Trải qua hàng nghìn trận chiến, từ một bên nghiền ép đến song phương đánh nhau người sống ta chết vô cùng kịch liệt.
Cuối cùng chiến trường đơn chiến cũng bước đến vòng tứ kết với sự góp mặt của tám cái tên vô cùng quen thuộc và bốn trận ác chiến.
Trong đó, bị đánh giá là...!“phèn nhất” chính là trận chiến giữa Cự Hầu và “thánh thú thần bí bán hành Huyết tộc” theo cách gọi của những Antifan Huyết tộc đặc cho.
Mặc dù song phương có thể nói là cực kỳ nổi tiếng trong đấu đơn chiến, trận chiến của hai bên cũng thu hút được rất nhiều view, nhưng lại bị giới chuyện gia ghẽ lạnh...!nhất là những chuyên viên phân tích nhà Hầu tộc...
Nguyên nhân, được đội ngũ họ khỉ lên án nặng nề nhất chính là việc hệ thống thiếu sự công bằng, hay nói trắng ra là Cự Hầu không biết bay đánh nhau với một tên gần như chưa thấy chạm đất còn không ngừng phòng điện thì thắng bằng cái niềm tin gì...
Mặc dù Cự Hầu có thể chơi bài củ lấy đá ném lên trời, nhưng hỏa lực của đối thủ lần này lại mạnh hơn con thằn lằn biết bay mà nó gặp ngay trước đó rất nhiều, những cục đá nó ném lên không bay được bao xa đã bị lôi điện đánh thành hạt cát, còn bản thân nó thì cũng bị điện giật suýt thì thành khỉ nướng...
Cứ thế không một ai tinh rằng Cự Hầu sinh vật sở hữu sức mạnh nhục thân gần như là mạnh nhất cái game này có thể thắng...! cho đến khi...!nó thua thật thì người ta mới chính thức khẳng định điều đó...
Tuy nhiên, mặc dù bị đánh bại có chút trống vắng nhưng Cự Hầu có thế nói tuy bại mà vinh...
Dù sao Cự Hầu cũng bị Thanh Vân triệt để khắc chế, đến cả Kỳ Kỳ sở hữu công kích tầm xa vô cùng mạnh nhưng vẫn không làm gì được Thanh Vân, nói gì đến một tên thuần cận chiến như Cự Hầu.
Có thể nói Cự Hầu hơi xui hay nói đúng hơn là bị hệ thống gài, nếu đụng phải một đối thủ khác nó rất có thể sẽ vào được vòng trong...
Chính vì thế cộng đồng loài khỉ đã vô cùng phẫn nộ vì công tác sắp xếp trận đấu vô cùng hiếp khỉ này của hệ thống.
Đáng tiếc đám khỉ kia đúng là có kêu rào rất nhiều, nhưng không một con nào dám đến hú một tiếng trước mặt Bạch Y quản sự đồi công bằng...
Dù sao ủng hộ bằng miệng thì luôn dễ hơn là hành động.
Ngoài ra một trận chiến khác cùng “nhạt” không kém dù rất được trông đợi...
Đó là trận chiến giữa đại vương tử của Sư tộc Kích Mao Sư và Kim Kê tộc trưởng của Kê tộc...
Mặc dù một con sư tử đánh nhau với một con gà nghĩ kiểu gì cũng thấy không thỏa đáng, tuy nhiên đại chiêu quyết định thắng bại của hai tên này đều thuộc loại âm công.
Thế nên rất nhiều khán giả lẫn những đại tộc đều trông đợi trận chiến kia, để xem hai tuyệt kỷ công kích bằng âm thanh là Sư Vương Hống và Cất Cao Tiếng Gáy cái nào sẽ bá hơn cá nào...
Tuy nhiên các tộc đã nghĩ quá nhiều rồi, Cất Cao Tiếng Gáy gì đó không có tuổi với Sư Vương Hóng đại chiêu thành danh của Sư tộc...
Trước một tiếng gầm của thần sư tỏa ra vô tận quang uy thần thánh bất khả xâm phạm, mọi thứ đều bị thổi bay bất kể là gà hay vịt...
Kim Kê gì đó lại càng không có tuổi với Kích Mao Sư vương tử của Sư tộc hùng mạnh, trận tứ kết thứ hai tuy rất nhạt nhưng vẫn đem đến chiến thắng cho Sư tộc...
Tuy nhiên, cũng chính vì thế hai trận chiến sau đó lại càng náo nhiệt hơn...
Gần như toàn bộ người ngươi thích đơn chiến đều đến xem và như để chiều lòng khán giả map đấu giữa Bạch Sa và con Bạch Tuột lớn của Chương Ngư tộc lại là biển cả...
Trên mặt biển mênh mông không thấy bờ, bởi lẽ trong không gian chiến đấu này không hề có bờ...
Một con bạch tuộc khổng lồ màu đen xanh tựa như một hòn đảo nhỏ phá nước trồi lên giữa mặt biến rồi vung lên những xúc tu không lồ của mình đánh xuống, mục tiêu chính là một chiếc vi cá mập cũng to lớn không kém đang rẽ nước lao đến...
Hiển nhiên với sự ưu ái của hệ thống đã đem đến một map đấu toàn là nước.
Hai hung thú hệ nước biển này cũng không thèm hoá hình làm gì trực tiếp đánh nhau bằng bản thể của mình...
Bạch Sa không hổ với cái tên của mình hoá thành một con cá mập trắng khổng lồ to lớn gần bằng cả một chiếc du thuyền, không chỉ thế tốc độ của Bạch Sa cũng cực nhanh không chút khó khăn tránh thoát cái xúc tu khổng lồ đang đánh tới rồi rẽ nước lao đến con bạch tuộc lớn trước mặt..
Cái miệng khủng bổ đầy răng nanh sắt nhọn lướt qua cắn đứt một cái xúc tu màu xanh đen cực kỳ quỷ dị của con bạch tuộc...
Tuy nhiên đó lại là sai lầm trí mạng của Bạch Sa...
Ngay khi vừa cắn đứt một cái xúc tu to lớn của con bạch tuộc, tia máu màu xanh của nó cũng chảy vào miệng của Bạch Sa...
Ngay lập tức Bạch Sa cảm thấy hoa mắt chóng mặt biển cả quay cuồng.
Hiển nhiên máu của con bạch tuộc kia có vấn đề, thảo nào ngoại hình lẫn màu sắc của nó lại kỳ dị như vậy...
May thay Bạch Sa là một hung thú còn sở hữu thể trọng cơ thể khá lớn, chất độc từ máu của con bạch tuộc kia khó lòng lấy mạng của nàng.
Tuy nhiên câu giờ thì có thể...
Lợi dụng lúc Bạch Sa bị máu độc của mình làm ảnh hưởng...
Con bạch tuộc đen xanh vung lên những chiếc xúc tu của mình đánh bay Bạch Sa khiến nàng trọng thương, máu tươi rỉ ra nơi khóe miệng...
Tuy nhiên cũng như thế mà khiến Bạch Sa thoát khỏi trạng thái choáng kia, cơ đau khủng bố truyền đến cũng khiến hung tín của Bạch Sa được kích phát, ánh mắt dần dần chuyển thành màu đỏ tươi nhìn chằm chằm đối thủ...
Bất chợt mặt biển dậy sóng...
Không khí quanh người Bạch Sa đột nhiên lạnh dần, một thanh chiến kích thoát ẩn thoát hiện trên đầu Bạch Sa, nhưng bông tuyết trắng xóa không biết từ đâu ra rơi xuống mặt biển...
May thay đây là nước biển nên không bị đóng băng, tuy nhiên quanh người Bạch Sa thì có...
Vô tận hàn khí điên cuồng tỏa ra từ người Bạch Sa, dần dần nhìn thành những tầng băng phiến, hết lớp này đến lớp khác chồng lên nhau đến khi bao phủ quanh người Bạch Sa...
Dần dần một con có mập được bao phủ bới một lớp băng tựa như mặc giáp đầy gai góc lạnh lẽo mà sắc bén hiện ra trước mặt người xem.
Đập mạnh đuôi xuống nước...
Bạch Sa lao đến như tên bay nhắm đến con bạch tuộc đen trước mặt.
Tuy nhiên lần này Bạch Sa không dại gì mà cắn con bạch tuộc đã đen còn độc kia nữa, mà lợi dụng những cạnh sắc bén từ bộ giáp băng do Băng Nha Tam Xoa Kích tạo ra để tấn công...
Với tốc độ cực nhanh của mình Bạch Sa nhẹ nhàng né tránh qua những chiếc xúc tu to lớn không ngừng đánh đến rồi lướt qua con bạch tuộc to lớn để lại một vết chém dài...
Chất máu màu lam quỷ dị phun ra những suối khiến con bạch tuộc lớn gầm lên một tiếng...
Đáng tiếc Bạch Sa vừa chiến vừa chơi hàng nóng không ngừng bơi qua bơi lại chém vào người con bạch tuộc đen, những vết thương trên người nó ngày một nhiều dần, không ít xúc tu bị chém đứt máu tươi cũng vì thế mà lang ra bốn phía...
Tuy nhiên cũng chính vì thế mà Bạch Sa lại nhíu mày trầm ngâm nhìn chất máu lam bao phủ vùng nước quanh người con bạch tuộc có màu đen kia.
Hiển nhiên không biết là do cắn thuốc hay do năng lực của bản thân mà máu của con bạch thuộc kia có độc, tuy không đủ để giết chết một sinh vật trâu bò như Bạch Sa nhưng hoàn toàn có thế làm nàng bị choáng từ đó giúp con bạch tuộc kia có thể bắt được nàng.
Thế nên Bạch Sa mới lợi dụng năng lực kết băng của Băng Nha Tam Xoa Kích để tấn công con bạch tuộc kia tránh không tiếp xúc với nó.
Tuy nhiên máu tươi từ những vết thương không ngừng chảy ra của con bạch tuộc đã đầu độc cả vùng nước quanh người nó...
Khiến Bạch Sa ít nhiều cũng bắt đầu bị nhiễm độc...
Đúng là mấy thằng chơi độc luôn phiền phức...
Ngược lại những khán giả bên ngoài cũng nhíu mày nhìn vào màn hình lập thể, nhất là những thành viên của Hải Sa tộc...
- He...!he...!xem ra lần này Bạch Sa gặp đối thủ rồi...
Không ngồi trong phòng Vip của Huyết tộc mà ngồi trên khán đài, Trần Lâm vô cũng chó má cười nói.
Ngồi ngay bên cạnh Trần Lâm không ai khác chính là Sa Hoàng, lúc này ánh mắt đã âm trầm đến cực điểm không thèm để ý đến Trần Lâm mà lạnh giọng ra lệnh.
- Các ngươi cấp tốc đi điều tra con bạch tuộc đen kia cho ta...
Nghe thấy thế hai nam và một nữ da ngâm tóc xoăn ăn mặc vô cùng mát mẻ đứng sau Sa Hoàng vội vàng cùng kích rồi nhanh chân rời đi tìm hiểu con bạch tộc đen của Chương Ngư tộc kia...
Hiển nhiên thân đều một trong bốn đại tộc trên biến, dù hiện tại là bá chủ những Sa Hoàng tuyệt đối không lơ là trước một tộc nhân mạnh mẽ của kẻ thù...
Thấy bản thân ngược lại trở thành người thừa, Trần Lâm chỉ cười cười nói:
- Yên tâm đi...!ôm hàng nóng như vậy Bạch Sa sẽ không thua đâu...
- Mà nhắc đến hàng nóng thì lão phải nhớ là do công của ta đó nhau...
- Nếu không có ta Bạch Sa đừng mơ ráp được trang bị đỏ kia...!có thể nói công của ta tựa như trời biển...
Nghe thấy lời “an ủi” không khác gì tát vào mặt của Trần Lâm, Sa Hoàng không nhịn được hừ lạnh nói:
- Cái đó ta biết không cần ngươi phải nói nhảm...!lo cho Huyết tộc của ngươi đi...
Hiển nhiên, cái “hàng nóng” mà Trần Lâm nói chính là trang bị đỏ...
Trong đại sự kiện lần này vì ngại thân phận cũng nhưng không muốn lộ bài, gần như toàn bộ vương giả của các đại chủng tộc lẫn tiểu chủng tộc đều không tham gia, chỉ để tộc nhân lên võ đài đánh nhau...
Cũng chính vì thế gần như không thấy bất kỳ một trang bị đỏ nào lên sàn đấu, thanh Băng Nha Tam Xoa Kích của Bạch Sa có thể nói là số ít những trang bị đỏ được vinh hanh đem lên sàn đấu để đánh nhau...
Mặc dụ về mặc lý thuyết hệ thống sẽ cân bằng trang bị trong không gian chiến đấu để đảm bảo tính công bằng.
Tuy nhiên đó chỉ là lý thuyết còn thực tế thì đâu cũng cũng vậy “súng sơn” chắc chắn sẽ ăn tiền hơn súng không sơn...
Bạch Sa ôm theo một hàng nóng cực kỳ uy tín như vậy làm sao có thể thua được...
Tuy nhiên, nói như thế cũng đồng nghĩa với việc nói Bạch Sa thắng là nhờ trang bị.
Một vương tộc Hải Sa tộc đánh bại một tộc nhân Chương Ngư tộc mà phải cần đến trang bị vượt trội nghe thôi đã thấy không hay rồi...
Dù không ai biết nhưng trên cơ bản đây vẫn là một việc không vinh quan gì.
Ấy vậy mà Trần Lâm còn thích đạp vào đuôi của Sa Hoàng, thử hỏi sao lão cá mập này không nóng cho được...
Tuy nhiên đúng như lời Trần Lâm nói, Bạch Sa bắt đầu tận dụng lợi thế lớn nhất của mình...
Bạch quang lóe lên....
Từ một con cá mập trắng to lớn, Bạch Sa dần dần thu nhỏ lại hoá thành một nữ nhân da ngâm tóc xoăn, ăn mặc vô cùng mát mẻ gần như chỉ có đồ lót, trên tay còn cầm một thanh chiến kích ánh lên những tia sáng lạnh lẽo...
Hiển nhiên có được tất có mất, Bạch Sa hoá thành nhân hình có thể phát huy triệt để sức mạnh của Băng Nha Tam Xoa Kích.
Tuy nhiên đồng nghĩa với đó cũng mất đi ưu thể vượt trội của hung thú, nhất là map đấu còn là biển cả rộng lớn trên cơ bản là chỗ đứng cũng không có...
May thay trước khí Bạch Sa sắp rơi xuống biển và phải học cách bơi bằng chân thay vì đuôi, một lớp băng đã hình thành dưới chân nàng cũng như làm chỗ đứng cho Bạch Sa giữ biển cả rộng lớn...
Tuy nhiên đó cũng trở thành mục tiêu để con bạch tuộc khổng lồ tấn công.
Thấy đối thủ đột nhiên hoá thành nhân hình, thể trọng và kích thước rõ ràng là thu nhỏ lại.
Con bạch tuộc đen dù cảm thấy vô vùng kỳ lạ nhưng với kích thức to lớn hơn đối thủ rất nhiều lần, con bạch tuộc cũng không nghĩ nhiều cấp tốc vung lên những chiếc xúc tu to lớn của mình đánh xuống...
Ngước nhìn gần chục cái vòi bạch tuộc khổng lồ đang đánh xuống gần như che khuất cả mặt biển, Bạch Sa chỉ nhếch mép mỉm cười an rợ rồi hét lớn:
- ĐẠI...!HẢI...!GẦM...!THÉT...
Sau tiếng thét vang vọng của Bạch Sa, huyết khí từng người nàng điên cuồng tỏa ra hư ảnh một con cá mập khổng lồ ánh lên những tia sáng vàng kim hiện ra sau lưng nàng...
Cùng lúc đó đại hải như cũng hưởng ứng, mây đen ầm ầm kéo đến tựa như một cơn bão sắp hàng lâm, mặt biển chấn động dữ dội tầng tầng lớp lớp những con sóng được hình thành vỗ vào cơ thể khổng lồ của con bạch tuộc đen.
Từ sâu trong lòng biển những sợi xích sắc đen tuyền tựa như từ hư không hiện ra phá nước lao lên quấn chặc lấy người con bạch tuộc đen...
Đại Hải Gầm Thét đại chiêu của Hải Sa tộc lần đầu được thể hiện trước mắt vạn tộc...
Tuy nhiên, nó dường như...!có chút phèn...
Bị hàng trăm sợi xích đen quấn chặc...
Con bạch tuộc đen tập tức cảm nhận được sự nguy hiểm cấp tốc vùng vẫy, trước sức mạnh khủng bố của nó hàng chục sợ dây xích bị bứt đứt hoá thành hư vô...
Xem ra nhìn từ bề ngoài đại chiêu này của Hải Sa tộc chỉ có tính vây khống, không có tính công kích gì, thậm chí tính vây khống kia cũng không mạnh chỉ có thể xem như cầm chân kẻ thù...
Dĩ nhiên, đó chỉ là nhìn từ bề ngoài còn bên trong như thế nào thì chỉ có con bạch tuộc đen mới biết được.
Tuy nhiên dù như thế nào đại chiêu kia cũng đã tạm thời giam cầm con bạch tuộc đen và Bạch Sa chỉ cần có thể...
Liếc nhìn con bạch tuộc không ngừng vùng vẫy, Bạch Sa thoáng cười lạnh vung lên chiến kích hét lớn, cấp tộc phá động đại chiêu thứ hai...
- BĂNG TÍCH...!THIÊN HÀ...
Băng Nha Tam Xoa Kích chầm chậm lướt đi trong không khí tỏa ra vô tận băng hàn như muốn đóng băng vận vật, hàng vạn bông tuyết từ hư không ninh kết ra bay trong không khí rồi cuồng cuộn kéo về đầu mũi chiến kích tựa như một thái dương hệ đang quay tròn...
Dần dần với sự quay tròn không ngừng nghĩ của vô vàn những bông tuyết nhỏ, một tia sáng trắng tinh tựa như mặt trời bắt đầu hình thành nơi đầu mũi kích rồi lớn dần...! ngày một lớn dần...
Trên thiên không một cái vòi bạch tuộc khổng lồ như cột đình như cũng cảm nhận được tia nguy hiển từ ánh sáng trắng kia lấy thế không gì cản nỗi bất chấp tất cả đánh xuống đầu Bạch Sa...
Đáng tiếc Bạch Sa đã vung lên chiến kích đâm tới...
Tia sáng trắng đầu mũi kích như được kích phát tựa như tia laze bắn tới.
Sức mạnh khủng bổ tự như muốn xóa sạch tất cả lao đến trực tiếp bắn nát chiếc vòi bạch tuộc khổng lồ đang đánh xuống thành hư vô...
Không chỉ thế tia sáng trắng tiếp tục lao đến lấy thể như trẻ tre xóa sạch mọi thứ trên đường đi của nó theo đúng nghĩa đen, hàng trục chiếc vòi bạch tục bị bắn nát rơi rụng xuống mặt biển.
Một bên đầu của con bạch tuộc khổng lồ cũng bị tia sáng trắng bắn qua để lại một lổ thủng khủng bố khiến nó gầm lên một tiếng đau đớn rồi ngã ầm xuống biển...
Chất máu xanh kỳ dị chứa chất độc cũng theo vết thương lang ra bốn phía...
Đáng tiếc chất độc chưa lang đến chỗ Bạch Sa thì con bạch tuộc đen đã biến thành những ánh sáng trắng biến mất trong không khí...
Hiển nhiên nó đã bị một chiêu cực kỳ quỷ dị kia đánh chết, phần thắng thuộc về Bạch Sa...
Ngược lại Bạch Sa cũng ngã quỵ xuống đất thở như chó, phản chống lấy thanh chiến kích của mình mới không ngã xuống biển chết đuối.
Hiển nhiên một chiêu kia Bạch Sa cũng trả giá không nhỏ, nếu không kích sát được đối thủ rất có thể Bạch Sa mới là người bại trận...
May thay nhờ có hàng nóng Bạch Sa đã thắng, dù vẽ vang hay không thì thắng vẫn là thắng.
Sa Hoàng hiển nhiên là vô cùng ứng lý lên mặt với vạn tộc trước ánh mắt khinh bỉ của Trần Lâm.