Lãnh Địa Huyết Tộc

Chương 682: Giới Hạn Của Huyết Thiên



Khác với vẽ chảnh chó của cô bé Huyết Thiên, ngay khi vừa trông thấy viên tinh thể màu tím con phổ thông thây ma bị Trần Lâm bắt làm thí nghiệm đã lập tức lao đến như quỷ đói đầu thai một hơi nuốt lấy viên tinh thể màu tím vào trong bụng, bộ dáng còn phê pha vô cùng như dân nghiện cắn được thuốc tốt.

Rất nhanh sau đó không ngoài dự liệu của mọi người dị biến lập tức phát sinh...

Dưới tác động của tinh thể màu tím cơ thể của con thây ma phổ thông bắt đầu biến hóa bằng một tốc độ mắt thường có thể thấy được đang dần dần chuyển thành màu tím nhạt thay thế cho lớp da vốn tái nhợt của thây ma cấp thấp, cơ thể thây ma gớm ghiếc theo đó cũng bắt đầu co bóp lại trở nên đặc biệt thon gọn nhưng lại không có cảm giác gầy yếu mà ẩn hiện từng bó cơ săn chắc như một vận động viên điền kinh ốm nhưng có cơ.

Đặc biệt từng tiếng Rắc... Rắc... như xương cốt cạ vào nhau nghe lạnh cả sống lưng không ngừng vang lên bên trong cơ thể của con thây ma phản ánh dị biến vẫn chưa kết thúc...

Rất nhanh dọc theo xương sống gầy gò của con thây ma bắt đầu mọc ra từng miếng gai xương nho nhỏ như răng của một loài hung thú nào đó xếp thành hàng chạy dọc theo sống lưng, dù không quá nổi bật nhưng rất có thể sẽ là lợi khí giết người đặc trưng của nó.

Không chỉ thế xương cốt trên hai cánh tay con thây ma cũng bắt đầu kêu lên răng rắc rồi đột ngột đâm ra hai đạo cốt đao trông sắc lạnh đến đáng sợ và cũng là vũ khí chính của nó.

Đó cũng chính là nguyên nhân khiến cho khi mới nhìn qua đều lầm tưởng đây là một con thây ma liêm đao với cánh tay biến dạng như loan đao, nhưng không dù công dụng lẫn ngoại hình có phần tương đồng nhưng về cơ bản hoàn toàn khác biệt với chủng thây ma liêm đao khi thứ phát sinh biến hóa là xương cốt bên trong chứ không phải cánh tay biến dị.

Tính ra hướng biến dị của viên tinh thể màu tím này có phần liên quan đến thây ma gai xương nhiều hơn dù nó không thể bắn được chiếc gai xương nào và ngoại hình của nó thật sự rất giống thây ma liêm đao.

.

Gàooo...

Ngược lại sau khi thực lực bất ngờ được tăng cao, con thây ma biến dị xương khớp bắt đầu phát sinh ảo tưởng sức mạnh rống lên một tiếng phấn khích rồi xông đến tấn công Phương Tuyết người gần với nó nhất.

Đáng tiếc dù đã nhận được biến dị cao cấp nhất của Thi tộc nhưng cấp độ của con thây ma này vẫn chỉ là thây ma phổ thông thực lực đúng là có mạnh hơn trước nhưng hoàn toàn không có tuổi trước Phương Tuyết.

Ngay khi con thây ma xấu số vừa lao người đến tốc độ tính ra khá là nhanh thì Phương Tuyết đã nhanh hơn một bậc nhẹ nhàng rút kiếm chém tới, ánh kiếm bàng bạc lướt đi trong gió để lại vô số đạo tàn ảnh nhẹ nhàng lướt quá không chút khó khăn chém đứt ngũ chi của con thây ma biến dị khiết con thây ma đáng thương gầm lên một tiếng đau đớn rồi như một trụ nhân không ngừng lăn lộn dưới mặt đất gầm gừ trong vô vọng.

Trước thảm cảnh đáng thương đó, Trần Lâm ánh mắt đầy lòng trắc ẩn nhìn con thây ma xấu số rồi lắc đầu thở dài nói:

- Haizzz... thật là một con thây ma đáng thương...

- Yên tâm bần tăng... à không... bổn Huyết tổ đại nhân đại lượng sẽ nuôi ngươi...

- Người đâu đem nó đi nhốt lại... nhất định phải cẩn thật chú ý cơm ngày ba bữa đảm bảo không để nó chết...

...

.

- Vâng... Huyết tổ đại nhân...

Lập tức dưới mệnh lệnh của Trần Lâm nhóm tinh linh thiếu nữ lập tức nhận lệnh nhanh tay hành động trói con thây ma biết dị đang không ngừng lăn l-n gầm gừ thành đoàn bánh tét đúng nghĩa đen rồi kéo đi giam dưới tầng hầm của thiên không chiếm hạm bên cạnh một trên xấu số nào đó.

Đương nhiên Trần Lâm trọc đầu là do nghiệp chứ không phải do tu, tên trọc nhân này làm gì có chuyện đại phát từ bi với kẻ thù, hắn bắt giam con thây ma biến dị như thế đơn giản là để cất giữ phòng khi có dịp lại dùng đến mà thôi.

Tinh thể màu tím nếu không được hấp thụ sẽ tự động vỡ vụn rồi biến mất nên không thể cất giữ theo lẽ thường được, kể cả để trong không gian giới chỉ cũng vô dụng, nhưng nếu cất giữ bằng cách không theo lẽ thường nó lại là một chuyện khác và cách đó không gì khác chính là để trong người thây ma.

Một viên tinh thể màu tính nếu được hấp thụ trên cơ bản sẽ không biết mất mà vẫn tồn tại trong người con thây ma đó, nếu con thây ma đã hấp thụ tinh thể màu tím chết mổ đầu nó ra vẫn sẽ có một viên đá tím trong đó. Thế nên lợi dụng đặc tính này Trần Lâm mới chơi chiêu cho thây ma hấp thụ tinh thể màu tím tránh cho nó tự vỡ rồi tiến hành nuôi nhốt đến khi nào cần dùng đến lại đem con thây ma đó ra giết rồi lấy ra vô cùng tiện lợi.

Mặc dù nghe xong cách này sặc mùi hắc ám nhưng rõ ràng đó là cách tốt nhất để cất giữ bảo vật của Thi tộc này.

.

Liếc nhìn con thây ma biến dị bị kéo đi, Trần Lâm xem như tạm an tâm chuyện của viên tinh thể màu tím ít nhất nó vẫn có khả năng dùng được không sợ bị mất đi nữa, chỉ là chuyện của tinh thể màu tím xem như tạm ổn nhưng chuyện của nha đầu Huyết Thiên vẫn còn đó...

Tinh thể màu tím rõ ràng đã được hấp thụ chứng tỏ nó không có vấn đề gì, đồng nghĩa với đó việc Huyết Thiên không muốn hấp thụ viên đá tím này nữa là vấn đề của nàng.

Có hai giả thuyết được Trần Lâm nghĩ đến đầu tiên…

Thứ nhất đó là Huyết Thiên thật ra chỉ có thể hấp thụ thêm một viên tinh thể màu tím của Thi tộc nữa mà thôi, là bản thân Trần Lâm đã quá tham lam mơ về một giấc mơ hảo huyền có thể không ngừng cắn đá hóa bá cho cô bé Huyết Thiên.

Còn thứ hai cũng giống như suy nghĩ trước đó nhưng có tính tạm thời, theo Trần Lâm suy đoán bằng một nguyên nhân nào đó mà Huyết Thiên không thể cắn thêm đá nữa nhưng không phải vĩnh viễn mà chỉ là tạm thời tương lai sẽ khác, đồng nghĩa với đó giấc mơ cắn đá hóa bá sưu tập tinh thể màu tím của Trần Lâm vẫn có cơ hội.

Vấn đề là nếu thật sự chỉ là tạm thời thì nguyên nhân là gì???

...

.

- Đại nhân có khi nào chúng ta đã hiểu sai về tinh thể màu tím rồi hay không?

- Theo ta thấy lần trước khi hấp thu viên tinh thể màu tính ở Viễn Đông, Huyết Thiên dường như đã phải chống chọi lại với viên đá…


- Có khi nào thứ đó không chỉ là cơ duyên giúp Huyết Thiên tăng cường sức mạnh mà còn ẩn chứa nguy hiểm, thậm chỉ là kịch độc…

Mãi một lúc lâu Phương Tuyết đại tỷ của đội thị nữ và cũng là một trong những người đã chứng kiến Huyết Thiên nuốt lấy viên tinh thể màu tím trước đó đột nhiên mở miệng lên tiếng nói.

Nghe thấy thế Trần Lâm như thấy được chân trời mới ánh mắt khẽ sáng lên vô đầu nói:

- Phải… phải rồi là thi độc…

- Tại sao ta lại không nghĩ ra nó sớm hơn…

- Thi độc chắc chắn là nó rồi, trong mắt Huyết Thiên viên tinh thể màu tím kia là một viên độc dược nên cô bé mới không muốn đụng đến đơn giản là như vậy… ha… ha…



.

Quanh đi quẩn lại đáp án không ngờ lại là thứ đơn giản nhất, nhưng cũng chính vì là thứ đơn giản nhất nên thường bị người khác bỏ quên.

Nguyên nhân Huyết Thiên chê không thèm nhìn đến viên tinh thể màu tím kia đơn giản là do thi độc.

Tinh thể màu tính là thứ được vương giả thây ma kết tinh trong cơ thể, thế nên không chỉ đem đến sức mạnh cho thây ma mà nó còn ẩn chứa thi độc bên trong.

Huyết Thiên vốn có nguồn gốc từ thây ma nên nàng có thể hấp thụ được sức mạnh bên trong viên đá tím đặc trưng của Thi tộc hết sức bình thương, nhưng có một vẫn đề ai nấy đều quan đó là khi bị trích huyết cô bé Huyết Thiên không chỉ trở thành tộc nhân của Huyết tộc mà đặc biệt thi độc trong người nàng đã không còn là thi độc nữa.

Nói cách khác cô bé Huyết Thiên là một con thây ma không hề có thi độc và cũng là thây ma đỏ độc nhất vô nhị của Thiên Lam tinh, cũng vì lẽ đó mặc dù có thể hấp thụ được năng lực của viên tinh thể màu tím nhưng Huyết Thiên cũng sẽ bị thi độc bên trong ảnh hưởng, thậm chí nếu không cẩn thận rất có thể sẽ biến trở lại thành một con thây ma tím.

.

Nghe Trần Lâm phấn kích giải thích, mọi người đại khái cũng đã hiểu được phần nào không khỏi gật gù xuýt xoa...

Đúng là thứ đơn giản nhất luôn là thứ bị bỏ quên, một viên đá móc ra từ đầu thây ma làm sao có thể là vật lành muốn nuốt là nuốt được. Nói đâu xa chính bản thân các nàng khi mạt thế vừa hàng lâm đã sợ hãi trước thây ma biết mấy lúc nào cũng sợ bị bọn chúng cào trúng biến thành một con thây ma gớm ghiếc, ấy vậy mà giờ lại không xem thi độc ra gì gần như quên mất.

Cuộc đời đúng thật là khôi hài…

Tuy nhiên sau một thoáng suy nghĩ, Phương Ngân vẫn cảm thấy không đúng lắm bạo gan hỏi:


- Không đúng…

- Nói như vậy sao lần trước tiểu Huyết Thiên lại nuốt được viên đá kia…



.

Phải nếu tinh thể màu tím đều ẩn chứa thi độc vậy tại sao lần trước Huyết Thiên rõ ràng là đã nuốt được, đây là khuyết điểm cho giả thuyết này của Trần Lâm.

Tuy nhiên không đợi Trần Lâm trả lời, Phương Tuyết đã tìm ra được đáp án trước lắc đầu nói:

- Bởi lẽ lúc đó Huyết Thiên mạnh hơn thi độc…

- Biết trong viên đá đó có độc nhưng cô bé có lòng tin cắn nuốt ngược lại thi độc kia nên mới không chút sợ hãi hấp thụ viên tinh thể màu tím…

- Và sự thật đã chứng minh huyết mạch màu đỏ của Huyết Thiên đúng là đã cắn nuốt ngược lại sắc tím của thi độc giúp Huyết Thiên thành công nhận được năng lực Huyết Vũ...

- Còn lần này... có lẽ Huyết Thiên đã nhận ra mình không chơi lại lượng độc trong viên tinh thể màu tím kia mới không thèm nhìn đến…



.

Nghe được lời giải thích của Phương Ngân, mọi người đều không khỏi gật đầu thầm than cảm thấy rất có lý nhất là những người đã chứng kiến cảnh Huyết Thiên hấp thụ viên tinh thể màu tím trước đó, lúc đó biểu hiện của Huyết Thiên đúng như Phương Tuyết nói ngay khi vừa nuốt xuống viên tinh thể màu tím những đường vân tử sắc biểu hiện của thi độc đã lây lan khắp người cô bé khiến cả bọn được một phen lo lắng, rất may đến phút cuối cùng từng đạo từng đạo huyết sắc đã nổi lên cắn nuốt lại những đường vân tử sắc kia dành lại chiến thắng cho Huyết Thiên.

Ngược lại lần này sợ là cô bé Huyết Thiên thấy chơi không được nên quyết định từ bỏ, mà đã là bỏ thì trong mắt Huyết Thiên viên tinh thể màu tím lập tức có giá trị bằng không, thâm chí là số âm khi nó không chỉ là phế vật không dùng được mà còn là độc vật nguy hiểm.

Tuy nhiên nghĩ rộng hơn vấn đề thì có thể thấy được con thây ma vương giả không biết họ Thi tên gì đã tạo ra viên tinh thể màu tím kia chỉ sợ có cấp độ rất cao mới có thể cho ra viên tinh thể có lượng thi độc lớn đến độ Huyết Thiên không dám đụng đến.

Đáng tiếc tồn tại mạnh mẽ như thế lại bỏ mạng chỉ còn lại một cục đá bị ném qua ném lại, đến cả một tiểu nha đầu cũng chê không thèm nhìn đến.

.

Nghĩ đến đây Phương Ngân không nhịn được gãi đầy sầu khổ nói:

- Nói như vậy chúng ta không dùng được viên đá kia à…

- Như vậy thì thật là đáng tiếc…



.

Bên cạnh nghe Phương Ngân sầu khổ như mình vừa mất của, Trần Lâm không nhịn được bật cười lắc đầu nói:

- Nàng quên ta có trích huyết rồi sao?

- Thi độc kia có mạnh cách mấy cũng không qua được trích huyết của ta…

- Chúng ta chỉ cần tìm một con thây ma thích hợp cho nó cắn rồi đem đi trích huyết biến hóa thành Huyết tộc không phải xong rồi sao…

- Chỉ là chúng ta cũng có thể chờ đợi, ta nghĩ một lúc nào đó Huyết Thiên sẽ tự tin nuốt được thi độc kia…



.

Nói đến đây Trần Lâm thoáng nhìn qua khuôn mặt ngây ngô của Huyết Thiên một cái khẽ mỉm cười.

Nghe Trần Lâm nói thế mọi người cũng bừng tỉnh đại ngộ thoáng gật gật đầu, trong đầu đều vô thức hiện lên hai chữ cấp độ.

Phải là cấp độ, Huyết Thiên có thể không ngừng tiến cấp trở nên ngày một mạnh hơn, một lúc có lẽ cũng không xa cô bé sẽ mạnh hơn thi độc trong viên tinh thể màu tím kia chân chính trở thành kẻ săn mồi.

Tuy nhiên đây cũng là một lời cảnh tỉnh cho Trần Lâm, không phải đá nào cũng cắn được mà trước hết phải có thực lực để cắn.

Cứ như thế mang theo khát vọng để Huyết Thiên cắn hết đá trong thiên hạ, chiến hạm thiên cung tiếp tục lên đường thẳng tiến thi đàn gần nhất không hề biết rằng bên dưới mặt đất một đôi mắt tím đang lạnh lùng quan sát ốc đảo.

Mãi một lúc đâu đến khi thiên không chiến hạm đã đi xa, chủ nhân của đôi mắt tím kia mới chầm chậm hiện thân rồi bắt đầu điên cuồng tìm kiếm trong đống phế tích của thành phố Phúc Hải không biết đang muốn tìm gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.