Ân ── đừng sảo, tôi còn muốn ngủ… Đáng ghét, ngực sao cảm thấy buồn bực, hình như có cái gì đặt ở phía trên? Không thể nào, đã nhiều năm không có gặp qua bóng đè rồi, sao lại tới nữa rồi?
Hoàn hảo, nguyên nhân chính là kinh nghiệm bóng đè phong phú, đối với việc phải làm như thế nào khi gặp phải cái loại việc kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay này tôi đã có cách giải quyết, chỉ cần toàn thân tận lực thả lỏng, đừng để tâm trí hướng về việc này, trong lòng đối chính mình nỗ lực cổ động tự nói: “Đây không là cái gì, rất nhanh thì kết thúc… Rất nhanh thì kết thúc…”
Ai, hẳn là bí quyết thử nghiệm nhiều lần chẳng sai, hiện tại sao vậy một điểm hiệu quả cũng không có?
“Thụy…Nếu không rời giường, anh coi như thêm một lần đem em ăn nga?” Tà khí dần hóa thành trọng lực đè xuống, lần này kinh nghiệm bị bóng đè so với dĩ vãng càng chân thực, tôi theo thường lệ hừ hừ hai câu, muốn gọi, gọi không ra tiếng.
Bàn tay to quen thuộc ở trên người tôi sờ loạn, cảm giác lửa nóng dần tăng nhanh, thật dễ chịu, cái loại vui sướng do ma sát thô ráp này, còn hơn dắt tay hoặc ủng hôn gấp mấy trăm lần.
Ủng hôn? Đột nhiên tôi nhớ tới hình ảnh tối hôm qua cùng lão bản tại sô pha vành tai và tóc mai chạm vào nhau, phát hiện có gì đó đặt ở trên người, hại tôi nhớ lại đầu sỏ gây nên ác mộng bị bóng đè chính là y!
Lão bản, anh cư nhiên có thể như thế cười không hình tượng, gương mặt dĩ vãng trong lòng tôi khốc huyễn đến kinh khủng đã hoàn toàn lột xác thành chó con rồi!
“Đại sâu lười, đã qua giữa trưa rồi, còn không nhanh rời giường? Để tôi một mình ở chỗ này rất nhàm chán!” Miệng y oán giận, một bàn tay to nhưng lại thần không biết quỷ không hay trượt đến vị trí trọng điểm của tôi, làm hại tôi lập tức quát to một tiếng, toàn thân cao thấp đến ngón chân cũng đều thanh tỉnh rồi.
“Ai kêu anh cả đêm cũng không để em ngủ!” Căm phẫn cực kỳ, tôi cố sức nghĩ muốn đem y đẩy ra, kết quả sau khi dụng lực, tôi mới phát hiện toàn thân mình đều đau nhức cùng cực, nhất là địa phương nào đó chịu y thương yêu chỉnh cả một đêm, như là có ngọn lửa đang cháy.
“Đau quá…” Cắn chặt môi tôi thương cảm hề hề nói, đem này đau đớn khuếch trương thập bội cũng không quá đáng, tôi giả bộ đáng thương để xem lão bản có bình tĩnh được không, ai kêu tối hôm qua tôi cầu xin khẩn thiết mà y ngay cả ôn nhu một chút cũng không thể.
Lão bản lập tức thu hồi khuôn mặt tươi cười, nhanh chóng từ trên người tôi xem xét, vẻ mặt hoảng sợ hỏi: “Thụy, anh giúp em xoa dược có được hay không?”
Vừa nói xoa dược mặt tôi liền đỏ, suy nghĩ một chút: “Em không đi được, ôm em đi tắm rửa…”
Giả bộ đáng thương quả nhiên hữu dụng, thời gian kế tiếp, lão bản quan tâm ôm tôi vào phòng tắm, giúp tôi chà xát lưng tẩy thân, thay tôi mặc xong quần áo, lại ôm tôi quay về trên giường, uy tôi ăn chút gì, đem tôi chăm sóc giống như hoàng đế.
Tôi vui vẻ vô cùng.
Thấy tôi được thư thư phục phục chăm sóc, tâm tình vui thích, lão bản lại áp sát đến, một tay vòng trụ tôi, dùng thân hình khổng lồ như động vật, ánh mắt đáng yêu vô tội, mềm giọng thỉnh cầu: “Thụy thụy, dọn sang đây trụ cùng anh đi! Em cũng là người yêu của anh rồi, ở cùng một chỗ không phải là đương nhiên sao?”
Thoạt nhìn biểu hiện là thương lượng, kỳ thật khẩu khí lại cương quyết, một bộ kiểu dáng không cho phép cự tuyệt.
Cân nhắc một chút… Được rồi: “Chỉ cần anh không thu tiền thuê nhà, em lập tức dọn sang đây!”
Lão bản mặt mày hớn hở: “Ngu ngốc, sao anh lại thu tiền thuê nhà chứ? Anh còn dự định mỗi ngày cung cấp miễn phí ba bữa ăn cho em a!”
Trước mắt tôi là tương lai tươi sáng, tuyệt vời, không chỉ từng tháng giảm được 2000 nguyên tiền thuê nhà, cái này ngay cả cơm nước đều có người hỗ trợ thu xếp, thật quá tốt!
Chứng kiến tôi cười hài lòng, lão bản như là bắt được thời cơ trời cho, tiếp tục dụ hống tôi này con tiểu cừu: “Như vậy đi, dứt khoát em gả cho anh, ngay cả nhà cửa đều đăng ký tên của em…”
Hậu, càng lúc càng không hợp lý rồi, tôi xoa bóp khuôn mặt y đánh hỏng chủ kiến, trách mắng: “Hai nam nhân làm sao kết hôn? Lần trước anh dùng một đôi giày lừa gạt em, hiện tại muốn dùng nhà cửa dụ dỗ em viết khế bán thân cho anh? Không có cửa đâu!”
Y không chết tâm khuyên: “Chúng ta có thể đến nước ngoài kết hôn nha! Gả cho anh có rất nhiều chỗ tốt, ra khỏi cửa có xe riêng đưa đón, gặp phải kẻ xấu thì có sẵn bảo tiêu, buổi tối còn có thể cùng em xem phim trong ổ chăn ấm áp…”
Y nhất nhất liệt kê phúc lợi công nhân viên tôi gần nhất sẽ hưởng thụ đến, hỏng bét, tôi thực sự tâm động rồi: “Vậy, em đây cân nhắc một chút, nếu như anh đợi được đến khi em tốt nghiệp đại học cũng không có thay lòng đổi dạ, thì em cùng anh đến nước ngoài kết hôn…”
Có thể thử xem một chút, tuy rằng tôi thực sự đối đề nghị của y động tâm, nhưng dù cho hai ta trong đó có một người là nữ nhân, cũng không có khả năng ngày thứ hai ở trên giường đã quyết định kết hôn đi?
Không được, không thể để y cho rằng mình là một người tùy tiện!
Thật sâu nhìn thấu tôi, lão bản cũng đại khái có lẽ biết tôi nghĩ cái gì, nhẹ sờ môi, y nói: “Thụy, kỳ thực anh cũng biết hôn nhân chẳng qua là hình thức, chân chính có thể trói buộc lòng người chính là một thứ gì đó ta không nhìn thấy…”
Y đột nhiên nghiêm chỉnh, tôi chỉ có thể chuyên tâm nghe y nói.
“Lúc em vừa vào tiệm, tuy rằng ngốc nhưng lại rất đáng yêu, khiến anh yêu mến vô cùng; thế nhưng không thể nói cái gì, cũng không có thể làm cái gì, bởi vì anh vừa nhìn em thì đã biết em là người chỉ yêu người khác giới…”
Kinh ngạc nhìn lão bản, lần đầu tiên nghe được y nói trắng ra cảm giác đối với mình như vậy.
“Anh lúc đầu nghĩ muốn đợi thêm mấy tháng, có thể có khả năng chậm rãi cải biến cảm giác của em đối với anh, không nghĩ tới sau khi em tháo xuống mắt kính bỗng nhiên được rất nhiều người hoan nghênh, hơn nữa đối tượng lại chẳng phân biệt được nam nữ, anh bắt đầu khẩn trương… Mỗi lần chỉ cần chứng kiến khách nhân trong tiệm đến gần em, anh tức giận đến nghĩ muốn lập tức cầm nồi đem những người đó đều đuổi đi!”
Nói đến đây, lão bản gương mặt tức giận không chịu nổi: “Em chính là do anh phát hiện trước, sao có thể nhượng kẻ khác giữa chừng cướp đi?”
Nghe đến đó, tôi nhịn không được cười ha ha, lão bản vẻ mặt ngạc nhiên.
“Uy, anh biểu lộ tình cảm với em, em cư nhiên cười đến như thế!”
Nhìn y thần sắc thở hồng hộc, hảo ngoạn, tôi vươn tay phủng trụ vẻ mặt đáng yêu vô cùng của y, nhẹ giọng nói: “Đồ ngốc lão bản…”
Chưa từng nghe tôi gọi y như vậy, lão bản giật mình một chút.
“Đồ ngốc… Em đối với anh cũng là vừa thấy đã chung tình…” Không có lừa gạt y a! Từ khi quen y đại bộ phận tâm tư tôi đều bị y chiếm, lúc đó còn cho rằng bản thân là đơn thuần sùng bái, không nghĩ nhiều lắm, thẳng đến tình nhân cũ của lão bản hiện thân, khiến tôi không thể không bắt đầu suy nghĩ sâu xa, hơn nữa sau đó còn ý loạn tình mê thân cận da thịt, tôi mới có thể chấp nhận bản thân thực sự luyến tiếc đối lão bản buông tay, lão bản là của tôi!
Nhìn một cái hình dáng y hiện tại, bị mình một câu nói làm cho ngẩn người, cuối cùng cũng nhận ra mình mới là kẻ phẫn trư ăn lão hổ đi!
Không thích hợp, nhiệt độ cơ thể y sao đột nhiên trong lúc đó lên cao rồi?
“Anh phải phạt cái miệng em mới được!” Tôi lại bị nam nhân nào đó hóa thân dã lang một lần nữa áp chế, triền miên duyện hôn đến cơ hồ tôi không thể thở được cuối cùng mới thả ra, y hung tợn nói: “ Cư nhiên đến bây giờ mới đối anh nói ra lời đường mật, làm hại anh lo lắng vô ích lâu như vậy, chỉ sợ em xem trọng cô gái nào ──”
Khí thế thật đáng sợ! Tôi ngoại trừ bồi cười, vẫn là bồi cười.
“Không thể trách em a, ai kêu em không có kinh nghiệm nói yêu đương, làm sao biết tâm động mà nói muốn cùng anh một chỗ?…” Tôi là thực sự rất vô tội.
Đè nén không được gầm nhẹ một tiếng, đại dã lang lại lần nữa đem tiểu cừu khấu chặt tại trên giường, lại làm vận động kịch liệt mấy giờ, cũng thỏa mãn luôn việc y từng yêu cầu tôi luyện tập cơ thể*.
*: hùi trước ảnh bảo em cần tập luyện cơ thể nhưng em làm biếng, bi giờ anh giúp em vận động luôn =))
Sau đó, hai chúng tôi mồ hôi đầm đìa ôm nhau cùng một chỗ, bàn tay to của y tại trên lưng tôi thương yêu an ủi lên xuống, đợi tôi hô hấp dần dần thuận lợi.
“Thụy thụy, anh phải đem chuyện từng trải trong quá khứ nói cho em một chút, hy vọng sau khi nghe xong em sẽ không lưu tâm ──”
“Em ngay cả việc anh là đồng tính luyến ái còn không sợ rồi, còn có cái gì có thể hù dọa đến em?” Hai hàng lông mày khẽ khiêu, tôi bày ra biểu tình phóng túng: “Hay anh kỳ thực là một tội phạm bị truy nã?”
Gương mặt đẹp trai của y cười rộ lên, mê chết người rồi: “Ha ha, em yên tâm, chí ít tại Đài Loan thân phận anh rất trong sạch.”
Đầu kê tại thân hình rắn chắc của y, mồ hôi tinh tế còn lưu trên ngực, vô cùng thỏa mãn tôi bắt lỗi trong lời nói của y: “Ở chỗ này trong sạch, nói vậy anh tại Mỹ là có án! Lão bản, thẳng thắn sẽ được khoan hồng, đừng giấu diếm em!”
“Sao bây giờ còn gọi lão bản? Gọi Vincent đi!” Y đặc biệt ủy khuất mà nói.
Nhớ tới tình nhân cũ của lão bản cũng gọi y Vincent, lòng tôi khó chịu, cố tình làm nũng tại ngực y hôn một cái, nói giọng khàn khàn: “Không đổi được rồi, sau này em vẫn gọi anh là lão bản có được hay không?”
“Em thích là tốt rồi!” Lão bản quả nhiên ăn mềm không ăn cứng.
Đạt được mục đích rồi, tôi tiếp tục hỏi y: “Vậy, lão bản, anh tại nước ngoài đến tột cùng đã làm chuyện xấu gì? Là giết người phóng hỏa hay là cầm đao cướp bóc? A, sẽ không là phạm tội cưỡng gian đi!”
Càng hỏi tôi cũng càng hoảng, bởi vì đối quá khứ lão bản tôi thật là không biết, nếu như y thật sự phạm tội cưỡng gian thì nên làm sao đây? Tôi, tôi luyến tiếc a!
Lão bản nhưng lại nở nụ cười: “Đừng khẩn trương, có lẽ tại trong hồ sơ hình cảnh quốc tế anh có chiếm một chút giấy bút, nhưng không ngốc đến mức lưu lại căn cứ chính xác để cho bọn họ đủ để truy tố…”
Y chăm chú nói, tôi ngẩng đầu lấy ánh mắt hoài nghi hỏi dò: “Thật vậy chăng?”
Lại lần nữa đem đầu tôi đè xuống nghe được tiếng tim đập trong lồng ngực y, lời nói y trầm ổn như là độc thoại: “Anh từ mười tám tuổi thì đã tại Mỹ bán mạng tham gia một tổ chức ngầm, chuyên môn phụ trách ngắm bắn địch nhân hoặc là ám sát đối tượng khách hàng chỉ định, tính ra cũng là tổ chức phạm pháp nổi tiếng thế giới…”
Tôi không nói một câu nghe y nói, nghĩ thầm rằng: Có danh tiếng là cái gì ý tứ hả?
“Hai năm trước trong một hành động ám sát, anh bị hộ vệ của đối phương phát hiện, vai phải ăn đạn, dẫn đến từ nay về sau tay phải cũng vô phương dùng súng, kết thúc cuộc đời sát thủ; vì thế anh dứt khoát kiên quyết thoát ly tổ chức, trở lại nơi sinh từ bé ── cũng chính là nơi này.”
Y giơ lên nửa người trên để tôi xem vai phải, đó là một vết sẹo hình trứng lớn cỡ con nhện.
Thở dài y tiếp tục nói: “Lúc đó thân nhân của anh cũng chỉ có bác gái đang trông coi cửa tiệm dưới lầu, nhìn bà một người vất vả, anh quyết định lưu lại giúp bà. Một năm trước bà sinh bệnh qua đời, anh nghĩ bản thân không có việc gì làm, cũng không có nơi để đi, nên tiếp tục lưu lại trông coi cửa tiệm, rồi mới gặp gỡ em…”
Y bóp bóp cằm tôi: “Thụy thụy, nghe xong chuyện của anh, có thể hay không kiêng kỵ quá khứ anh là một sát thủ?” Con ngươi y hiện lên một mạt lo lắng.
Tôi ngây người một lát, quay về bóp hai gò má y: “Nguyên lai anh là một phần tử hắc đạo, còn kiêm sát thủ! Em sợ anh chết!”
Y nắm tay tôi, làm như không chắc tôi rốt cuộc là nói đùa hay là nói thật.
“Yên tâm, thì bởi vì em sợ anh quá, cho nên quyết tâm cả đời cũng không ly khai rồi, cảm ơn em đi, lão bản!”
Tôi chưa từng chứng kiến mặt người cư nhiên có thể phóng ra quang mang sáng rực như vậy, lão bản bộ dáng vui vẻ giống như là được lãnh thêm tiền thưởng.
“Uy, em rốt cuộc là sợ anh hay yêu anh, nói rõ ràng!” Hồi phục đôi tay không đứng đắn lại bắt đầu hướng trên lưng tôi sỗ sàng.
“Vừa thương vừa sợ không được sao?” Ủ rũ bắt đầu tập kích trên thân tôi, tôi chụp bàn tay đang sờ loạn của y, quay lưng ôm y, thuận tiện ngáp một cái: “Lão bản, em mệt mỏi quá, muốn ngủ rồi…”
Lão bản vừa nghe lập tức giúp tôi đắp chăn.
“Cảnh cáo anh a, lão bản, chờ em ngủ anh mới có thể xuống giường, bằng không em… Giết chết anh…”
Giọng nói mơ hồ mang theo câu đe doạ, tôi tiến nhập mộng đẹp, trên môi lại lần nữa xoát qua cảm giác an tâm, ngưng tụ thành một nu hôn lành lạnh.