Lão Bà Em Thật Quyến Rũ

Chương 52



Chiếc xe màu đen mang phong cách của Đức vừa dừng trước một nhà hàng vô cùng sang trọng. Tiếp tân từ bên trong chạy ra, anh ta như thường lệ mở cửa cho anh bước xuống rồi cầm lấy chìa khóa xe chạy đến nhà giữ xe.
Quân Trầm hơi khó chịu tùy tiện cởi chiếc cúc ngay áo vét. Động tác của anh vô cùng quý phái từ những ngón tay đến cả thần thái lạnh lùng kia.
Anh nghiêng đầu về phía cô rồi nói.
" Đi thôi bà xã " đôi mắt cuốn hút như muốn lôi cả hồn cô vào đôi mắt ấy, một bên mắt nháy nhẹ vô cùng khiêu gợi khiến Mộc Y như nín thở.
Mộc Y ho ho vài tiếng rồi giả bộ ngó lơ đi , nếu cô còn tiếp tục nhìn anh thì sợ cô sẽ giở thú tính mê trai mà hôn anh quá.
Cô nắm lấy cổ tay anh kéo vào bên trong. Môi cô hơi nhếch lên cười rồi lại vội dập tắt , cô không muốn anh thấy cái vẻ mặt sung sướng bây giờ của mình cô phải giữ vững biểu cảm ban đầu.
Quân Trầm không biết nên nói gì nên cũng mặc kệ cô kéo đi. Cô dẫn anh đến ngồi chỗ đối diện sân thượng, phong cảnh chỗ này khá tốt không khí lại rất mát mẻ rất thích hợp cho việc ăn tối.
Quân Trầm đưa Menu cho Mộc Y, cô nhanh tay đón lấy rồi gọi không biết bao nhiêu là món. Anh nhìn cô mà không nín nổi phải cười thành tiếng.
Mộc Y liếc xéo anh một cái bặm môi nói.
" Anh cười cái gì..."
" Em...em là heo à "
Cô tức giận đưa quyển Menu cho phục vụ rồi ra hiệu cho anh ta lui ra ngoài. Sau khi anh phục vụ rời khỏi , cô dùng sức ở chân đạp thẳng lên mu bàn chân của Quân Trầm đắc ý nói.
" Vậy anh lấy heo về làm vợ à "
Quân Trầm lắc lắc chân cho bớt đau rồi tiếp tục trêu ghẹo cô.
" Tiền anh sài không hết, lấy heo về để tiêu bớt tiền "
Mộc Y không còn gì để nói, anh ta đúng là cái tên xảo huyệt cái gì cũng nói được. Cô không thèm để ý anh nữa ,đưa tay lên chống cằm nhìn về phía khác , bỗng dưng cô khựng lại như bắt gặp người quen. Cô đứng bật dậy vẫy tay gọi về phía sân thượng cách đó không xa.
" Cố Lục..."
Cố Lục cùng một đoàn khách đang bàn bạc tại đó vừa nghe cô gọi anh liền nhìn sang, thấy cô vẫy vẫy tay anh cười nhẹ rồi quay sang nói gì đó với khách hàng liền chạy lại phía cô, theo sau anh là một cô gái nhìn thoáng có vẻ rất đẹp.
Không đúng... cô gái đó là Mạn Mạn. Sao cô ta lại đi bên Cố Lục rồi.
Cố Lục dừng chân tại chỗ cô đang ngồi , vui vẻ xoa nhẹ đầu Mộc Y dịu dàng nói.
" Em đến ăn tối sao "
Cô gật đầu rồi cười lại với anh , ánh mắt cô vẫn nhìn Mạn Mạn.
Mạn Mạn từ xa thấy cô và Quân Trầm liền đi theo Cố Lục. Cô ta bây giờ đã là Thư Ký của Cố Lục .
Ả ẻo ẻo kéo ghế ngồi kế bên Quân Trầm nói .
" Trầm, người ta ngồi đây sẽ không sao chứ "
Quân Trầm đưa đôi mắt sắc lạnh lên nhìn Mộc Y ra hiệu cho cô lập tức tới lại gần chỗ anh ngoan ngoãn ngồi im.
Mộc Y liền hiểu ngay ý, kéo một chiếc ghế cho Cố Lục ngồi rồi nhanh chân lại gần kế bên anh rồi ngồi xuống.
Bầu không khí có vẻ gay gắt , Cố Lục liền nói vài câu.
" Mộc Y , cuối tuần này công ty của anh có tổ chức buổi picnic ở ngoại ô thành phố em có muốn đi không "
Cô không ngần ngại mà gật đầu liên tục, vẻ mặt của cô vô cùng hứng thú tóm lại là rất muốn tham gia.
Quân Trầm đưa tay lên ho vài tiếng, nhìn sang Cố Lục nói.
" Một nam một nữ rủ nhau đi chơi còn ra thể thống gì "
Cố Lục nhìn sang Quân Trầm. Bốn con mắt đối chiếu nhau rực ánh lửa bừng bừng


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.