Lãnh Địa Huyết Tộc

Chương 607: 607: Thiên Tộc Cũng Ra Sân




Nhìn thanh đao thuần một màu trắng bạc nổi bật trên sân khấu lớn, thân đao cong cong đầy những họa tiết trông tựa như một chiếc lông vũ trắng to lớn xinh đẹp nhưng cũng không kém phần nguy hiểm...
Không chỉ Bạch Ưng vương cùng ba vương giả Điểu tộc khác kinh ngạc mà đến cả Trần Lâm và Sa Hoàng hay thậm chỉ những người chơi tinh tế khác đều có thể nhận ra được thanh đao đó.
.
Ngân Vũ Đao một thanh đao vô cùng xinh đẹp và cũng là một trang bị tím độc nhất loại hình vũ khí vô cùng quý giá.

Nhưng không chỉ có thế nó còn là một trong hai trang bị tím độc nhất mà Cốt Long đại trưởng lão đã quay được khi nhận phần thưởng của sự kiện Chủng Tộc Đại Chiến.
Trong sự kiện Chủng Tộc Đại Chiến trước đó, hệ thống không chỉ ban thưởng lượng lớn thần tệ cho người chiến thắng mà còn thưởng vé quay may mắn cho quán quân và á quân của ba hình thức đối chiến.
Trong đó Cốt Long đại trưởng lão đoạt giải quán quân đơn chiến nên được ban thưởng hai vé quay may mắn và quay được hai trang bị tím độc nhất ngay sau đó, thanh Ngân Vũ Đao đao thuần một màu bạch ngân lại có hình dáng như lông vũ kia chính là một trong số đó, về phần trang bị còn lại cũng không đâu xa lạ gì chính là chiếc còn lại của Găng Tay Cự Nhân mà Thu Thảo đang cần.
Nói cách khác Huyết tộc đã chú ý đến lão Cốt Long từ lâu nên mọi tình báo liên quan đều nắm rõ trong tay.
.
Kéo một hơi thuốc cho tinh thần sảng khoái cuộc đời thêm tươi đẹp...
Tổ trưởng tổ thông tin tình báo Liễu Mộng Điệp liễu phu nhân lúc này mới ra sân liếc nhìn thanh Ngân Vũ Đao kia rồi nhìn lại phòng vip của Liên Minh Cầm Thú cười nói:
- Theo tình báo ta thu thập được...
- Bên Điểu tộc kia có một thành viên cũng sở hữu một thanh đao tương tự...
- Thế nên khả năng cao là Bạch Ưng vương sẽ xuống xác phen này...
...
.
- Cái gì? Điểu tộc bên kia cũng nhắm đến thanh đao kia sao?
- Xem ra chúng ta phải ra tay tranh đoạt rồi...
Đang vui vẻ ngồi nhậu thì nghe nữ nhân hút rất nhiều thuốc kia nói thế, Sa Hoàng không nhịn được kinh nghị kêu lên cũng bắt đầu nhập cuộc.
Có thể nói là chủng tộc đầu tiên kết hợp ra được trang bị đỏ từ những trang bị tím độc nhất trong cùng một bộ, thế nên Sa Hoàng ý thức được nhiều hơn một trang bị đỏ nó có thể bá đến mức nào, chính vì thế dù muốn dù không thậm chí bỏ tiền ra mua về để đó Sa Hoàng cũng nhất quyết không để bọn chim ngu của Liên Minh Cầm Thú kia có cơ hội kết hợp ra được một trang bị đỏ.
Tuy nhiên trước sự lo lắng đó của Sa Hoàng, Trần Lâm lại bình chân như vạn thể hiện đẳng cấp cao của mình cười lạnh nói:
- An tâm đi gấu của ta nó tính hết rồi...
- Anh em chúng ta không cần lo lắng gì đâu...!he...!he...
...
.
- Cmn...!đã cùi bắp còn bày đặt ra vẻ...
- Móa nó chứ...

Ngược lại nghe được những lời nói sặc mùi chó má của Trần Lâm, Sa Hoàng không nhịn được khinh bỉ thầm nghĩ.
Tưởng thằng mặt L kia có cao kiến gì hay không ngờ quanh đi quẩn lại vẫn là dựa vào dàn chiến đấu cơ kia mà hoành hành bá đạo, ấy vậy mà còn tự hào như vậy khiến dù là anh em ăn nhậu như lão Sa Hoàng cũng không nhịn được xuýt chút nữa thổ huyết trong uất hận.
.
Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại đám nữ nhân Huyết tộc kia đúng là đủ bá đạo để công cao lấn chủ một cách đường đường chính chính.

Huyết tổ đại nhân ăn chơi sa đọa hiển nhiên là không bằng được đám Lý Minh Nguyệt, nhưng ác ở chỗ hắn có cố gắng cách mấy cũng không bằng được các nàng.
Một sự thật rõ là đớn đau biết bao...
Rõ ràng Huyết tộc dưới sự lãnh đạo của đám người Lý Minh Nguyệt tuy chưa bành trướng lãnh thổ quá mức rộng lớn nhưng nội bộ đã vô cùng chặt chẽ, đừng nói Trần Lâm đến cả lão Sa Hoàng cũng tự thấy thẹn không bằng.
Lão Sa Hoàng dù bá đạo là thế, Hải Sa tộc càng là thế lực hùng mạnh vô đối nhưng đến cái tầm có thể điều tra từng tộc nhân của Điểu tộc mà tìm hiểu được bọn chúng cũng sở hữu một thanh đao trong bộ Ngân Vũ đao kia như Huyết tộc thì lão rõ ràng là chịu thua.
Dĩ nhiên cũng không thể trách Sa Hoàng hay xem Hải Sa tộc gà không bằng Huyết tộc được, với một loài hung thú chỉ vừa phát triển tư duy không thể nào đòi hỏi nhiều càng không thể so sánh với những cái đầu đầy sạn của nhóm Lý Minh Nguyệt được.
Về phần Trần Lâm thanh niên chưa hít được cái mùi cao đẳng đại học là gì lại càng không có cửa.

- Haizzz...
- Đôi khi sống trong một tập thế nó bá quá cũng khổ...
Nghĩ đến hoàn cảnh của thằng bạn nhậu mình, Sa Hoàng đột nhiên cảm thấy lòng buồn mang dạt dào vỗ vai Trần Lâm thì thầm.
Nghe thấy thế Trần Lâm không khỏi ngạc nhiên nhìn lão cá mập này nhưng rất nhanh đã không nhịn được xúc động lệ nóng chảy đầy mặt ôm lấy lão Sa Hoàng khóc lớn...
Rốt cuộc rồi cũng đã có được người hiểu được nỗi khổ tâm của Huyết tổ đại nhân, không phải Huyết tổ đại nhân không cố gắng vươn lên mà ô dù của ngài lớn quá che khuất đi tất cả rồi...
.
Bên kia mặc kệ hai người Trần Lâm và Sa Hoàng đang thủ d@m tinh thần, cuộc đấu giá vẫn tiếp diễn...

- 15.000 thần tệ...
Bạch Ưng vương lòng như lửa đốt lập tức xuất thủ đập bàn hét lớn ra giá, còn học theo Huyết tộc trực tiếp nâng lên 15.000 thần tệ quyết tâm phải lấy bằng được thanh Ngân Vũ đao kia về khiến vạn tộc xung quanh nhau nhau bàn tán về độ chịu chơi của Liên Minh Cầm Thú khi mới vừa chi ra 21.000 thần tệ giờ lại chơi tiếp.
Đáng tiếc cái game này không chơi không được...
Tình báo của Liễu Mộng Điệp không sai, Điểu tộc đúng là từng thu được một thanh Ngân Vũ đao từ trước giờ nếu thu được thanh này nữa xem như đủ bộ song đao.

Mặc dù không thể xác định được chính xác có thể kết hợp ra được trang bị đỏ hay không nhưng cơ hội này Bạch Ưng Vương không thể bỏ qua được.
.
Về phần Huyết tộc…

Trông thấy Bạch Ưng Vương tính nóng như kem chưa gì đã vội vàng xuất thủ, nhưng Huyết tộc vẫn án binh bất động không vội ra tay, bởi lẽ kẻ thù của Liên Minh Cầm Thú không phải chỉ có mình Liên Minh Huyết Sa sẽ có kẻ khác ra tay tạm thời chưa cần động thủ vội.
Không ngoài dự đoán ngay lúc nữ Bạch Y Quản Sự kiêm MC vừa hỏi đến lần thứ hai, từ trên phòng vip một thanh âm lạnh lùng đã vang lên cắt ngang tất cả:
- 16.000 thần tệ…

.
Ngay lập tức toàn trường đều bị âm thanh lạnh lùng kia làm cho thoáng giật mình kinh ngạc nhìn lên trên khu phòng vip…
Bởi lẽ thanh âm kia xuất phát từ một căn phòng xa lạ không tham gia cuộc tranh đấu trước đó, không ngờ đúng lúc này lại nhảy ra tranh với Điểu tộc.
Ngược lại nữ Bạch Y Quản Sự cũng thoáng ngạc nhiên liếc nhìn lên căn phòng kia cười cười gật đầu nói:
- Tốt, Thiên Hoàng đại nhân quản nhiên là có tuệ nhãn nhận ra được giá trị của thanh đao này…
- 16.000 thần tệ… Thiên tộc ra giá 16.000 thần tệ cho vật phẩm này…
- Không biết các vị có ai ra giá cao hơn nay không?

.
Nói xong nữ Bạch Y Quản Sự rất là vô tình nhưng cũng không kém phần hữu ý liếc nhìn phòng vip của Liên Minh Cầm Thú chờ đợi.
Tầm này thì chỉ có Liên Minh Cầm Thú hay đúng hơn là Bạch Ưng Vương dám bước vào cuộc chơi này.
Ngược lại không ngờ kẻ xuất thủ lại là Thiên tộc, không chỉ các chủng tộc khác mà lão Sa Hoàng cũng không nhịn được thoáng kinh ngạc thì thầm:
- Thiên tộc???
- Hư… xem ra Liên Minh Cầm Thú cũng không ít kẻ thù nha…

.
- Phải, là bọn có cánh kia…
- Thậm chí theo như suy đoán của chúng ta Liên Minh Cầm Thú ra đời chỉ sợ là để đối phó với Thiên tộc…
Biết thời cơ thể hiện của mình đã đến, Trần Lâm thoáng cười cười lên tiếng đáp.
Nghe thấy thế Sa Hoàng ngược lại thoáng trầm ngâm rồi khẽ gật đầu đồng ý...
Hầu hết các liên minh ra đời đều để đối phó với một mối nguy nào đó, nói đâu xa chính Liên Minh Huyết Sa ra đời thật tế cũng là để đối đầu với Long tộc đấy thôi.
Chỉ là khiến Sa Hoàng có chút ngạc nhiên là Thiên tộc không mấy thị phi càng không xuất hiện nhiều không ngờ lại có thể trở thành mối nguy của Liên Minh Cầm Thú, xem ra thậm đại tộc không kẻ nào là đơn giản.
.
Ngược lại giờ phút này Bạch Ưng Vương mới hiểu được cảm giác của Trần Lâm trước đó, cơ thể một màu trắng tuyết đã giận đến hóa tím lập tức tăng giá một phát lên 18.000 thần tệ cho nó máu quyết phải chơi tới bến với vị Thiên Hoàng Bạch Hy Thánh kia.

Về phần Thiên tộc, 18.000 thần tệ đúng là một con số không nhỏ nhưng vẫn không phải giới hạn Thiên tộc có thể bỏ ra càng không phải giới hạn của Bạch Ưng vương không dám ra giá cao hơn…
Liếc nhìn phòng vip của Liên Minh Cầm Thú, Bạch Hy Thánh một thân khí độ bất phàm khuôn mặt ngọc thạch xinh đẹp vô cùng khẽ cười lạnh một cái thì thầm:
- Để ta xem Điểu tộc quyết tâm đến đâu…

Ánh mắt ánh lên tia tinh quang, Thiên Hoàng đã quyết cắn thật sâu Liên Minh Cầm Thú phen này cao giọng nói:
- Thiên tộc ta vừa hay thiếu một thanh đao vừa tay gọt hoa quả…
- Ta ra giá 20.000 thần tệ… không biết Ưng vương dám chơi không hay là muốn cút…

.
- Cút… cc…
- Hôm nay bổn vương quyết chơi với ngươi đến cùng…
- 21.000 thần tệ… bổn vương ra giá 21.000 thần tệ đấu giá thanh đao kia…
- Để ta xem con chó ngươi còn sủa nữa không….
Bị Thiên Hoàng trắng trơn khiêu khích, Bạch Ưng Vương giận đến đầu bốc khói trắng tức giận chạy ra lăng kính rồi chỉ vào Thiên Hoàng mắn to.
Nghe thấy thế không đợi Thiên Hoàng có phản ứng gì chính nội bộ Liên Minh Cầm Thú đã giật mình thoang thoát với cái giá kia của Bạch Ưng Vương.
Liên Minh Cầm Thú vừa đốt một lượng thần tệ không nhỏ đấu với Huyết tộc giờ lại tốn thêm 21.000 thần tệ nữa đúng là thâm hụt vốn cực mạnh sợ là không chịu nổi đến những vật phẩm sau.
Nghĩ đến đây Kim Mao Sư Vương vừa thẹn vừa giận cắn chặt hàm răng trường mắt nhìn về Huyết tộc.
.
Ngược lại về phần Thiên tộc…
Trông thấy Bạch Ưng Vương gần như phát điện tức giận nhìn chằm chằm vào mình, Thiên Hoàng ngược lại khẽ trầm ngâm suy nghĩ.
Cũng như Huyết tộc, Thiên tộc thực tế cũng bị hệ thống hạn chế trang bị loại hình vũ khí, thế nên cuộc tranh đấu này Thiên Hoàng chỉ đơn thuần là học theo Kim Mao Sư Vương trước đó chơi Điểu tộc một vố thật đau hoàn toàn không có ý thu thanh đao vô dụng kia.
Chính vì thế nếu như ép quá vượt sức chịu đựng của Điểu tộc khiến Bạch Ưng Vương nhịn đau buông bỏ thì xem như đạp phải shit Kim Mao Sư Vương, mà đạp shit sư tử xem ra không hay lắm.

Thế nên sau một lúc suy nghĩ Thiên Hoàng vẫn là không dám chơi đành quyết định nhường lại cho đối thủ.
..


.
- Bên kia xem ra muốn rút rồi…
- Các ngươi nghĩ chúng ta nên chơi không?
Bên trong phòng vip Huyết tộc, Lý Minh Nguyệt cũng nhận ra ý định nghỉ chơi của Thiên Hoàng thoáng cười cười hỏi.
Dĩ nhiên đây là hỏi nội bộ Liên Minh Cầm Thú, những thành phần không liên quan như nhóm người Lê Dũng, Liên Minh Tây Âu, Thăng Long cứ điểm hay thậm chí Hắc Dạ Lang Vương cũng không có quyền lên tiếng ngoan ngoãn ngồi nhìn.

..


.
- Bạch Ưng Vương xem ra rất cần thanh đao kia…
- Khả năng cao là hắn đã thu thập đủ chỉ còn thiếu đúng thanh đao kia…
- Dù không thật sự xác định được có tạo ra được trang bị đỏ hay không nhưng ta nghĩ chúng ta vẫn nên đứng ra ngăn cản…
Nhận ra được tính nghiệm trọng của vấn đề, Trần Lâm cũng thôi không cười đùa nữa nghiêm giọng nói.
Dù bất kỳ trường hợp nào, dù khả năng là lớn hay là nhỏ nhưng tuyệt đối không để đối thủ tạo ra được trang bị đỏ đây là thiết luật của các đại tộc thời mạt thế.

Về phần Thiên Hoàng chấp nhận buông bỏ thật ra là do không nhận ra Điểu tộc đã gần đủ bộ của thanh đao kia, nếu không lão cũng xuống xác không kém gì ai.
.
Tuy nhiên chính Bạch Ưng để có được thanh đao kia cũng sẽ xuống xác không kém, nếu thật sự tranh đấu sẽ rất khốc liệt và tiền bỏ ra chắc chắn là không ít.
Đó mới chính là vấn đề đau đầu…
..


Bên dưới khán đài…
Trông thấy biểu hiện của Thiên tộc, với kinh nghiệm của mình nữ Bạch Y Quản Sự biết ngay tiệc tàn rồi không dông dài câu giờ nữa cao giọng nói:
- Bạch Ưng Vương 21.000 thần tệ để đấu giá thanh Ngân Vũ Đao kia…
- Không biết có vị nào muốn ra giá cao hơn không???
- 21.000 thần tệ lần thứ nhất…
- 21.000 thần tệ lần thứ hai…
- 21.000 thần tệ lần thứ...

.
- Chậm đã…
- 21.000 thần tệ đúng không???
- Huyết tộc ta ra giá 22.000 thần tệ…
- Bạch Ưng Vương thật ngại quá Huyết tộc cũng thiếu thanh đao gọt hoa quả… ha… ha…
Bớt chợt ngay lúc nữ Bạch Y Quản Sự định chốt kèo thì một âm thanh cực kỳ gợi đòn đột nhiên vang lên.
Trần Lâm tay cầm ly rượu mỉm cười đê tiện đến cùng cực một lần nữa trở thành gương mặt đại diện chầm chậm bước ra nhìn qua Liên Minh Cầm Thú cười lên một tiếng thật là thiên chí…



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.