Lãnh Địa Huyết Tộc

Chương 585: 585: Hậu Thổ




Trên đời này không gì vui bằng đã giết người còn loot được bảo...
Trần Lâm hiển nhiên là vui cười hớn hở đến híp con mắt nhìn cái bảo màu tim tím bằng lăng vừa lượm được từ người tên siêu xạ thủ xấu số kia nhưng giờ đã đang trong tay mình.
Về ngoại hình đó là một miếng sắt màu nâu đồng, kích thước và ngoại hình khá giống một tấm bài tây với chi chít những hoa văn kỳ dị trên đó, nhưng trọng lượng lại tương đối nặng tay không biết được làm từ chất liệu gì.
Dĩ nhiên dù là gì thì nó chắc chắn không phải một tấm bài thông thường mà là một trang bị của hệ thống và còn là một trang bị tím độc lạ Bình Dương.
Ngay lập tức một bảng thông tin về bảo vật từ trên trời rơi xuống này hiện ra trước mặt Trần Lâm.
.
——————
Tên: Hậu Thổ
Loại: trang bị phụ trợ.
Phẩm chất: tím (độc nhất)
Tính năng: một trong bốn quyển Địa Sát, mang trong mình sức mạnh điều khiển thổ nguyên tố.
(Chú ý: tập hợp đủ bốn quyển độc lập tự bao gồm Thiên Hỏa, Lưu Thủy, Hậu Thổ và Tịnh Phong sẽ kết hợp thành bộ Địa Sát Thư, hiện tại 1/4).
———————
...
.
- Thì ra bức tường đất và khả năng độn thổ của tên mặt L kia là do thứ này tạo ra...
Nhìn vào miếng sắt không giống sắt đồng không ra đồng nhìn không khác gì lá bài tây nhưng lại mạng cái tên khá oách Hậu Thổ, Trần Lâm không nhịn được lắc đầu suýt xoa.
.
Hiển nhiên nhìn vào bảng thông tin của Hậu Thổ, Trần Lâm đã nhận được nhiều đáp án cho những cầu hỏi vừa qua.
Đầu tiên là về tên xạ thủ của Dã Lang bang kia, hắn rõ ràng không có năng lực gì liên quan đến điều khiến đất đá hay ẩn thân chi thuật gì cả, năng lực trốn chui trốn nhủi của hắn đều đến từ tranh bị mà ra.


Còn năng lực của hắn là một loại năng lực khác, khả năng cao là liên quan đến khả năng nhìn phục vụ cho công việc của hắn.
Tính ra hoàng cảnh của tên này cũng khá giống với tên xui xẻo La Thiên ở Vũng Hải, thanh niên cũng sở hữu một trang bị với khả năng tạo ra băng khá là bá, thế nên bị nhiều người lầm tưởng hắn có năng lực băng hệ nhưng thực tế hắn lại có năng lực khác.
.
Ngoài ra đó cũng là lý do tại sao Trần Lâm đã dùng đến quỷ nhãn rồi mà vẫn không tìm được tên xạ thủ này, thì ra là trốn dưới đất...
Như tất cả những gì thuộc về hệ thống, quỷ nhãn dù bá đạo cách mấy thì vẫn có khuyết điểm của mình và lòng đất chính là khuyết điểm đó.
Miến Hậu Thổ này đúng là vừa hay khắc chế tầm nhìn bá đạo không gốc chết của Trần Lâm, nếu không có Chu Hồng chỉ điểm kèm với năng lực chơi lửa khủng bố Trần Lâm đúng là bó tay với con chuột lớn này.
Tuy nhiên dù là gì thì lá bài mang tên Hậu Thổ kia bây giờ cũng đã thuộc về Trần Lâm, chỉ là năng lực thổ hệ kiểu này tuy là trang bị tím độc nhất thì vẫn hơi phế với Trần Lâm.
.
Nhìn chung năng lực của Hậu Thổ chỉ là điều khiển đất đá, mà đất hay đá gì thì đều có giới hạn nhất là trước những người chơi trâu bò như Trần Lâm, việc Trần Lâm một quyền đánh thủng tường đất trực tiếp giết chết tên xạ thủ thích chơi đất kia chính là ví dụ điển hình cho độ phế của lá bài Hậu Thổ này.
Tương lai thì không biết nhưng hiện tại Hậu Thổ đúng là có tí gân gà với Trần Lâm, bỏ thì dĩ nhiên là không bỏ được nhưng cũng chả biết dùng để làm gì.
Dĩ nhiên có thể nói là tự nhiên lượm được bảo bối, mà tính ra bảo bối này còn khá là hoài niệm khiến Trần Lâm nhớ về cái thời mình còn dùng đất đá từ nhẫn trữ vật đè chết đối thủ.
Ký ức tuổi thơ ùa về khiến Trần Lâm vẫn rất vui tạm thu Hậu Thổ vào không giới chỉ chờ đợi sắp xếp của lão tác.
.
Lòng đã vui thì tự nhiên người thấy thư sướng lạ thường...
Ánh mắt tràn ngập thiện chí của Trần Lâm theo đó nhìn qua Chu Hồng mỉm cười như trăm hoa đua nở nói:
- Xem như lần này ngươi có công...
- Được rồi nói đi ngươi muốn chết thế nào???
- Nướng hay bâm gì thì bổn Huyết tổ cũng sẽ vui vẻ thành toàn cho ngươi…

.
Hiển nhiên sau khi lợi dụng con người ta xong, Trần Lâm không có ý định sẽ tha cho Chu Hồng người rất có thể sẽ chạy về Viễn Đông tố giác mình mà muốn giết người diệt khẩu, tuy Trần Lâm không có ý định về cái pháo đài lúc này đã loạn như cái chợ kia nữa nhưng ít đi một chuyện rõ ràng là tốt hơn nhiều thêm một chuyện.
Ngược lại nhìn khuôn mặt vui cười của Trần Lâm, Chu Hồng nghĩ phen này sống rồi nhưng khi nghe những lời chó má của tên đầu trọc này nói ra Chu Hồng đáng thương lập tức cảm thấy trời đất sụp đổ cả người lạnh toát như rơi vào hầm băng.

Huyết tổ đại nhân đúng là rất là giữ chữ tính, nhưng tên Lâm Trọc này thì không.

- Huyết… Huyết tổ đại nhân… xin xin ngài tha cho ta đi…
- Ta tuyệt đối sẽ không nói gì hết…
Biết bản thân “ăn lìn” rồi tên ác ma kia sẽ không cho nàng cơ hội thương lượng, Chu Hồng lệ nóng chảy đầy mặt ôm lấy chân Trần Lâm đau khổ cầu xin.
Bộ ngực sữa trần trụi trắng ngần của Chu Hồng vô tình ôm sát lấy chân Trần Lâm.
.
Cảm nhận được hai khối thịt mềm mềm ấm nóng căng mọng như quả bóng nước ép vào chân mình, Trần Lâm đột nhiên cảm thấy tâm hồn mình rộng mở, ý thức được hành động của bản thân dường như có hơi khốn nạn thật.
Không chỉ thế dù khác loài khác giống như đít vú vẫn như thế, cái ngoại hình gợi dục kia cũng như thế, trước cái xúc cảm của thân thể trần trụi kia vị huynh đệ chí cốt của Trần Lâm cũng không nhịn được ngóc đầu trổi dậy ra sức khuyên ngăn.
Nhờ có lời khuyên nhủ chân thành của anh em, Trần Lâm không khỏi trầm ngâm bắt đầu cân nhắc nhẹ có nên giải trí văn hoá văn nghệ đôi chút sau một ngày chém giết hay không.
.
Ngược lại trông thấy Trần Lâm đột nhiên rơi vào trầm ngâm rồi nhìn vào khối u to lớn ngay đũng quần của hắn, Chu Hồng biết ngay cơ hội sống của mình là đây chứ đâu.
Không một giây chần chờ, Chu Hồng xé luôn chiếc quần dài mỏng manh cùng cái quần lót bé xinh đang mặc ra, cơ thể trắng ngần cân đối ma mị đầy tính gợi dục không chút che giấu hiện ra giữa ngọn đồi nhỏ toàn là xác chết.
Tuy nhiên lúc này Chu Hồng mặc kệ nhanh chóng ngồi xuống đất rồi banh rộng hai chân ra khiến cho âm hộ lông lá hiện rõ trước mặt Trần Lâm, hai ngón tay ngọc banh nhẹ hai mép môi âm hộ làm lộ ra lỗ nhỏ huyền bí đỏ hồng đầy kích thích rồi nhẹ nhàng vuốt ve lên xuống, một tay đưa lên xoa nhẹ hai bộ ngực sữa to lớn như mời gọi.
Chu Hồng biết không phải bây giờ thì không bao giờ phát ra những tiếng cầu xin tựa như đang rên rỉ:
- Ưhhh...!Huyết tổ đại...!nhân...!xin...!xin ngài tha cho ta đi mà...
- Xin...!ahhh...!xin ngài đó...!đại nhânnnn...!aaaaa...!ngài muốn gì cũng được...
.
Nhìn Chu Hồng vừa đau khổ cầu xin trong khi tay không ngừng thủ dâm, âm hộ lông lá cùng bộ ngực sữa trần trụi bao lộ trước mặt mình, nhất là vẻ mặt cực kỳ dâm đãng cùng nốt ruồi gợi dục nơi khóe miệng kia khiến đại côn thịt của Trần Lâm không thể không nhiệt liệt hưởng ứng phong trào thi đua.
Trước sự hưởng ứng kia, Trần Lâm chỉ biết bất lực thầm mắng “thằng em” đầu bùi ngu ngốc thấy gái là khoái này.
Thôi rồi còn đâu, Huyết tổ đại nhân anh minh thần võ là thế không hiểu sao lại có “thằng em” hoang dâm vô độ đến thế, thôi thì chiều nó lần này.

.
Khẽ bất lực thở dài một tiếng nhưng nhìn bản mặt lại thấy hơi xạo chó, Trần Lâm lấy từ không gian giới ra một cái ghế dựa ngồi cho thoải mái rồi ngã người ngồi lên đó bộ dáng tính ra rất là hưởng thụ.
Cảm nhận được ghế khá là êm, Trần Lâm cười như không cười dang rộng hai chân ra rồi gật nhẹ đầu tỏa ra chính trực nói:
- Được rồi, nể tình ngươi có công chỉ điểm, bổn Huyết tổ đại nhân đại lượng mở miệng xạo L...!à không...!cho ngươi cơ hội...
- Nhưng phải xem biểu hiện của ngươi thế nào đã...
...
.
Nhìn biểu hiện của Trần Lâm lại nghe hắn xạo L nói thế, Chu Hồng không khỏi vui mừng hớn hở biến mình có cửa sống rồi nhanh chóng đứng dậy rồi chạy đến trước người Trần Lâm rất là tự giác quỳ xuống giữa hai chân hắn bộ dáng muốn bao nhiêu ti tiện thì có bấy nhiêu ti tiện.
Nhưng Chu Hồng mặc kệ, với nàng ti tiện hay đệ tiện cũng được miễn là có thể sống.
Vô cùng thuần thục cởi chiếc quần dài khó mặc khó cởi của Trần Lâm ra, ngay lập tức đại côn thịt to lớn mạnh mẽ nhưng trụi lông bật ra đập vào mặt Chu Hồng khiến nàng vô thức rùng mình hoảng sợ trước hung vậy kia.
Ngơ ngác nhìn đại côn thịt không lông to lớn như một cái dùi cui trước mặt, Chu Hồng dù thân kinh bách chiến cách mấy vẫn không nhịn được nuốt nước bọt cái ức đầy sợ hãi.

Nhận ra nhiệm vụ để sống của mình không dễ, Chu Hồng đôi tay run run cầm lấy côn thịt của Trần Lâm.
.
Tuy nhiên ngay khi Chu Hồng cảm nhận được hơi nóng cùng sự cứng rắn của hung vật trong tay, Trần Lâm đã ngăn nàng lại rồi bá đạo gác một bên chân lên bộ ngực sữa mềm mại, mịn màng và căng mọng của nàng.
Cảm nhận được độ co giãn đàn hồi truyền vào lòng bàn chân, Trần Lâm khẽ nhếch mép mỉm cười tinh quái nói:
- Chậm đã...!trước hết phục vụ nó trước đi...
...
.
Cái này phải trách thằng đạo diễn phim con heo mà Trần Lâm từng xem tuyệt đối không phải Trần Lâm ác ý, mà dù Trần Lâm có ác ý chơi chó thì vì cái mạng Chu Hồng vẫn phải ngoan ngoãn mà sủa vài tiếng...
Quả thật hiểu được ý định biến thái của Trần Lâm, nhưng Chu Hồng vẫn ngoan ngoãn làm theo, bàn tay mảnh mai nhẹ nhàng năng chân Trần Lâm lên rồi há miệng ngậm lấy ngón chân trước mặt mà bắt đầu mút liếm.
Cái miệng anh đào nhỏ bé không ngừng liếm mút ra sức phục vụ cho từng ngón chân của Trần Lâm như một con đĩ nhỏ ti tiện chính hiệu.
.
Được sự phục vụ của Chu Hồng, Trần Lâm rất là sướng khoái hưởng thụ cái cảm giác mềm mại ấm nóng không ngừng truyền đến.
Từng ngón chân bẩn thiểu được một cái miệng ẩm ướt gợi tình của Chu Hồng ngậm lấy rồi lại được cái lưỡi ướt át của nàng ra sức liếm láp làm cho Trần Lâm sướng đến quên cả trời đất.

Còn Chu Hồng thì vẫn miệt mài ra sức phục vụ, không quên đưa ánh mắt mê ly như mời gọi nhìn Trần Lâm để hắn không quên được công lao của nàng.
Cùng lúc đó chiếc lưỡi như linh xà của Chu Hồng điêu luyện liếm láp từng ngón chân, từng kẻ chân một của Trần Lâm, sau đó còn không quên say đắm liếm lên mu bàn chân rồi đến lòng bàn chân làm cho Trần Lâm vừa nhột nhưng cũng vừa sướng khoái lạ thường vô thức rên lên.

.
- Cmn thật là sướng…
- Thảo nào trong phim người ta lại thích chơi trò này đến vậy…
Cảm nhận được sự sướng khoái khó tả nhất là cảm giác chinh phục tuyệt vời, Trần Lâm không nhịn được rên lên một tiếng thầm than.
Ngược lại Chu Hồng vẫn ra sức liếm mút một đường lên tận đùi Trần Lâm, vừa liếm nàng vừa ngẩng đầu lên say đắm nhìn vào Trần Lâm làm tăng thêm khoái cả về mặt thị giác.
Quả là một nữ nhân đầy thủ đoạn…
.
Mãi đến khi Chu Hồng một đường đánh tới ngậm lấy viên mao cầu không lông của Trần Lâm vào trong miệng mà mút nhẹ, trong khi một tay nắm lấy đại côn thịt mà sốc nhè nhẹ thì Trần Lâm mới ý thức được trình của vị phó bang chủ Hắc Phong bang này cao đến mức nào.
Liếc nhìn Chu Hồng vẫn miệt mài bú liến dần dần chạm đến côn thịt yêu dấu của mình, Trần Lâm thoáng cười đểu nói:
- Chắt… chắt… dâm nữ ngươi quả là có bản lãnh nha…
- Thảo nào có thể an nhàn sống trong mạt thế…

.
Hiển nhiên dù bất kỳ ai ngoài con ông cháu cha ra, để có thể sống ở bất kỳ đâu kể cả mạt thế thì điều tiên quyết nhất chính là bản lãnh và với nữ nhân như Chu Hồng cái bản lãnh đó phần lớn đều ở trên giường.
Tuy nhiên trước lời trêu ghẹo của Trần Lâm, Chu Hồng không hề phản bác mà vẫn say mê bú liếm, chiếc lưỡi đinh hương mềm mại liếm dọc lấy thân côn thịt to lớn rồi ngập lấy quy đầu cũng to lớn không kém vào miệng mà mút chùn chụt.
Ngay lập tức cảm nhận được hơi ấm bao bọc lấy quy đầu và nhất là nhìn dáng vẻ dâm dục ngập côn thịt của Chu Hồng, Trần Lâm liền không chịu nổi nữa mà nổi lên ác tâm lập tức xuất thủ hai tay nắm chặt lấy đầu của nàng mà mạnh mẽ đè xuống.

Đại côn thịt to lớn theo đó đâm sâu vào trong cái miệng nhỏ của Chu Hồng đến hết cỡ, quy đầu to lớn chui tọt xuống cổ họng của nàng làm cho Chu Hồng suýt chút nữa nghẹn thở mà chết nhưng chỉ có thể gồng mình chịu đựng.
Chỉ đến khi cảm thấy Chu Hồng sắp không chịu nổi nữa, Trần Lâm mới vui lòng thả nàng ra.
Ngay lập tức trên đỉnh ngọn đồi nhỏ vang lên những tiếng ho khan kịch liệt, nhưng tất cả chỉ mới là sự bắt đầu cho một cuộc chơi.
(Sương sương vậy được rồi đâm sâu quá không tốt cho sức khỏe đâu, cho anh em nhớ ta viết truyện là được, nhé)



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.