Lão Bà Của Ta Tu Tiên Trở Về

Chương 6: Hẹn đêm nay gặp






“Ngươi....... Lão công ngươi là người nào?” Nửa đoạn thuốc trên tay Lý Trạm run lên, trực tiếp rơi trên mặt đất, hắn nhìn thoáng qua Từ Cảnh, trong lòng mơ hồ có một dự cảm xấu.“Hắn!” Cô gái chỉ tay một cái, hướng về phía Lưu Dương nói.Lưu Dương vui vẻ: “Ngươi nói ta là lão công ngươi? Thiệt hay giả?”Cô nàng khúc khích cười, nói rằng: “Đương nhiên là giả rồi! Lão công ta chính là người một tay cưỡi chiếc xe bạo long! Hì hì, ta thật đúng là một cái đại vương nói xạo .”“........”Lúc này, biểu tình của Từ Cảnh có chút cứng ngắc, hắn rõ ràng cảm thấy xung quanh ánh mắt lũ bạn cùng phòng như là tỏa ra sát khí.“Tịch Triêu Thanh, sáng sớm như vậy, ngươi tìm ta có việc gì?” Từ Cảnh hỏi.Tịch Triêu Thanh đi tới bên giường Từ Cảnh, ngẩng đầu nói với hắn: “Nhớ ngươi nên tới thăm ngươi thôi!”Từ Cảnh minh bạch Tịch Triêu Thanh nhất định là tìm mình có việc, liền vội vàng đem trang phục giao đồ cởi xuống, thuận tay cầm lấy cái áo khoác mỏng, từ trên giường nhảy xuống, chột dạ nói với nàng: “Đi ra bên ngoài rồi nói.”Từ Cảnh cùng Tịch Triêu Thanh vừa ra khỏi cửa, liền nghe thấy tiếng kêu rên của ba cái bạn cùng phòng - -“A! thì ra người bao nuôi Từ Cảnh không phải là nữ nhân mập mạp! Mà lại là một cái phú bà, à không phải, là phú ngự tỷ! Ta kháo cmn! Tim ta nhanh bệnh mất…..”"Khó trách hắn dám phát thề như vậy! Trường học của chúng ta từ khi nào mà có một cái muội tử xinh đẹp như thế? Như thế nào mà lại coi trọng cái tên Từ Cảnh này?”“Từ Cảnh, ngươi chính là một tên súc sinh!”……Từ Cảnh cùng Tịch Triêu Thanh đi xuống dưới cầu thang ký túc xá, sau đó đối với Tịch Triêu Thanh chính sắc nói rằng: “Ta không phải lão công ngươi! Lần sau ngươi đừng loạn hô ở trước mặt bạn cùng phòng ta.”Tịch Triêu Thanh gật đầu nói: “Được, lão công!”Từ Cảnh bất đắc dĩ hỏi: “Ngươi tìm ta có chuyện gì?”“Không có chuyện gì, ta chỉ tới nhìn ngươi thôi, thuận tiện xem tâm pháp ngươi tu luyện thế nào rồi.” Tịch Triêu Thanh nói.Từ Cảnh tựa hồ nghĩ tới điều gì, nói với nàng: “Ngày hôm qua phải cám ơn ngươi đã nói cho ta biết sự tình của Lưu Vũ Đình rồi, ta một mình lại có thể đánh ngã năm người, tâm pháp này thật lợi hại.”Thì ra ngày hôm qua Từ Cảnh xuất hiện ở chỗ Lưu Vũ Đình cũng không phải là ngẫu nhiên, mà là Tịch Triêu Thanh báo cho hắn biết.Từ Cảnh chỉ cảm thấy Tịch Triêu Thanh mánh khóe thông thiên, không gì không làm được, sẽ không có sự tình nào nàng không biết.Tịch Triêu Thanh mỉm cười: “Ngươi cùng Lưu Vũ Đình kia bây giờ đã không còn quan hệ đi?”Từ Cảnh lắc đầu nói: “Từ lần trong yến hội đó, ta và nàng đã không còn liên quan rồi.”Tịch Triêu Thanh nhìn hắn một cái, trong con ngươi xinh đẹp lộ ra cười cười nói rằng: “Vậy ngươi đừng quên chuyện đã đáp ứng ta, sau khi nắm giữ được tâm pháp phải cùng ta song tu!”Từ Cảnh đỏ mặt lên nói: “Cái này…….”Xán ca, phía trước mới đi ra kia hình như chính là Từ Cảnh, chúng ta cũng không cần chổm hổm ở đây đợi hắn nữa!”“Mẹ nó, sáng sớm như vậy liền ra đây, ta còn rất sợ hắn chạy chốn rồi! Đánh hắn!”Đang lúc Từ Cảnh cùng Tịch Triêu Thanh nói chuyện, bên ngoài ký túc xá có một đám người kéo đến, đoán chừng phải hai mươi người, kẻ dẫn đầu chính là cái tên Trần Xán hôm qua bị Từ Cảnh một quyền đánh gục kia.Tịch Triêu Thanh ánh mắt lạnh lùng nhìn những người này, trong chớp nhoáng, khí tràng toàn bộ khai hỏa! Ánh mắt tựa hồ xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất!Nhưng phía trước nàng bỗng nhiên tối lại, Từ Cảnh thân hình di chuyển, bảo hộ ở trước mặt nàng làm nàng hơi sững sờ.“Ban ngày mà các ngươi cũng dám động đến ta?” Từ Cảnh đối với những người đó nói.“Động ngươi như động một thằng nhãi con! Phế một tay hắn cho ta!” Trần Xán cằm vẫn còn có một khối máu ứ đọng, tức giận chỉ vào Từ Cảnh nói.Tịch Triêu Thanh vốn định trực tiếp xuất thủ, nhưng thấy cái này tư thái của Từ Cảnh, liền cải biến chủ ý, chủ động núp sau hắn, lộ ra một chút thần tình sợ hãi, yếu nhược nói rằng: “Lão công, bọn họ thoạt nhìn rất đáng sợ, ngươi phải bảo vệ ta a!”Từ Cảnh nghiêm túc gật đầu, trầm giọng nói: “Ngươi yên tâm, nơi đây giao cho ta!”“Lên cho ta!”Một đám người hướng phía Từ Cảnh đánh tới, bọn chúng dù không có mang ra vũ khí nhưng người đông thế mạnh, cùng lúc vọt qua đây nhìn trông rất là kinh người, trong nháy mắt kiền đem Từ Cảnh bao phủ.Từ Cảnh từ sau khi luyện tâm pháp, tuy là khí lực lớn vô cùng, nhưng hắn căn bản không có cái gì kinh nghiệm đánh nhau, chỉ có thể cậy mạnh, người càng đông hắn liền hoàn toàn ứng phó không được rồi, bị nhiều người đánh lén sau lưng, đánh cho cật lực dị thường.Trần Xán thấy thế, từ dưới đất lượm lên một cục gạch, hướng phía Từ Cảnh vọt tới, cười gằn nói: “Lão tử liền phế cmn ngươi!”Tịch Triêu Thanh đứng ở phía sau, ánh mắt đặt trên người Trần Xán, đôi mắt đẹp của nàng híp lại, trong con ngươi đen nhánh lộ ra sát khí!“Dừng tay!”Đột nhiên từ xa truyền đến một tiếng rống to!Năm mươi cái người ngay cả quần áo đều chưa mặc gọn khí thế hung hăng chạy nhanh tới đây, kẹp dép trên người mà chạy cho nhanh, nhưng mỗi người trên tay đều cầm cái chổi hoặc hốt giác vũ khí linh tinh, cũng chẳng phải hiền lành, lúc này lập tức khiến cho những tên côn đồ kia đều mộng.Từ Cảnh liếc mắt nhìn đến, cũng kinh dị mở to mắt, bất khả tư nghị nói: “Ngô…… Ngô Triết?!”Kẻ cầm đầu chính là tên Ngô Triết, người hôm qua bị Từ Cảnh dùng xe bạo long làm nhục một phen, hắn lái một chiếc xe điện đi đầu, lao đến đầu tiên.Từ Cảnh khiếp sợ không thôi, cái tên Ngô Triết này làm sao dẫn theo nhiều người tới như thế? Lẽ nào họa vô đơn chí, hắn cũng chính là tìm mình gây phiền toái?“Tiểu lão đệ, các ngươi là làm gì vậy?” Trần Xán dùng gạch chỉ vào Ngô Triết cùng những người kia mà nói.“Làm gì? Con bà nó, mẹ kiếp các ngươi! Cảnh ca ta ngươi cũng dám động?”Nói rồi, Ngô Triết liền đem cái hốt giác trên tay vung thẳng đầu tên Trần Xán, nháy mắt liền đem hắn đánh ngã trên mặt đất.Từ Cảnh u mê!“Cái này…... Từ Cảnh này lại còn cùng những tên sinh viên hung hãn này quan hệ?”Trần Xán nằm trên mặt đất bưng đầu, nội tâm rung động không ngớt, bọn chúng đánh lộn thôi mà động chút lại kéo cả tiểu đội ra như này, động chút lại kéo nhau ra liền hàng trăm hàng nghìn người, ai mà chịu nổi?Trần Xán lúc này trong lòng hối hận vạn phần, đã nghẽ ngay từ đầu không nên nghe theo Lưu Vũ Đình đi dạy dỗ Từ Cảnh này. Những tên sinh viên này so với bọn họ còn khó dây hơn, huyết khí phương cương, thể chất tố cường, nói đến đánh nhau thì khó ai bì nổi!Sau đó, những sinh viên hung mãnh này cũng không nói nhảm, cả đám miệng ngậm đầu thuốc, hướng bọn côn đồ mà một trận đồ sát, chỉ hơn mười phút, đám côn cồ kia đã toàn bộ bị đánh gục.“Thật ngại quá, ta đến chậm!”Sau khi giải quyết những tên côn đồ kia, Ngô Triết hướng phía Tịch Triêu Thanh và Từ Cảnh cúi chào.Từ Cảnh nghi ngờ hỏi: “Sao ngươi lại tới đây?”“Những tên côn đồ này dám chạy tới ký túc xá chúng ta dương oai, đương nhiên chúng ta không thể không quản rồi, Thanh tỷ, Cảnh ca, các ngươi không có sao chứ?” Ngô Triết ân cần hỏi.Tịch Triêu Thanh nhàn nhạt nhìn hắn một cái, hai tay khoanh trước ngực, cũng không có đáp lời hắn.Còn Từ Cảnh thì khoát tay: “Không có việc gì…… Ngày hôm nay rất cảm ơn ngươi! A! Ngươi hình như bị thương kìa! Dấu bàn tay trên mặt ngươi nhìn có vẻ nghiêm trọng a! Có nặng lắm không?”Ngô Triết vào lúc này đứng thẳng người lên, Từ Cảnh đột nhiên phát hiện trên mặt hắn sưng lê thận nhiều dấu bàn tay, tựa như đầu heo vậy.Ngô Triết theo bản năng nhìn về phía Tịch Triêu Thanh, nhưng lại bị Tịch Triêu Thanh trừng mắt một cái vội vàng liếc trở về!“Ngô Triết lập tức khoát tay nói: “Không có việc gì! Vừa rồi không cẩn thận bị đám côn đồ đánh tới mà mà thôi! Cảnh ca, ngày hôm qua bởi do ta gây sự, làm ngươi đá hỏng xe điện của mình, ta đã vội vàng mua một cái mới, vừa rồi lái tới, ngươi xem có hài lòng không?”Từ Cảnh nhìn chiếc qua chiếc xe điện mà Ngô Triết vừa mới lái tới, nhất thời có cảm giác thụ sủng nhược khinh nói: “Khách khí như vậy? Không cần, kỳ thật ngày hôm qua ngươi cũng không có làm cái gì...... Vẫn là ngươi đem trở về đi.”Ngô Triết lại lần nữa do dự mà liếc nhìn Tịch Triêu Thanh, phát hiện ánh mắt nàng lộ một trận hàn quang, băng lãnh đến xương, làm hắn sợ đến giật mình một cái, phảng phất làm hắn nghĩ lại thời điểm đêm qua bị nàng tìm tới cửa mà điên cuồng bạt tai một trận.Hắn bụm tay lên mặt, vội vàng nói: “Cảnh ca, ngươi....... Ngươi nhất định phải nhận lấy! Không còn chuyện gì nữa, ta đi trước! Các huynh đệ rút lui!”Sau khi nói xong, Ngô Triết cùng các huynh đệ đi cùng hắn liền nhanh chóng ly khai nơi đây, tiện tay liền đem những tên côn đồ kia đều lôi đi.Từ Cảnh lúc này đang vịn tay trên tay cầm của xe điện, có chút mờ mịt mà quay đầu lại, lại phát hiện Tịch Triêu Thanh trong ánh mắt mang theo quang mang sùng bái, giống như ngôi sao tỏa sáng lấp lánh, ôn nhu nói với hắn: “Lão công, không nghĩ tới ngươi có bản lĩnh như thế, Ngô Triết kia ngày hôm qua còn nhục mạ ngươi, ngày hôm nay đã cứ như vậy mà giúp ngươi! Nhân cách mị lực của ngươi thật ghê gớm.”Từ Cảnh được Tịch Triêu Thanh khen có chút lâng lâng, vui vẻ ra mặt nói: “Ta cũng không biết chuyện gì xảy ra, chắc có lẽ do hắn để mắt đến ta đi, xem ra Ngô Triết này còn là cái người khá tốt, cư nhiên mang theo nhiều người như vậy đến giúp ta.”“Hắn là học trưởng của khoa thể dục a, thành ra lực kêu gọi khẳng định rất lớn.” Tịch Triêu Thanh cười nói.“Ngươi tại sao đối với hắn hiểu rõ như vậy?” Từ Cảnh hiếu kỳ nói.“Ai nha, đại danh học trưởng của khoa thể dục, ta đã có nghe qua a! Được rồi....”Nhưng lúc này, Tịch Triêu Thanh đột nhiên dùng tay bắt mạch trên tay Từ Cảnh.“Rất kỳ quái, kinh mạch toàn thân ngươi dường như cũng không có thông, ngươi hoàn toàn chưa có nắm giữ Cảnh Thịnh tâm pháp, ngay cả trụ cột nhập môn cũng không tính. Không năm giữ tâm pháp mà nói..... Ta vô pháp cùng ngươi song tu nha!” Tịch Triêu Thanh nhíu mày nói.“A? Ta cảm giác hiện tại khí lực vô cùng lớn, tựa như sức một con bò, cái này còn chưa nắm giữ sao?” Từ Cảnh kỳ quái hỏi.Tịch Triêu Thanh lắc đầu: “Chưa có nắm giữ. Bất luận kẻ nào nào luyện bộ tâm pháp kia đều sẽ cải thiện thể chất, khí lực trở nên to lớn. Nhưng chân chính nắm giữ, là phải biết thổ nạp, thoải mái vận dụng kình khí, một quyền liền liền ngay cả đá hoa cương đều có thể xuyên qua, thân thể cứng rắn như sắt, ngươi hiện tại căn bản vẫn chưa coi là gì cả, bằng không sao lại ngay cả hơn hai mươi tên côn đồ đều không ứng phó được?”Từ Cảnh cũng có chút lúng túng nói: “Ta cũng không biết...... Nhưng ta đã luyện rất nghiêm túc rồi.”“Tâm pháp này là đời trước ngươi tự nghĩ ra, hẳn rất thích hợp ngươi mới đúng, hơn nữa thiên phú ngươi dị bẩm, là thiên tài tu hành ngàn vạn dặm không tìm được, sao bây giờ ngay cả nhập môn đều không được?”Tịch Triêu Thanh suy nghĩ một hồi sau đó chợt như bừng tỉnh đại ngộ: “Ta hiểu rồi! Hẳn là ngươi trường kỳ giao đồ ăn bên ngoài, đồng hồ sinh học điên đảo, thể chất quá kém nên kinh mạch khó khơi thông, như vậy đi, người cầm lấy cái này.”Tịch Triêu Thanh từ trong túi xách lấy ra một cái hộp gỗ nhỏ, cỡ chừng bằng bàn tay, nhìn qua vô cùng tinh xảo.Từ Cảnh hiếu kỳ hỏi: “Đây là cái gì?”Tịch Triêu Thanh nói: “Đây là bồi nguyên cao, có thể nói là một thứ linh đan diệu dược tu luyện cực phẩm, cho dù là một cái người ốm sắp chết ăn, cũng có thể làm cho bách bệnh rút đi, thể chất tăng cường, trực tiếp bước vào cánh cửa tu luyện giả. Lúc đầu ta vốn định chính mình ăn, nhưng thôi cho ngươi trước đi, về sau ta lại đi tìm dược liệu lại luyện ra một viên khác là được.Từ Cảnh nghe xong hoảng hốt nói: “Cái này quá quý trọng..... Ta không thể lấy, ngươi vẫn là chính mình dùng đi.”Tịch Triêu Thanh cười nói: "Không vấn đề gì! Ta không có nói cho không ngươi, ngươi sớm nhập môn một chút đối với ta rất có lợi. Tối nay bỏ ra chút thời gian rồi ăn vào, sau đó lại luyện mấy lần tâm pháp, ta sẽ tới tìm ngươi song tu, trong lúc song tu ta lại ân cần ôn dưỡng một chút, đảm bảo chắc chắn sẽ thành công.”Từ Cảnh đầu tiên là ngẩn ra, sau đó lại ngây ngô cười, gãi đầu nói: “Trong lúc song tu lại được ngươi ôn dưỡng.....”Tịch Triêu Thanh hai má đáng yêu cũng cười khúc khích: “Thế nào? Ngươi còn không can tâm tình nguyện?”Tịch Triêu Thanh trong lòng thầm cười gian, Bồi nguyên cao này chí dương cường liệt, người bình thường không cách nào thừa nhận được dược lực của nó, Từ Cảnh ăn về sau, nhất định sẽ tinh lực quá vượng, chỉ sợ đến lúc đó hắn sẽ đỏ bừng cả mặt mà xin cùng ta song tu.....Từ Cảnh xấu hổ nói rằng: “Ta..... Ta chính là cảm thấy, ngươi quá coi trọng ta rồi, ta cảm thấy bản thân cũng chẳng phải là thiên tài gì, ta học cái gì cũng rất chậm, người cũng rất đần, ngươi có phải hay không thực sự nhận lầm người rồi?”Tịch Triêu Thanh nghiêm túc nhìn hắn nói: “Ta tuyệt đối sẽ không nhận lầm người. Mỗi người bên trong đều có một thiên phú, nhưng không phải ai cũng được phát hiện ra, may mắn ta không có bỏ lỡ ngươi, ta rất rõ ràng ngươi chính là một tuyệt thế vô song nhưng hiện tại là một khối ngọc thô chưa được mài dũa, một khi đánh bóng, tuyệt đối không giống bình thường!”“Ta.......”“Được rồi, không nói nữa! Hẹn đêm nay gặp!”







Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.