Bên trong Phi Vũ thôn tòa nhà lớn của trưởng thôn Trương Phi.
Lúc này một nhóm người đang tụ tập, tuy nhiên thông qua cách ngồi có thể thấy họ là hai phe rõ rệt.
Một bên chính là đám thôn dân của Phi Vũ thôn, đa phần đều vét thương đầy mình tuy đã băng bó kỹ lưỡng nhưng trông không khác gì đội thương binh, chỉ là người ngồi trên ghế chủ vị không phải Trương Phi mà là một nữ nhân dung mạo khá xinh đẹp, đeo một cặp mắt kính toát lên khí chất học thức đầy trí tuệ!
Bên còn lại không ai khác chính là Trần Lâm và đám người Lê Dũng, Trần Lâm thì không nói nhưng Lê Dũng chỉ phụ trách chuyên trở không ngờ cũng bị Trần Lâm lôi vào cuộc với lý do hết sức đường hoàng đó là cho có khí thế!
Nghĩ lại bên phía người ta dù là bên thua những cũng mấy chục người còn Trần Lâm chỉ có một mình quả là không ổn, ngoài ra Lê Dũng còn mơ hồ cảm nhận được Trần Lâm muốn xác nhập Phúc Điền thôn, Phi Vũ thôn và thậm chỉ cả Bạch Gia thôn làm một nên lần trao đổi này sẽ lên quan trực tiếp đếm vận mệnh của cả thôn dân Phúc Điền thôn, thế nên Lê Dũng không thể không tham gia!
Ngồi trên ghế chủ vị Trần Lâm xoa xoa càm nhìn nữ nhân đeo kính cận thân thiết nói:
- Tiểu Vũ tỷ không ngờ có thể gặp lại được tỷ ở đây!
- Ta còn tưởng tỷ bị người ta bắc đi làm thú nhúng rồi chứ!
Nghe thấy lời nói của Trần Lâm mọi người đều giật mình, nhìn chung hai người này rất có thể quen nhau từ trước nhưng cách nói chuyện hình như không đúng lắm.
Chỉ có nữ nhân thanh nhã đeo kính cận gọi là Tiểu Vũ kia là không thấy có gì đặc biệt chỉ cười nhạt một tiếng rồi nói:
- Tỷ cũng không ngờ gặp được tên trời đánh người!
- Khi mạt thế hàng lâm ta còn nghĩ tên máu chó như ngươi làm mồi cho thây mà rồi!
- Không ngờ vẫn còn sống khóe đúng là trời cao không có mắt!
Nghe nàng nói thế Trần Lâm cười như không cười nói:
- Nào có việc đó, chúng ta tỷ đệ tình thâm, tỷ còn chưa chết sao ta dám chết trước được!
- Ít nhất ta phải tổ chức một tang lễ thật long trọng cho tỷ rồi ăn nhậu trước đầu hàng của tý ba ngày ba đêm mới được!
Nghe Trần Lâm ba hoa rốt cuộc Tiểu Vũ tỷ kia cũng không nhịn được tức giận hừ lạnh một tiếng rồi nói:
- Chỉ có mình người sống sót thôi sao, đám lão Diệp thế nào rồi!
Nghe thấy thế Trần Lâm không tiếp tục đấu khẩu nữa mà lắc đầu thở dài nói:
- Nhập hộ khẩu dưới đó hết rồi chí có ta và lão Vương cùng người thương của tỷ là may mắn tránh thoát nhưng không may bị lạc nhau rồi!
- Giờ không biết hai người họ thế nào!
Nghe Trần Lâm nói thế Tiểu Vũ khẽ thở dài nhưng rất nhanh nàng ý thức được câu nói kia có vấn đề tức giận nói:
- Thương cái đầu người chứ thương, đám tiểu quỷ các ngươi nghĩ gì làm lại ghép ta với lão già mập kia!
- Bộ coi phim nhật đến lũng não rồi hả!
Bên kia thấy Tiểu Vũ hùng hổ muốn lao đến solo với Trần Lâm ai nấy đều giật mình lo sợ, phải biết tên kia vừa xong vào thôn đánh bị thương không ít người, Tiểu Vũ mà thật sự đụng với tên kia chỉ có nước bay màu trong một nốt nhạc.
Ý thức được việc này Trương Phi lo lắng kéo tay Tiểu Vũ, thấy thế Tiểu Vũ mới nhớ ra vấn đền nhìn lại Trần Lâm hỏi:
- Tốt chuyện chính đã bàn xong giờ đến chuyện phụ!
- Tại sao người lại tấn công Phi Vũ thôn của chúng ta!
Nghe nàng nói thế Trần Lâm lắc đầu nói:
- Tốt như vậy ta cũng nói thẳng vấn đền!
- Ta đại diện cho huyết tộc đến đây muốn chiêu hàng Phi Vũ thôn!
- Chỉ cần làm thế lực phụ thuộc cho huyết tộc ta đảm bảo Phi Vũ thôn sẽ cơm no áo ấm!
Nghe Trần Lâm nói thế Tiểu Vũ nhướng mày nhìn chằm chằm vào Trần Lâm nói:
- Ngươi! ngươi không phải nhân loại!
Trần Lâm mỉm cười như không có chuyện gì khẽ gật gật đầu xác nhận!
Thấy thế Tiểu Vũ rơi vào trầm tư nhưng rất nhanh nàng đã nghĩ thông, dù sao một mười chữ lý không bằng một chữ tình quan hệ giữa nàng và Trần Lâm thật sự quá tốt, dù biết hắn là dị tộc nhưng không có gì khác biệt lớn Tiểu Vũ không thể tìm đâu ra tia bài xích với Trần Lâm.
Khẽ thở dài một hơi nàng nhìn chằm chằm vào Trần Lâm lạnh giọng nói:
- Cho ta lý do!
Nghe thấy thế Trần Lâm mỉm cười tự tinh nói:
- Thứ nhất dù không rõ lắm nguyên nhân nhưng theo ta biết các ngươi đang bị Vũng Hải dí và cách tốt nhất là theo phe một thế lực đủ mạnh để đối đầu với Vũng Hải!
- Thứ hai huyết tộc mạnh, không cần phải nói nhiều cách vị đây cũng biết huyết tộc rất mạnh dư khả năng bảo kê cho bất kỳ thể lực nào, như thế ngoài chuyện không phải nhân loại ra thì có gì đáng ngại nào, huống hồ nhân loại có thật sự tốt hay sao!
- Thứ ba huyết tộc có ta, với quanh hệ chị em mình ta đảm bảo huyết tộc sẽ đem đến nhiều thứ tốt cho cách ngươi!
- Thứ tư: các ngươi có lựa chọn khác sao, nếu không đồng ý cũng lắm ta giết sạch cả thôn chỉ chừa lại mình tỷ cho trọn đạo chị em!
Nghe thấy lời nói đầy bá đạo của Trần Lâm, Tiểu Vũ không hề tức giận bởi vì cậu có khả năng làm chuyện đó thật chỉ là điều Tiểu Vũ không ngờ đến là thằng trẻ trâu Trần Lâm đã khác xưa rất nhiều.
Nghe thở ra một hơi Tiểu Vũ nhìn chằm chằm vào Trần Lâm hỏi:
- Thế tại sao huyết tộc lại muốn thu phục chúng ta, trực tiếp nô dịch không phải tốt hơn sao!
Ngồi bên cạnh Trần Lâm, Lê Dũng nghe Tiểu Vũ hỏi như thế cũng lắng tai nghe, chính bản thân y cũng có thắc mắc này trong lòng nhưng không giám hỏi Trần Lâm!
Trần Lâm chỉ khẽ cười nhạt rồi chằm chậm nói:
- Thứ huyết tộc nhắm đến không phải xâm lực mà là phát triển và cách tốt nhất để phát triển chính là buôn bán!
- Huyết tộc cần một nơi có thể buôn bán với nhân loại nhưng lại thuộc quyền quản lý của mình!
- Chính vì thể ta mới nhắm đến các vị!
Nghe Trần Lâm nói thế Tiểu Vũ khẽ suy nghĩ rồi thở dài, thật tế từ lúc mới bắt đầu nàng đã không có sự lựa chọn, Trần Lâm chỉ thuần túy là nghĩ đến tình nghĩ xưa nên mới nói nhảm với nàng vài câu mà thôi kết quả vẫn chỉ có một, cúi đầu hoặc chết!
Khẽ thở ra một hơi Tiểu Vũ chợt tiến tới cúi người trước Trần Lâm nói:
- Như thế ta Trương Tiểu Vũ thay mặt Phi Vũ thôn xin thể tận trung với huyết tộc!
Nghe thấy thế Trần Lâm mỉm cười quỷ dị nói:
- Hì! Hì! Tỷ sẽ không hói hận vì quyết định hôm nay!
- Đi xuất phát đến Bạch Gia thôn, chúng ta giải quyết luôn Vương Báo!
- !
- À mà tỷ cúi xuống như vậy hai quả mướp già lộ ra rồi kìa!