Lão Công Dục Cầu Bất Mãn

Chương 16



Mạn Nhu ủy khuất nức nở, bị Cao Nghị thao phát ra tiếng rên rỉ hỗn độn, cơ thể hai người tràn đầy mồ hôi, dính nhớp cực kỳ.

Cô có thể cảm giác được lực ôm của người đàn ông dần thả lỏng, sợ bị ngã xuống nên vội dùng chân quấn lấy eo đối phương.

Hoa huy*t cũng kẹp chặt côn th*t, Cao Nghị nheo mắt, cảm giác tê dại truyền khắp toàn thân khiến anh càng dùng sức đĩnh động, mãnh liệt thao cả trăm cái, đem toàn bộ tinh d*ch đặc sệt rót vào sâu bên trong.

Mạn Nhu bị tinh d*ch nóng bỏng tưới vào điểm mẫn cảm cũng lại đến thêm một đợt cao trào mới.

Trong lúc mê mang, cô cảm giác được đôi tay đầy vết chai của anh ôn nhu vuốt ve cơ thể cô. Vốn dĩ cô còn cho rằng người đàn ông này lại muốn đến, nhớ tới việc tối hôm qua bị thao suốt một buổi. Ký ức đó thật đáng sợ!

Mạn Nhu bị dọa vội run run nói: "Ông xã từ bỏ, em mệt quá."

Cao Nghị trả lời: "Anh biết bà xã mệt muốn chết rồi nên em cứ nhắm mắt lại nghỉ ngơi, anh giúp em tắm rửa."

Mạn Nhu nghe vậy, lúc này mới ngoan ngoãn gật đầu. Người đàn ông nói cái gì liền làm cái đó, nói cô nâng cánh tay liền nâng cánh tay, nói cô khom lưng liền khom lưng, trên mặt còn mang theo dư vị do cao trào đi qua, vừa ngốc nghếch vừa ngây thơ, đôi mắt ướt át cẩn thận quan sát động tác của Cao Nghị.

Anh bị biểu tình đáng yêu này làm nhịn không được, véo chóp mũi cô vài cái.

Động tác thân mật khiến Mạn Nhu cảm thấy rất ngứa, phe phẩy đầu muốn né tránh, lại bị đầu ngón tay Cao Nghị đuổi theo tiếp tục véo vài cái.

Cô có chút nổi giận, hé miệng hừ hừ vài tiếng rồi ngậm ngón tay anh vào trong miệng, dùng hàm răng cắn nhẹ một cái, nước bọt theo khóe miệng chảy ra.

Gương mặt Mạn Nhu đỏ lên, theo bản năng hút nước bọt hút trở về, lại khiến ngón tay người đàn ông hàm càng sâu, chạm vào đầu lưỡi mềm mại.

Đôi mắt Cao Nghị tức khắc u ám hơi vài phần, ngón tay trong miệng Mạn Nhu thọc vào rút ra.

Trong khi cô còn chưa biết chính mình đã đốt lên dục hỏa của anh thì đối phương đã rút ngón tay ra.

Cao Nghị bế Mạn Nhu vừa tắm rửa sạch sẽ lên, tắt nước ấm rồi đem cô đi tới trước gương, ngồi trên bồn rửa mặt.

Bồn rửa mặt cứng rắn lạnh băng, ngồi lên không thoải mái chút nào. Cô không biết anh muốn làm gì nhưng trong lòng lại có dự cảm xấu nên vội đẩy người ra muốn trèo xuống.

Cao Nghị lại bẻ hai chân Mạn Nhu ra, hoa huy*t bị làm đến sưng đỏ hiện ngay trong tầm mắt, bên trong còn đang liên tục chảy ra tinh d*ch màu trắng ngà.

Bị ánh mắt nóng bỏng của người đàn ông nhìn đến, hoa huy*t như đón ý nói hùa, tuôn ra lượng lớn tinh d*ch, miệng huy*t cũng mấp mé đóng mở như đang chờ mong côn th*t lại một lần nữa thao làm.

Cao Nghị cười trầm thấp, nói: "Bà xã, miệng phía dưới của em so với miệng phía trên thành thật hơn nhiều."

Mạn Nhu cắn môi: "Em thật sự rất mệt."

Anh ngoảnh mặt làm ngơ, đỡ côn th*t để ngay miệng huy*t, kiên nhẫn ma sát. Côn th*t chạm vào nơi mềm mại quen thuộc, lập tức trở nên hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang, muốn đẩy nộn huy*t màu đỏ ra đâm vào chỗ sâu nhất.

Mạn Nhu thật sự là rất đau, tối hôm qua mới bị thao cả đêm, vừa rồi lại bị làm thêm một lần nữa, hoa huy*t vừa sưng vừa đau.

Cao Nghị cố tình dùng côn th*t ma sát bên ngoài khiến hoa huy*t không chịu nổi nữa mà co rút lại, một cổ tê ngứa từ âm đ*o dâng lên như là bị muôn vàn con kiến bò qua, hận không thể có cái đồ vật vừa thô vừa lớn vừa cứng cắm vào ngăn ngứa.

Mạn Nhu khóc không ra nước mắt đối với phản ứng cơ thể của mình, bắt đầu hoài nghi nhân sinh: Trước đó mình không có yêu đương với ai chẳng lẽ đều là do ông trời sắp xếp, cảm thấy chỉ cần mình phá thân liền không thể rời khỏi đàn ông?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.