Lão Bà Điêu Ngoa Của Trẫm

Chương 22: Khinh thường (2)



“Hoàng đế, có thể bước ra phía kia nói chuyện không?” Nàng một tay níu lấy cánh tay của hắn kéo sang đi sang bên kia, tiểu thái giám cùng kiệu phu quỳ trên mặt đất bị tình cảnh như thế hù dọa cho gần chết.

“Hoàng thượng, nữ nhân này thật to gan…”

“Uy, ta đang cùng tướng công nhà ta nói chuyện, ngươi nhanh chóng tránh sang một bên cho ta!” Mộ Cẩm Cẩm tức giận trợn mắt nhìn khuôn mặt kinh hoàng thất thố của thái giám một cái.

“Ách…” Thái giám á khẩu không nói thêm được lời nào.

Tây Môn Liệt Phong nhìn tay nhỏ bé của nàng đang đặt trên ống tay áo của mình, từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một cô gái lớn mật như thế này, cho dù nữ nhân này trực tiếp quên đi thân phân hoàng đế của hắn, ít nhất cũng nên hiểu được làm nữ nhân thì phải tuân thủ theo tam tòng tứ đức, nhưng đằng này thì….

“Hoàng thượng, theo một phương diện nào đó, ta là phi tử của ngươi đúng không?”

Đối mặt với câu hỏi đột nhiên này của nàn, Tây Môn Liệt Phong nhíu mày,” Nói tiếp.”

“Được rồi, ngươi cũng là một người sảng khoái, chúng ta liền người sáng mắt không nói vòng vo, ta hy vọng ngươi có thể bỏ ta!”

Khóe môi khêu gợi giương cao vài phần, Tây Môn Liệt Phong thú vị đánh giá sắc đẹp trước mặt có thể ăn được, nhưng trang phục lại khác loại với các nữ tử bình thường, “Ta phảng phất như nghe được một chủ đề có chút kỳ quái.”

“Kỳ quái cái gì nha, ta là nói thật lòng, bên cạnh ngươi có nhiều mỹ nữ lão bà muôn hình muôn vẻ, cho nên nếu có thiếu một người là ta cũng nhất định không sao đúng hay không, cho nên…” Mộ Cẩm Cẩm nghiêm trang ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn cùng chắp tay trước ngực làm ra bộ dáng nhờ cậy,” Van cầu ngươi bỏ ta đi, có được hay không?”

Nữ nhân này đầu nhất định có vấn đề, các phi tần khác thì liều mạng muốn lấy lòng hắn để được yêu mến cưng chìu, còn nàng thì lại yêu cầu hắn bỏ nàng, nếu như nàng muốn dùng chiêu này để gây sự chú ý của hắn đối với nàng, như vậy thì nữ nhân này đã thành công.

“Thân là nữ nhân của trẫm, hoặc là vĩnh viễn ở trong cung tùy ý trẫm định đoạt, hoặc là muốn được ban cho cái chết, ngươi có thể tự lựa chọn vận mệnh ình.” Hừ! Xem ra nàng thật đúng là rất muốn cùng chơi trò hề diễn xiêc a.

“Ban cho cái chết?” Cẩm Cẩm thấp kêu một tiếng,” Có lầm hay không a, làm sao có thể bá đạo như vậy, mình không chiếm được thì sẽ phải hủy diệt, hoàng đế nếu là người như vậy thì quốc gia này còn mong đợi gì nữa, không phải sẽ loạn thành một đoàn hay sao?”

“Mộ Cẩm Cẩm, hy vọng ngươi tốt nhất nên làm rõ ràng chuyện mình muốn làm, không nên giương oai nữa, nếu không trẫm sẽ cho ngươi nếm thử tư vị bị trừng phạt, ngươi năm lần bẩy lượt khiêu chiến tới quyền uy của trẫm, nhẫn ngươi, là bởi vì nhìn ở ngươi dù sao cũng là nữ nhân.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.