Lãnh Tâm Tổng Tài Cưng Vợ Tận Xương

Chương 53: Chương 53





“Hoàng Phong à, không phải là con nghe thấy lời đồn đãi từ một số người đấy chứ? Lời của một số người chính là vu khống, con cũng không cần phải giữ lại trong lòng thế đâu.


Một số người mà Đỗ Chính Lâm nói đến, tất nhiên là Đỗ Minh Nguyệt rồi, trong lòng ông ta vô cùng chắc chắn, nhất định là con bé kia đã nói lung tung gì đó trước mặt Lâm Hoàng Phong rồi.

Đương nhiên Lâm Hoàng Phong cũng hiểu ý tứ trong lời nói của ông ta, ngón tay đang gõ trên bàn đột nhiên dừng lại, trong không khí có tia sát ý.

“Ba vợ, đây là do tôi tự mình phán đoán, ba nói như vậy có nghĩa là không tin tôi sao?”
Giọng nói của anh trở lên lạnh lùng, khiến Đỗ Chính Lâm lạnh sống lưng.

Sao ông ta có thể quên, tính cách của người đàn ông này luôn bất thường chứ, bây giờ giọng điệu trở lên lạnh lùng thế này, chắc chắn là đã tức giận rồi.

Đỗ Chính Lâm lập tức cười ha ha, nói: “Sao có thể chứ, Hoàng Phong à con hiểu nhầm rồi, bây giờ chúng ta đã là người một nhà rồi, làm gì có tin hay không tin chứ.


Rõ ràng Lâm Hoàng Phong không hề muốn thảo luận về vấn đề này, hơn nữa, anh rất ít khi thay đổi quyết định mà mình đã đưa ra.


“Ba vợ, tôi nghĩ giữa chúng ta không còn chuyện gì để nói nữa.

Tôi còn có việc, cúp máy đây.


Nói xong, anh không cho Đỗ Chính Lâm cơ hội mở miệng, quả quyết cúp máy.

Kết quả là tâm trạng của Lâm Hoàng Phong càng trở nên tệ hơn, đặc biệt khi nghĩ đến thái độ của Đỗ Minh Nguyệt với mình sáng nay, trong lòng càng thêm bực mình.

Chỉ là một quân cờ mà thôi, nhưng người phụ nữ kia vẫn luôn làm rối loạn tâm trí của anh.

Sau khi đuổi hình bóng Đỗ Minh Nguyệt ra khỏi đầu óc mình, lúc này anh mới có thể yên tâm bắt đầu công việc.

Đỗ Minh Nguyệt đi in sơ yếu lý lịch của mình trước, sau đó gọi điểm đến địa điểm phỏng vấn.

Quy mô của công ty đó không lớn lắm, nhưng môi trường lại rất tốt.

Các phòng bên trong cũng khác sạch sẽ gọn gàng.


Đỗ Minh Nguyệt ngồi đợi gần mười phút, mới có một người phụ nữ mặc trang phục nghiêm chỉnh đi đến, sau đó hai người bọn họ cùng nhau đi vào văn phòng.

Thời gian phỏng vấn chỉ khoảng hai mươi phút, đây là lần đầu tiên Đỗ Minh Nguyệt đi phỏng vấn nên không tránh khỏi có chút căng thẳng, khi hỏi đến kinh nghiệm làm việc, đầu óc cô trống rỗng.

Rõ ràng biểu hiện lần này của cô khiến đối phương cảm thấy không hài lòng, nhưng Đỗ Minh Nguyệt vẫn kiên trì hoàn thành cuộc phỏng vấn.

Khi rời đi, trong lòng Đỗ Minh Nguyệt cảm thấy có chút tiếc nuối, nhưng cũng là trong dự liệu của cô, xem ra chỉ có thể tiếp tục đợi công ty tiếp theo thôi.

Cô vừa đi trên đường vừa nhìn điện thoại suy nghĩ cái gì đó, gương mặt nghiêm túc mà chuyên chú khiến người đi đường không khỏi nhìn qua.

Lúc này, hình dáng của cô đã thu hút được sự chú ý của một người phụ nữ, người phụ nữ đó không phải ai khác, mà chính là Tô Ngọc Cẩm ở trung tâm thương mại lần trước.

Bởi vì chuyện ở trung tâm thương mại lần trước mà Tô Ngọc Cẩm vẫn luôn hận Đỗ Minh Nguyệt, bây giờ nhìn thấy Đỗ Minh Nguyệt đi một mình trên đường, đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy rồi.

Cô ta cười nhạo một tiếng, đây là do cô tự mình đụng vào đấy, đừng có trách tôi độc ác.

Sau đó, cô ta thấp giọng nói chuyện với mấy người bên cạnh cô ta.

Đỗ Minh Nguyệt hoàn toàn không biết mình đã bị người ta nhắm vào, vẫn đang ảo não không biết làm thế nào mới tìm được việc làm.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.