Lão Công Dục Cầu Bất Mãn

Chương 46



Tào Tiểu Hà còn không biết cô ta đã chọc giận Cao Nghị, tối hôm qua cả một đêm cô ta nằm nghe động tĩnh, ban đầu tức giận đến điên người, nhưng cứ nghe tiếng ái muội cách vách vang lên, dần dần trên mặt cô ta cũng ửng hồng.

Thầm nghĩ: Hóa ra là kỹ thuật của Cao Nghị tốt như vậy, cư nhiên còn có thể liên tục thao làm cả đêm, cơ thể nhỏ nhắn của Mạn Nhu kia chắc chắn không thể thỏa mãn nhu cầu của đối phương, không chừng còn khóc lóc làm anh mất hứng.

Cao Nghị làm nơi đó của Mạn Nhu phỏng chừng cũng không sướng được. Nếu đổi thành cô ta hẳn sẽ không giống vậy. Cô ta đã từng một đêm phục vụ năm người đàn ông. Thời còn chưa già, sắc chưa phai, những người từng hưởng dụng thân thể cô ta đều nói là dùng quá tốt.

Lần này trọng sinh này cô ta giữ mình trong sạch, cùng lắm chỉ là lúc đào hôn cùng lớp trưởng phá thân, hiện tại vẫn rất chặt, nhất định có thể làm cho Cao Nghị sảng khoái không thôi.

Tưởng tượng đến cảnh hai người ở trên giường "song kiếm hợp bích", cô ta liền nhịn không được mà xôn xao trong lòng, hoa huy*t vô cùng ngứa ngáy.

Quả nhiên một lúc sau động tĩnh liền ngừng lại, Cao Nghị hẳn là không còn hứng thú muốn tiếp tục.

Tào Tiểu Hà nhanh chân lẹ tay nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng ngủ phụ, nằm trên sô pha muốn dụ hoặc Cao Nghị nhưng đợi hồi lâu vẫn chưa thấy anh ra. Vốn dĩ cho rằng anh đã ngủ, lại không nghĩ rằng Cao Nghị đứng dậy ra ngoài.

Cô ta vội nhắm mắt giả bộ ngủ, lộ ra tư thế đẹp nhất của mình. Vừa rồi Cao Nghị đóng mạnh cửa như vậy, còn tắm vòi sen, chắc hẳn là bị cô ta khơi dậy phản ứng.

Tào Tiểu Hà nhịn không được cười tự đắc, thầm nghĩ: Mạn Nhu có kết hôn với Cao Nghị thì sao chứ?

Mạn Nhu bất quá chỉ là một đại tiểu thư không hiểu chuyện, căn bản là không xứng với Cao Nghị.

Vốn dĩ Cao Nghị thuộc về cô ta, chỉ do lúc trước cô ta không hiểu chuyện mới nhường anh cho Mạn Nhu. Lần này cô ta chắc chắn sẽ không buông tha.

Nếu Mạn Nhu sớm thấy rõ hiện thực mà nhường vị trí, cô ta có thể chỉ cho đối phương cách kiếm tiền sinh hoạt sau này.

Dù sao thì cô ta cũng là từ hiện đại xuyên về, biết được cách làm ăn trong tương lai, tùy tiện tiết lộ vài cái cũng đủ bồi thường cho Mạn Nhu.

Hơn nữa Mạn Nhu cũng coi như là đạt được ước nguyện, không phải sao?

Cô ta đã từng nghe Cao Tình oán giận kể lể, lúc trước Mạn Nhu không tình nguyện gả cho Cao Nghị, không muốn chung sống sinh hoạt với anh.

Giờ đây có cô ta hỗ trợ tiếp nhận Cao Nghị, Mạn Nhu không phải sẽ có cơ hội theo đuổi hạnh phúc của bản thân sao?

Tào Tiểu Hà càng nghĩ càng hài lòng, từ trên sô pha đứng dậy trở về phòng ngủ tiếp tục ngủ.

Hiện giờ mục đích dụ hoặc đã đạt được, cũng không thể để Cao Nghị dễ dàng nếm trải ngon ngọt.

Dù sao thì đàn ông cũng chính là đồ đê tiện, đồ vật quá dễ dàng tới tay sẽ không biết quý trọng, phải từ từ dụ hoặc thì đối phương mới đem cô ta để trong lòng.

May mắn là Cao Nghị không biết suy nghĩ của cô ta lúc này, bằng không tuyệt đối sẽ không đơn giản là đem người đuổi ra ngoài.

Anh lười cùng phụ nữ so đo, nhanh chóng mở nước lạnh tắm rửa sạch sẽ.

Sau khi tắm xong, thấy thời gian còn sớm, bà xã tối hôm qua ở trên giường mệt muốn chết còn chị gái thì chưa thức dậy nên anh chỉ đành đến phòng bếp nấu món cháo đơn giản. Lấy canh gà tối hôm qua còn dư đặt lên bếp đun lại, thêm món rau trộn dưa chuột với cà chua là coi như xong bữa sáng.

Cao Tình ngủ thật đã rồi mới rời giường, ngửi được mùi hương từ phòng bếp truyền đến, vừa mới chuẩn bị tiến vào miễn cưỡng khen em dâu vài câu thì thấy người nấu là em trai mình.

Cô tức khắc lại nổi giận, đau lòng đi lên phía trước đẩy Cao Nghị ra, tự mình tới cắt dưa chuột, chua ngoa nói: "Vợ của em đâu? Cưới cô ta về để cô ta lười biếng ngủ nướng rồi nhăn mặt với người trong nhà sao?"

Cao Nghị đau đầu đỡ trán, nói: "Chị, tối hôm qua em làm Mạn Nhu cả đêm, cô ấy chỉ vừa mới ngủ thôi, lười biếng lúc nào chứ, rõ ràng là không có biện pháp."

Cao Tình cũng không cảm thấy ngượng ngùng, mạnh miệng nói: "Công phu trên giường cũng lợi hại đó."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.