Lang Vương Tổng Giám Đốc: Vợ Yêu Được Cưng Mà Hoảng

Chương 45: Ám hại sau lưng 2



"Phỉ Phỉ, chuyện này coi như bỏ qua đi, sau này ít đi trêu chọc Bạch Tuyết kia có biết hay không, nếu không sẽ khổ cho con đó, không làm được gì lại còn có thể liên lụy đến cha, con có biết hay không thủ đoạn của lãnh Dạ rất độc ác!Con đừng tưởng rằng cha làm cục trưởng cục cảnh sát, thì con liền không coi ai ra gì, ta cũng biết chút ít về Bạch Tuyết, cô ta cũng không phải là người hay gây chuyện, có phải hay không con đi trêu chọc người ta trước, nên người ta mới có thể trả thù con? Thật ra thì, những việc con làm ở trường học cha đều biết hết, chuyện lần này coi như xong, nếu làm to chuyện cha cũng không cứu được con!"

"Cha, cha không nên nghe những người đó nói hưu nói vượn!"

"Phỉ Phỉ, cha không muốn con chở thành một người như thế này, cha chỉ hy vọng con đến trường thật tốt, còn những chuyện khác không cần suy nghĩ nữa. Rất nhiều chuyện, con cho rằng không ai biết, nhưng thật ra thì, những thủ đoạn nhỏ ấy của con, ở trong mắt Lãnh Dạ đều là trò trẻ con, hắn lần này cũng chính là cho con một lời cảnh cáo, căn cứ vào tính tình của hắn trước kia , cha của con đã phải dọn dẹp đồ về nhà, chuyện lần này con làm sai, cha không đành lòng trách cứ con, nên con hãy tự giác, sau này không gọi bạn bè đi khi dễ bạn học khác có biết hay không?"

"Con không có đi khi dễ bạn học, bây giờ con gái cha bị người ta khi dễ, cha là cha của con, mà lại không giúp con gái hả giận, bây giờ lại còn trách cứ con?"

"Con vì sao mà bị người ta khi dễ? Không phải là con đi khi dễ người ta trước sao, con có biết hay không ngươi con khi dễ chính là người phụ nữ của Lãnh Dạ, con động vào người của hắn, hắn đối với con như vậy đã là nhẹ tay, có thể là hắn nhìn con còn nhỏ nên bỏ qua! Nhớ sau này không được động vào cô ta, con mạo phạm người phụ nữ của hắn chính là tương đương với mạo phạm hắn, chỉ cần hắn động thủ, cha con sẽ phải từ chức khỏi cục cảnh sát , con cho rằng cha con là quan rất lớn sao? Ta ở trước mặt Lãnh Dạ chính là một kẻ thấp hèn mà thôi!"

Cha Dương Phỉ tận tình khuyên bảo con gái, chỉ hi vọng cô không nên lại đi trêu chọc Bạch Tuyết, bởi người phía sau cô ta rất nguy hiểm !

Ông thật không yên tâm về tính khí của con gái mình , từ nhỏ cái gì cũng theo ý cô, cũng không để cho cô bị ủy khuất, cũng khó trách hiện tại không chịu nghe lời! Mặc dù đau lòng cho con gái, nhưng ông quyết lần này sẽ không cho phép Phỉ Phỉ tuỳ hứng như vậy nữa, dù sao đây cũng không phải là đùa giỡn, làm không tốt sẽ táng gia bại sản!

Không ai đoán ra được thế lực của Lãnh Dạ lớn nhường nào, trong giới chính trị có hắn, hắn lại còn là lão đại đầu rồng trong giới thương nghiệp, trong quân đội cũng có người của hắn, đến ông cũng không biết thế lực của Lãnh gia rốt cuộc trải rộng bao nhiêu? Nói chung ông biết thế lực của Lãnh gia rất lớn, Chỉ cần thế lực của Lãnh gia rút lui ra khỏi quốc gia , thì quốc gia này sẽ gặp phải tê liệt, hoặc là xuất hiện khủng hoảng kinh tế!

Chính vì nhân vật lớn như vậy nên ông không thể chọc nổi!

"Cha, cha là cảnh sát, tại sao phải sợ hắn? Phải là hắn sợ cha mới đúng?" Dương Phỉ rất kỳ quái, cha cũng không có sợ người nào, tại sao lại sợ Lãnh Dạ như vậy? Hắn là người làm ăn , cha là cảnh sát, phải là hắn sợ cha mới đúng!

"Cha là cục trưởng thì sao! Ngay cả sếp của cha cũng phải nhường hắn ba phần, huống chi cha chỉ là một cục trưởng! Phỉ Phỉ, sau này ngàn vạn lần đừng đi trêu chọc Bạch Tuyết nữa, bắt đầu từ ngày mai con hãy tốt hơn với cô ta có biết hay không? Vả lại, cha gần đây bề bộn nhiều việc, , có một vụ án giết người mãi không phá được đây!"

Thì ra là, mấy năm gần đây luôn có vài người đàn ông trẻ tuổi bị giết, hơn nữa sau khi chết cũng không có phát hiện manh mối gì, nên vẫn không tìm được hung thủ, mọi người cũng hoài nghi đây là một vụ gây án vì tình cảm nam nữ ? Nếu không tại sao lại có thù oán với đàn ông!

"Quan hệ tốt hơn? Không có khả năng!" Dương Phỉ vẫn là nuốt không trôi đi cục tức này, cô sẽ không quan tâm những lời cha nói , nhất định đó chỉ là hù dọa của cô mà thôi, không phải là cha luôn muốn nịnh bợ vị Lãnh Dạ kia, bởi vì người ta có tiền!

Trong lòng âm thầm suy tính, cha nếu không giúp cô, thì cô chỉ có dựa vào chính mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.