Thế Kỉ.

Nhưng mà, ngay khi Bạch Tuyết vừa mới rời đi, thì Lãnh Dạ lại gọi điện thoại cho Bạch Tuyết, thế nhưng, vẫn không ai nghe máy, bởi vì Bạch Tuyết đã ở trên đường đến khách sạn.

Lãnh Dạ đứng dậy, không thèm quan tâm bây giờ mình rời đi có thích hợp hay không, lạnh lùng nói, "Xin lỗi không tiếp được, tôi có việc gấp phải rời đi." Nói xong đầu cũng không ngoảnh lại mà rời đi.

Lúc này, Tiểu Long Nữ bên cạnh đứng dậy nhìn về phía bãi đỗ xe, nhìn thấy Lãnh Dạ thực sự rời đi, lập tức lấy ra điện thoại, gọi gấp cho Cung Hàn.

"Anh ta đi rồi, anh mau tới đi." bây giờ Tiểu Long Nữ lại là người chủ trì bữa tiệc.

"Các vị, Lãnh tổng đã có việc gấp, các vị hãy ăn một bữa, tôi sẽ tính hết, còn người phục vụ, gọi hết những ngươi tốt nhất lên đây.

"Các vị chậm rãi chơi đùa, tôi ra gọi điện thoại." Tiểu Long Nữ đi ra, chỉ chốc lát sau Cung Hàn đã đến, bởi vì anh ta đang chờ đợi cơ hội, anh cũng đã nhìn thấy Lãnh Dạ rời đi, mặc dù bây giờ Bạch Tuyết đang mang thai, thì anh ta cũng muốn chia rẽ bọn họ!

"Anh thật giỏi? Người của ta bên kia đã nói, cô ta đã đi ra, chính là đi tới đây, dù cho Lãnh Dạ trở về thì cũng sẽ không thấy được anh ta!" Tiểu Long Nữ đắc ý nói.

"Không thành vấn đề, bây giờ cô hãy sử dụng tên anh ta đi đặt phòng, thuật dịch dung của tôi rất tốt, bảo đảm cô ấy sẽ không nhìn ra."

Tiểu Long Nữ đi xuống lầu đặt phòng, Cung Hàn quay người lại liền biến thành bộ dáng Lãnh Dạ.

Đợi Tiểu Long Nữ trở về, cô ta liền ngừng cước bộ, không dám tới gần Cung Hàn, bời vì cô ta cho rằng Lãnh Dạ lại đã trở lại, sắc mặt trắng bệch!

"Lãnh tổng?" Giả vờ bình tĩnh kêu một câu.

" Uh`m." Giọng nói lạnh lẽo uh'm một tiếng.

"Anh đã trở lại, tôi cho rằng anh có việc phải rời đi?" Tiểu Long Nữ có chút khẩn trương nói.

"Đi thôi." Cung Hàn biết Tiểu Long Nữ nhìn không ra, liền đưa tay nắm lấy tay Tiểu Long Nữ, kéo cô ta rời khỏi đó, đi tới phòng đã đặt.

"Anh anh?" Tiểu Long Nữ cảm thấy, người đàn ông này không phải Lãnh Dạ, mà là Cung Hàn.

"Uh`m?"

"Mẹ kiếp, thật trâu bò. Quả thực là giống nhau như đúc." Tiểu Long Nữ xuất thần nhìn gương mặt này, nếu người đàn ông này quả thật là Lãnh Dạ thì thật tốt!

Sau khi Lãnh Dạ rời khỏi khách sạn, xe phóng rất nhanh, dưới chân giẫm chân ga, giống như mũi tên bay ra ngoài.

Anh lo lắng cho cô, đã gọi liên tiếp nhiều cuộc điện thoại cũng không có người nhận, nhất định là đã xảy ra chuyện gì!

Nhất định em không thể có chuyện gì, vì Bạch Tuyết, anh đã thật lâu không có sử dụng pháp lực, bây giờ thủ hạ của Ma Vương tìm hậu nhân của mẫu đơn tiên tử khắp nơi, cho nên Lãnh Dạ không thể để những con yêu đó phát hiện ra Bạch Tuyết, chỉ cần anh không sử dụng pháp lực, thì những con yêu đó sẽ rất khó mà tìm được Bạch Tuyết.

Ma Vương biết đứa nhỏ trong bụng Bạch Tuyết càng lúc càng lớn, hắn sẽ vội vàng hắn cần máu của đứa nhỏ trong bụng Bạch Tuyết để phá giải phong ấn, hắn vẫn không buông tha tìm kiếm mẫu đơn tiên tử, còn phái rất nhiều con yêu có pháp lực cao cường đến nhân gian tìm kiếm.

Bởi vì trên người Lang Vương không có yêu khí, bây giờ mẫu đơn tiên tử đã là người thường, cho nên bọn chúng không thể tìm thấy, thế giới nhân loại, biển người mịt mờ, có rất nhiều người, không gì dễ tìm như vậy.

Thế nhưng, chỉ cần Lãnh Dạ sử dụng pháp lực, những con yêu ấy sẽ mau chóng tìm đến Bạch Tuyết, cho nên lúc này Lãnh Dạ cảm thấy rất lo lắng cho Bạch Tuyết, nhưng anh cũng phải lái xe trở về, bởi vì bây giờ anh là một con người bình thường.

Lúc này, Bạch Tuyết đã đến, bởi vì đi dép bông, bảo vệ lại không cho vào, cô đành phải nói ra tên của Lãnh Dạ, quả nhiên hữu hiệu, khách sẽ này chính là của Lãnh Dạ, bảo vệ cũng biết rõ nhất chính là người bên cạnh lãnh đạo, mà người bảo vệ này cũng quen biết Bạch Tuyết, bởi vì mấy lần anh ta đã thấy bên cạnh Lãnh tổng có một cô gái, chỉ là bây giờ Bạch Tuyết có chút chật vật, dưới chân đi dép, mặc dù bên ngoài mặc áo khoác ngoài, thế nhưng bên trong lại mặc váy ngủ, phía dưới lộ hai đôi chân trắng ngần, lại còn là một cô gái trẻ tuổi mang thai!

Từ khi bụng của Bạch Tuyết lớn nhanh, cô cũng gần như không lộ diện, cho nên bảo vệ không có nhận ra Bạch Tuyết.

“Tôi tới tìm Lãnh tổng của mấy người, hãy cho tôi đi vào.” Bạch Tuyết lạnh lùng nói, bây giờ thới gian cấp bách, cô phải tranh thủ mỗi phút mỗi giây.

“Cô là ai?” Bảo vệ nghi hoặc hỏi, đại tổng tài của bọn họ có người quen như vậy sao?

“Mắt của anh sao vậy? Trước đây tôi đi theo Lãnh tổng thì anh không có ngăn cản. Bây giờ bụng lớn hơn, thì anh liền không nhận ra có phải hay không?” Bạch Tuyết nóng nảy.

Bảo vệ gần như hiểu, chẳng lẽ đứa nhỏ trong bụng cô gái này là của tổng tài sao?

Má ơi! Đây chính là tổ tông tới, vì thế, ngoan ngoãn để cho Bạch Tuyết đi vào.

Bạch Tuyết đi tới sảnh lớn, dò hỏi Lãnh Dạ đang ở lầu mấy, trong căn phòng nào?

Tiếp tân ở đại sảnh không thèm để ý tới Bạch Tuyết, nhìn cô gái điên này như bị người ta vứt bỏ, chỉ là không ngờ cô ta lại tới để tìm chính tổng giám đốc, chẳng lẽ cô ta lại bị tổng tài vứt bỏ, lại còn mang thai, lại nhìn tư thế này giống như tới bắt gian, vừa nãy còn có một người phụ nữ nóng bỏng đặt phòng với tên tổng giám đốc, bọn họ cũng biết hôm nay tổng giám đốc ở trong này, quản lý cũng đã đặc biệt căn dặn, nói tổng giám đốc tới, mọi người phải biểu hiện tốt, không nên để ông ta phải mất thể diện.

Đoán chừng bây giờ tổng giám đốc đang cùng người phụ nữ đó chơi đùa, nhìn bộ dáng mang thai thở dốc như vậy, chắc chắn là muốn náo loạn?

Không được!

Hôm nay phải biểu hiện thật tốt, dù sao cũng không thể để tổng giám đốc mất hứng.

Người đàn ông nào không ăn mặn!

“Xin lỗi, bây giờ tổng giám đốc của chúng tôi rất bận, không có thời gian gặp cô!” Lễ tân lạnh lùng nói.

“Tốt nhất là cô mau nói cho tôi biết Lãnh Dạ đang ở phòng nào?” Bạch Tuyết vỗ bàn một cái, tức giận, nhìn thời gian đã qua ba mươi phút, dự đoán cái người đàn ông nóng ruột kia đã bắt đầu đánh chiến, càng nghĩ càng thấy giận, không thể tùy anh như vậy, tối thiểu phải xem cô ta là ai?

“Dựa vào cái gì mà phải nói cho cô biết! Tổng giám đốc của chúng tôi không phải ai muốn thấy thì thấy! Không biết sống chết, lại còn dám gọi thẳng tên của giám đốc chúng tôi!” Lễ tân không còn khách khí nói.

“Các cô không nói cho tôi, tự tôi đi tìm, chỉ cần các cô không sợ ảnh hưởng tới danh dự ở đây là được!” Bạch Tuyết nói xong, vác theo cái bụng tròn vo, nhanh chóng đi vào bên trong.

“Cô đứng lại, cô cho đây là chợ bán thức ăn sao, muốn tới thì tới, muốn đi thì đi! Bảo vệ, bảo vệ, mau đuổi cô ta ra đi - -“ Lễ tân bắt đầu kêu gọi bảo vệ, chỉ chốc lát sau bảo vệ vừa mới tiếp đón Bạch Tuyết đi tới.

Nhìn thấy cảnh này, trán đổ mồ hôi lạnh.

Bạch Tuyết đã đứng ở trong thang máy.

“Bảo vệ, mau mang cô ta ra ngoài, không biết từ đâu lại có một cô gái điên xuất hiện!” Lễ tân nói chuyện không còn khách khí.

“Này, cô đừng ồn ào, cô ấy là người phụ nữ của tổng giám đốc chúng ta, cái bụng to đó là của tổng giám đốc, không đắc tội đâu!” Bảo vệ nhẹ nhàng nhắc nhở lễ tân.

“Anh vừa nói gì? Thực sự là người phụ nữ của tổng giám đốc sao? Thế nhưng, cô gái vừa muốn thuê phòng với tổng giám đốc là ai?”

“Hai! Đàn ông có tiền đều luôn hư vậy! Những người này không phải là người chúng ta có thể trêu chọc!” Bảo vệ thương hại nói.

“Vậy phải làm sao bây giờ?” Lễ tân có chút hoảng.

“Để cô ấy đi vào, dù cho phá hỏng chuyện tốt của tổng giám đốc, thì đến lúc đó trách tội xuống, chúng ta đã cố gắng, cứ nói ngăn không thể ngăn được!” Bảo vệ bất đắc dĩ nói.

Bạch Tuyết đã chui vào thang máy, cô đã tới đây từ trước, biết Lãnh Dạ luôn ở tầng cao nhất, cho nên cô chạy thẳng tới tầng cao nhất.

Cô cởi áo khoác ra, lộ ra váy ngủ bên trong, may mắn mang theo dép bông.

Lần này, cô khéo léo hỏi người phục vụ.

“Xin chào, tôi mới đi ra ngoài, nhưng quên mang thẻ phòng, cô có thể giúp tôi được không?” Bạch Tuyết ngọt ngào nói.

“Vậy cô ở phòng nào?” Cô gái phục vụ lễ phép hỏi, kỳ thực, nhìn thấy Bạch Tuyết ăn mặc như vậy thì cho là cô là khách ở đây, bởi vì cô lại mặc như vầy mà đi ra ngoài! Cho nên Bạch Tuyết lấy được tín nhiệm của người phục vụ.

“Là phòng của Lãnh Dạ, cho nên…” Bạch Tuyết giả vờ do dự.

Nhân viên phục vụ nghiêm túc quan sát Bạch Tuyết, Lãnh Dạ là ai? Cô ta phải biết rõ, mà cô gái mặc váy ngủ này lại còn gọi thẳng tên của tổng giám đốc, xem ra quan hệ của họ không phải tầm thường, thế là mang theo Bạch Tuyết đi tới căn phòng của Lãnh Dạ.

Cũng may lúc nãy Bạch Tuyết cởi áo, đã che khuất cái bụng của mình, nếu không thì ai sẽ tin một người phụ nữ có thai lại còn có thể ra ngoài yêu đương vụng trộm!

Bạch Tuyết đi theo nhân viên phục vụ tới cửa, nhân viên phục vụ đã có khóa phòng chuyên dụng, để tiện cho việc vệ sinh.

Răng rắc.

“Cám ơn, cô đi nhé.” Bạch Tuyết ngọt ngào nói, biểu hiện rất tự nhiên.

Xác định nhân viên phục vụ đã rời đi, Bạch Tuyết lặng lẽ đẩy cửa đi vào, bởi vì đang đi dép bông, cho nên bước đi không có tiếng động.

Sau khi đi vào, lặng lẽ đóng kỹ cửa, đập vào mắt chính là quần áo nam nữ vứt lung tung, còn có nội y phụ nữ, khuôn mặt nhỏ nhắn của Bạch Tuyết trắng bệch, cắn chặt môi, quả nhiên người đàn ông đáng chết đó không nhịn nổi!

Bây giờ cô đã không còn là cô bé thích khóc sướt mướt, bây giờ cô đã là mẹ của bọn nhỏ, không thể mềm yếu, không thể tùy ý để người đàn ông của mình làm xằng làm bậy!

Cuối cùng vũ trụ cũng muốn bộc phát, nắm chặt nắm tay, giận dữ trừng mắt nhìn quần áo ngổn ngang trên đất.

Ngay khi cô chuẩn bị tiếp tục đi về phía trước thì…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.