Lão Bà Theo Ta Về Nhà Đi

Chương 9: Cái gọi là phim kinh dị



Ta đem đèn trong phòng ngủ bật hết lên, một người cuốn ở trong chăn, tự lẩm bẩm với chính mình: “Không có việc gì, không có việc gì, ta cái gì cũng không sợ, cái gì cũng không có….”

Ta cảm thấy ta thực không có tiền đồ, lớn như vậy rồi mà còn giả nai. Bất quá lúc này ta tuy rằng mệt chết đi được nhưng lại hết sức thanh tỉnh, không sao ngủ được. Ngủ không được cũng tốt, đỡ gặp ác mộng.

Quên đi, vẫn là xem phim ma đi.Ta sợ ma, nhưng là buổi tối lúc không có việc gì làm chính là muốn xem phim ma. Cái loại cảm giác này, chính là biết rõ chuyện đó không thể làm, làm xong hậu quả sẽ rất nghiêm trọng nhưng trong lòng lại kìm không được muốn thử một lần, loại cảm giác như vậy, ta không biết ngươi có gặp qua bao giờ chưa.

Hạp Tử cái người này mặc dù có thời điểm làm chuyện xấu xa, nhưng phần lớn thời gian là hợp ý ta. Mấy ngày hôm trước nàng tặng ta mấy đĩa DVD phim kinh dị, tuyên bố rằng đây là dành riêng cho ta xài cho không khí sinh động. Tuy rằng ta cảm thấy dùng phim kinh dị để mà làm không khí sinh động thật sự là một cái ý tưởng làm từ óc bã đậu mà ra, nhưng căn cứ trên nguyên tắc “Vô bạch vô cầu”, ta đường đường chính chính nhận. Không nghĩ nhanh như vậy đã lôi ra dùng.

Điều kiện tuyệt vời nhất để xem phim kinh dị chính là, phòng lớn, màn hình lớn, đêm khuya, còn phải là một mình, trừ TV ra, mọi nguồn sáng đều phải tắt đi. Sau đó một người co rúm ở trên sô pha, vừa phát run vừa xem, như thế mới kích thích.

Nhà của Giang Ly, à không, giờ phải nói là nhà của chúng ta, nhà của chúng ta có phòng khách rất lớn, hơn nữa trong phòng khách còn đặt một cái TV LCD 45 inch (oa tư bản a!!!), trang bị phải nói là hoàn mỹ. Vì thế ta cầm cái đĩa, nhanh chân nhanh tay chạy tới phòng khách, bật TV, chỉnh âm lượng vừa phải, như vậy khỏi đánh thức Giang Ly. Tắt đèn xong, ta liền lui về trên sô pha, há mồm chờ những hình ảnh kinh dị, chuẩn bị thét chói tai.

Mở đầu xuất hiện một vị lãnh diễm mỹ nữ, thần sắc chỉ có hai chữ kỳ quái, ta đoán đây tám phần là nữ quỷ, nếu không cũng là bị quỷ nhập. Vì thế thần kinh căng thẳng, xem tiếp, chỉ thấy càng xem càng nghẹn khuất. Cả phim không có lấy một chữ phụ đề, thuyết minh cũng chỉ toàn bô bô những chuyện ma quỷ danh phù kỳ thực* . Điều này làm cho ta thấy có vấn đề ? Hạp Tử mua lễ vật cho ta cũng không thèm để tâm gì cả ! Hơn nữa, hơn nữa bộ phim ma này nhìn qua có vẻ thực dâm đãng a, trên tiêu đề có mấy chữ Trung Quốc, ta có thể nhận ra, thế lại còn là là từ vi phạm lệnh cấm ! Lòng ta câng ngày càng thấy kỳ quái, phỏng chừng vị mỹ nữ này là bị người ta tiền dâm hậu sát, thật đáng thương,

*có tiếng mà không có miếng, hữu danh vô thực

Sau đó, liền nhảy ra một tên có diệm mạo có thể nói là hèn mọn bỉ ổi chạy tới cùng mỹ nữ nói chuyện, bô bô ba la cũng không biết nói cái gì. Toàn bộ bối cảnh phim cũng bắt đầu biền đổi, cảnh sắc kia, một chút cũng không có cảm giác khủng bố tinh thần gì cả, mà là làm cho người ta cảm thấy có điểm…..tình sắc, ách?

Rồi sau đó, hai diễn viên bắt đầu hôn hít sờ soạng nhau.

Thật đáng giận, bây giờ ngay cả thị trường phim kinh dị cũng sa đọa, đem mấy cảnh diễn trên giường này để th hút người xem ! Ta thập phần oán giận. Hơn nữa, làm cho ta không thể chịu đựng được là, bọn họ lại chọn một tên nam nhân đáng khinh như thế kia để mà diễn cảnh giường chiếu, cái tên đạo diễn kia, ngươi xác định là ngươi không phải đang phá nát bộ phim này đấy chứ ?

Ta có một đặc điểm, làm gì là làm đến cùng. Cho nên đến khi mấy cái hình ảnh hạn chế trong TV kia nhảy vào trong mắt ta, ta mới hoàn toàn tỉnh ngộ lệ rơi đầy mặt.

Thiện tai TT___TT, đây phim kinh dị của kẻ sai vặt kia, căn bản chính là *** ! Hạp tử, ngươi được lắm, lão tử ngày mai sẽ đem ngươi trói đứng lên dùng roi quất.

Lúc này ta vẫn ngây ngốc nhìn chằm chằm màn hình, toàn thân thần kinh đều như bị sét đánh, nhất thời không biết phải làm sao.

Giang Ly bỗng từ phía sau xuất hiện. Giống như quỷ bay tới bên cạnh ta, âm trầm nói: “Ngươi đang xem cái gì?”

Ta theo phản xạ có điều kiện từ trên sô pha nhảy dựng lên, vọt đến trước màn ảnh TV, muốn dùng thân hình mình che đi hai thân thể đang dây dưa cùng một chỗ kia, nhưng là vòng ba của ta chỉ có 87 không thể nào đọ nổi với cái màn hình tinh thể lỏng 45 inche kia được.

Ta cũng không phải chưa từng xem qua ***, nhưng là ở trước mặt một nam nhân xem, ta thật sự cảm thấy không được tự nhiên, cho dù vị nam nhân này đối với nữ nhân không có hứng thú. Vì thế ta kiên trì nói: “Đang xem …phim kinh dị.” Ta cũng không có nói gì sai, đối với ta thứ này quả thật rất…kinh dị.

Lúc này tuy hình ảnh kia đã bị ta che bớt nhưng là ta không tài nào ngăn được âm thanh. Trong TV truyền đến tiếng rên rỉ lả lướt của nữ nhân, nghe mà khiến người ta loạn tâm. Cái tên nam diễn viên đáng khinh kia còn huyên thuyên lải nhải một ít chuyện ma quỷ, hoàn hảo là chuyện ma quỷ, ta nghe không hiểu.

Nhưng mà ta nghe không hiểu không có nghĩa là Giang Ly nghe không hiểu, khóc TT___TT. Hai chúng ta trầm mặc trong chốc lát, sau đó, Giang Ly đột nhiên nói: “Lời thoại của phim kinh dị này thật ra rất có thú vị nha, có cần ta phiên dịch cho ngươi một chút?”

Ta lảo đảo không đứng vững, thiếu chút nữa té ngã tại trận trên mặt đất. Nén xuống tức giận, ta phi thường nhanh nhẹn tắt TV đi.

Bỗng dưng yên lặng, cả căn phòng cũng chìm vào bóng tối.

Đột nhiên bị bóng đen bao phủ, ánh mắt có chút không thích ứng. Ta giống như người mù, sờ soạng mò mẫm tìm đường về phòng của mình., nào ngờ vấp phải cái bàn. Lúc ta ngã xuống, ta chợt nghĩ rằng Giang Ly khẳng định có thểđỡ được ta, đây chính là tinh hoa của cẩu huyết mà .

Vì thế giây tiếp theo ta đặc biệt yên bình nằm trong vòng tay của Giang Ly. Đại khái là vì dáng người rộng lớn, cho nên sự ôm ấp của hắn làm cho người ta có một cảm giác an toàn.

Ta vừa định mở miệng nói một câu cám ơn với Giang Ly, hắn đã không chút khách khí đem ta ném lên ghế sô pha, sau đó bước tới cửa đem đèn bật lên. Ta không hiểu được, tại sao hắn lại không có ngã >____

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.