Lão Bà Điêu Ngoa Của Trẫm

Chương 39: Làm trách (8)



“Dĩ nhiên!” Nàng rất khuyếch đại dùng sức gật đầu,” Vốn là người ta buổi sáng cũng chưa có ăn cái gì, tiếp theo ngươi lại muốn trừng phạt ta, làm cho ta đói bụng dạ dày cũng sắp teo lại, bây giờ chỉ nhìn thấy đồ ăn liền nghĩ muốn ói, ô ô ô… Ta nghĩ ta nhất định sắp chết…”

Vừa nói, nàng còn liều mạng từ khóe mắt cố nặn ra hai giọt nước mắt.

Thấy thế, Tây Môn Liệt Phong cúi xuống đem nàng ôm lấy, hắn một hơi lao ra khỏi phòng chứa chủi, Tiểu Đức Tử vừa nhìn thấy trên mặt liền lộ ra vẻ mặt kinh ngạc bất khả tư nghị.

“Hoàng… Hoàng thượng…”

“Lập tức truyền tất cả thái y trong cung đến tẩm cung của trẫm.” Khẩu khí của hắn tất cả đều tràn ngập lo lắng.

Tiểu Đức Tử kinh ngạc một hồi lâu.

“Cẩu nô tài, còn đứng ở nơi đó làm gì, nhanh đi truyền thái y, ngươi điếc sao?” Tiếng rống giận từ trong miệng Tây môn Liệt Phong truyền ra, làm cho Tiểu Đức Tử sợ đến hai chân cơ hồ muốn nhũn ra.

“Thưa vâng! Nô tài lập tức đi ngay.”

Mộ Cẩm Cẩm vốn định chơi một chút không có nghĩ tới nam nhân này lại thành thật như vậy, bất quá… Nằm ở trong lồng ngực của hắn cảm giác thật sự là rất tốt a, hai cánh tay của hắn rất có lực, bộ ngực của hắn cũng rất cứng rắn, trên người hắn tỏa ra hơi thở phái nam rất mê người…

Hắn cứ ôm nàng như vậy, lao thẳng vào trong một tẩm cung xa hoa.

“Không… không cần khoa trương như vậy chứ, huống chi ta… Ta chỉ đau bụng mà thôi…”

“Nữ nhân ngốc, đau bụng cũng có thể dẫn đến hậu quả rất nghiêm trọng nàng không biết sao?” Hắn nhẹ nhàng đem nàng đặt lên trên long sàng mềm mại, bàn tay to xoa xoa vị trí dạ dày của nàng,” Bây giờ có dễ chịu chút nào không?”

“Có… Đã đỡ hơn một chút.” Mộ Cẩm Cẩm cứng ngắc tùy ý để hắn mềm nhẹ vuốt ve, xem ra, nàng tựa hồ đã lầy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, nam nhân này cũng không có ác liệt như trong tưởng tượng của nàng như vậy, vẻ quan tâm trên khuôn mặt hắn cũng không giống là đang giả vờ.

Đang trong thời điểm đầu óc nàng loạn thành một đoàn, thì một đám thái y đã từ bên ngoài tràn vào…

“Chúng vi thần tham kiến…”

“Được rồi, không cần đa lễ, lập tức tới trị liệu cho Cẩm phi.”

“Uy! Không cần… Thật ra thì ta cũng không có nghiêm trọng như vậy… Uy…”

Mộ Cẩm Cẩm liều mạng muốn lui về sau, Tây môn Liệt Phong hết lần này đến lần khác bắt nàng trở lại,” Còn phản kháng nữa, trẫm liền phán nàng tội khi quân!” Hắn cố ý nghiêm mặt,” Biết điều một chút nằm xuống, để thái y bắt mạch cho nàng…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.