Lãnh Tâm Tổng Tài Cưng Vợ Tận Xương

Chương 16: Chương 16





Anh nắm lấy vai Đỗ Minh Nguyệt, nói: “Nếu đã kết thúc rồi thì đừng chơi nữa.


“Hoàng Phong, xem ra trong lòng anh cô Nguyệt có một vị trí khá đặc biệt.

” Lưu Nguyệt Nga lắc nhẹ ly rượu trong tay, nở một nụ cười kiều diễm.

Không thể không thừa nhận rằng, Lưu Nguyệt Nga có một vẻ đẹp đặc biệt, cộng thêm khí chất lạnh lùng ấy cũng đủ khiến bao người đàn ông say đắm.

Lâm Hoàng Phong lười nhác khoác tay lên vai Đỗ Minh Nguyệt, uống một ngụm rượu, anh ung dung nói: “Lưu Nguyệt Nga, tôi nghĩ cô nên đổi cách xưng hô rồi.


“Thôi bỏ đi.


Tư trước đến nay Cung Quý Dương luôn là một chủ nhà năng động, cầm một ly rượu vang đỏ đi đến chỗ Đỗ Minh Nguyệt, cười lớn: “Tối nay là lần đầu tiên ra mắt chị dâu, sau này phải thường xuyên ra ngoài cùng Hoàng Phong tụ tập chơi đùa với chúng tôi nhé.


Đỗ Minh Nguyệt khẽ mỉm cười, sau đó cầm ly rượu lên uống một hơi cạn sạch.


“Lần đầu gặp mặt, tôi kính trước một ly.


Đỗ Minh Nguyệt uống hết một ly rượu vang đỏ, giơ tay lau sạch khóe miệng còn vương chút rượu, nhìn về phía Cung Quý Dương: “Mặc dù còn chưa hiểu lắm quy tắc chơi của mọi người, nhưng sau này tôi sẽ tập quen.


Cung Quý Dương sửng sốt một chút, anh ta đã sớm được nghe nói hôn lễ của Lâm Hoàng Phong hôm qua đã rước về một cô gái không đơn giản, hôm nay tận mắt chứng kiến, quả thật không hổ danh.

Hoàng Thành Trung thấy cảnh này cũng không khỏi bật cười khanh khách, mang một ly rượu đỏ đi qua, nhàn nhạt gọi một tiếng chị dâu.

Không thể không nói, biểu hiện của Đỗ Minh Nguyệt tối nay đã vượt quá dự liệu của mọi người, đặc biệt là Lưu Nguyệt Nga thường xuyên nhìn về phía Đỗ Minh Nguyệt, trong mắt đầy ắp suy nghĩ, không biết đang suy nghĩ gì.

Nhưng có thể chắc chắn một chuyện, cô ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho bất cứ người đàn bà nào bên cạnh Lâm Hoàng Phong.

Khi mọi người tiếp tục cuộc vui, Đỗ Minh Nguyệt vì muốn sớm gia nhập vào đám bạn bè của Lâm Hoàng Phong nên uống hơi nhiều rượu.

Cung Quý Dương chính là người hoạt náo nhất giữa đám người, có anh ta ở đây, không khí đều trở nên ồn ào, huyên náo.

Lưu Nguyệt Nga ngồi ở một bên an tĩnh uống rượu, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía Đỗ Minh Nguyệt.


“Đừng uống nữa.

” Ngay lúc Đỗ Minh Nguyệt chơi trò chơi thua Cung Quý Dương lại phải chịu phạt một ly rượu, Lâm Hoàng Phong đưa tay cản lại, sau đó ngẩng đầu lên uống một hơi cạn sạch.

Cung Quý Dương không thể tin vào mắt mình, há hốc mồm.

Tửu lượng Đỗ Minh Nguyệt không tồi, nhưng phải uống đến bây giờ đã có chút không chịu nổi, thấy Lâm Hoàng Phong làm hành động như vậy liền quay sang ôm cổ anh.

Thấy động tác này, vẻ mặt của mọi người trong phòng đều sửng sốt.

Lâm Hoàng Phong hơi nhíu mày, nhưng không ngăn cản hành động của Đỗ Minh Nguyệt, ngược lại còn đem một lọn tóc trước mặt cô vuốt ra sau gáy, động tác vô cùng ôn nhu.

“Cảm ơn anh.

” Đỗ Minh Nguyệt ôm cổ Lâm Hoàng Phong, dúi sâu vào bả vai anh, cuối cùng nói ra ba chữ từ tận đáy lòng.

Lưu Nguyệt Nga chỉ thấy hai người đang mập mở nói gì đó, trong lòng hơi động, đặt mạnh ly rượu vang xuống bàn, cầm áo khoác da màu đen lên.

“Xem ra tối hôm nay không còn gì có thể chơi nữa nhỉ, tôi đi trước.

” Giọng nói cô ta đều đều cất lên, nhưng thực ra con ngươi lại lộ ra oán khí, trong đôi mắt hiện lên vẻ hung tợn.

Nói xong, cô ta lưu loát mặc áo da vào, sau đó rời khỏi phòng.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.