Lãnh Tâm Tổng Tài Cưng Vợ Tận Xương

Chương 70: Chương 70





Cô cầm chai rượu, đột nhiên nằm rạp xuống quầy bar, đôi mắt mê man: “Mình còn tưởng anh ta có ý với mình, thì ra chẳng qua chỉ là tự mình đa tình mà thôi, cũng đúng, mình thì đâu có tư cách để yêu cầu cái gì.


Bộ dạng này của Đỗ Minh Nguyệt, người sáng suốt nhìn một cái đã biết cô say, vì thế có người nhanh chóng nhích đến gần cô.

“Cô em uống rượu một mình hả? Có muốn anh đây uống cùng cô em không?”
Đỗ Minh Nguyệt đã không còn tỉnh táo, nhìn người trước mặt, lập tức quàng tay qua cổ anh ta, ánh mắt cong thành trăng lưỡi liềm.

“Cùng uống với tôi nào, được đấy, nhanh lên rót rượu đi nào.


Mà ở một phòng bao khác trong quán rượu, Trương Văn Thành đang xã giao với một đám người, anh ta đương nhiên không thích mấy chuyện này, nhưng không thể từ chối được.

Một gã đàn ông bụng phệ thấy Trương Văn Thành không nói lời nào, lập tức vỗ mông người phụ nữ ngồi cạnh một cái, tỏ ý muốn cô ta đi hầu hạ Trương Văn Thành.

Người phụ nữ kia thẹn thùng gật đầu một cái, sau đó nhào vào ngực Trương Văn Thành, một mũi nước hoa nồng nặc bỗng xộc lên mũi anh ta.


Anh ta cảm thấy buồn nôn, sau đó vội vã đẩy cô ta ra.

Người phụ nữ té ngã ra đất, giương khuôn mặt điềm đạm đáng yêu nhìn Trương Văn Thành.

“Anh trai này, sao anh lại như vậy?”
Cấp trên của Trương Văn Thành biết rõ tính cách anh ta, tên đàn ông bụng phệ kia là cục trưởng cục cảnh sát.

Sở dĩ hôm nay cục trưởng gọi anh ta tới là để nói anh ta sớm tóm bọn bắt ma túy, cũng để ông ta có thể báo cáo với cấp trên.

Cho nên mới mời bọn họ, Trương Văn Thành không nghĩ tới, nhưng cấp trên cứ khuyên mãi nên anh ta đành miễn cưỡng đáp ứng.

Kết quả vừa đến, đã là tình huống thế này thành ra sắc mặt anh ta cũng không tốt lắm.

Cấp trên của Trương Văn Thành nổi giận trước cục trưởng cục cảnh sát, vội vàng mắng: “Trương Văn Thành, có phải cậu say rồi hay không hả? Mau đi ra ngoài cho tỉnh rượu, đừng ở đây làm tôi mất mặt.



Trương Văn Thành tự biết cấp trên đang giúp mình, gật đầu một cái, nói xin lỗi xong liền đứng dậy đi khỏi nơi mà anh ta thấy là nơi đầy chướng khí.

Vừa đi ra đã nghe có người kêu lên: “Lớn, anh đặt lớn, cô em à, lần này em thua, em phải cởi quần áo đó.


Đỗ Minh Nguyệt đã uống say khướt, giơ tay lên, cười híp mắt nói: “Hừ, tôi sợ gì chứ, lần trước tôi với Lâm Hoàng Phong từng chơi rồi, tôi không có sợ đâu.


Nói xong, cô cầm chiếc chung trong tay lắc lên, 3 điểm, quả nhiên là nhỏ.

Đỗ Minh Nguyệt cười ha ha, chỉ người kia nói: “Anh phải cởi quần áo rồi.


Nhưng trên người người đàn ông kia cũng chỉ còn mỗi cái quần.

Không ngờ người phụ nữ này lại may mắn như vậy, những người kia liếc nhìn nhau, như đang ngầm trao đổi điều gì đó.

Trương Văn Thành cũng không thích náo nhiệt, lúc rời đi đụng vào người khác, lúc này mới nhìn về phía Đỗ Minh Nguyệt.

Đỗ Minh Nguyệt đương nhiên còn chưa chơi đã, tiếp tục nói: “Tiếp, tiếp nào, còn dám không hả?”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.