Lão Công Dục Cầu Bất Mãn

Chương 49



Cao Nghị là một người làm việc rất nhanh gọn, nghĩ đến cái gì thì sẽ lập tức đi làm, tuyệt đối không kéo dài.

Nếu đã hạ quyết tâm đối xử tốt với Mạn Nhu nhiều một chút thì việc đầu tiên phải giải quyết đó chính là gỡ bỏ những khúc mắc trong lòng cô.

Vì thế anh nhìn Cao Tình nói: "Chị, nếu chúng ta đã nói xong hết rồi thì Tào Tiểu Hà kia không thích hợp ở lại nhà em nữa. Là người của chị mang đến thì chị nghĩ cách đưa cô ta đi đi, bằng không cả gia đình em sẽ bị cô ta đảo lộn tan nát."

Cao Tình gật gật đầu. Ban đầu cô mang Tào Tiểu Hà tới nhà em trai là do nhận định em trai cùng Tào Tiểu Hà thích hợp. Hiện tại nghe xong lời nói từ đáy lòng của em trai cũng biết mình đã làm chuyện không phải, đương nhiên là muốn giải quyết những sai lầm này.

Dù sao Tào Tiểu Hà cũng là người ngoài, lại là thiếu nữ chưa xuất giá. Lúc trước Cao Nghị không có ở nhà còn có thể lấy danh nghĩa bạn bè của mình ở tạm lại. Nhưng hiện tại Cao Nghị đã trở về, Tào Tiểu Hà cũng không còn thích hợp để ở lại nữa.

Cao Tình nói: "Được, sau khi chị trở về lập tức mang Tào Tiểu Hà rời đi. Lần này tới chủ yếu là muốn thăm em, lúc trước lo lắng cuộc sống sau khi kết hôn của em không quá tốt, chị mới xin nghỉ vài ngày lại đây nhìn xem.

Hiện tại biết em vừa lòng với vợ mới cưới, cuộc sống cũng thư thả nên sẽ không làm chậm trễ thời gian nữa, nhanh chóng về nhà với ba mẹ và hai đứa cháu của em."

Cao Nghị nghe vậy mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, thầm nghĩ: Chị gái mình ở điểm này rất tốt, hết lòng vì em trai, chỉ cần nói chuyện rõ ràng với chị, phân tích cái lợi cái hại, chị sẽ tự nhiên đứng về phía mình.

Bất quá chị vẫn là nên về nhanh một chút...

Cao Nghị cũng cho rằng lúc trước chị gái đã làm Mạn Nhu không thoải mái, tuy rằng anh muốn để chị ở thêm ít ngày nhưng việc này cũng không vội, trước mắt là phải dành nhiều thời gian bồi cô đã. Chờ lãnh đạo phê duyệt đơn xin nghỉ anh sẽ lại mang cô về nhà cùng chị gái ở chung thật tốt.

Suy nghĩ tốt mọi thứ xong anh mớ gật đầu lên tiếng: "Vậy chị đi đường cẩn thận. À đúng rồi, nếu chị đến nhà ba mẹ đón hai đứa nhỏ thì nhớ nói với ba mẹ

một tiếng giùm em, bảo chừng nào được nghỉ phép em sẽ mang Mạn Nhu cùng về thăm bọn họ, mời cả nhà ăn một bữa cơm."

Cao Tình gật đầu, đối với sự an bài của em trai cũng không có ý kiến gì.

Sau khi giải quyết được mọi chuyện Cao Nghị mới thả lỏng một chút, ngay sau đó lại nghĩ đến Mạn Nhu hiện tại đã xác định là đang mang thai, đối với việc chăm sóc bà bầu là anh dốt đặc cán mai, cần phải tìm người dò hỏi một chút.

Trước mặt là chị gái đã sinh hai đứa nhỏ nên Cao Nghị dứt khoát hỏi: "Chị, ban nãy em nói lúc trước cơ thể Mạn Nhu không khỏe kỳ thật là do cô ấy đang mang thai, hiện tại chắc hơn một tháng. Vậy ngày thường em có cần phải chú ý điều gì không? Chị có chút kinh nghiệm mà, chỉ em đi."

Cao Tình kinh ngạc trừng lớn hai mắt: "Mạn Nhu mang thai?! Sao em không nói sớm cho chị biết?"

Cao Nghị nhíu mày nhìn sắc mặt như đang hối hận của Cao Tình, buồn bực nói: "Lúc trước em không có nhà, không có dám chắc là Mạn Nhu mang thai. Tối hôm qua lúc chuẩn bị đi ngủ thì kiểm tra tủ đồ mới khẳng định chắc chắn, sao mà nói liền cho chị biết được."

Cao Tình liếc mắt trừng Cao Nghị một cái: "Chị mà biết Mạn Nhu đang mang thai thì làm sao mà dám trách móc, tìm cô ấy gây phiền toán chứ, sủng trong lòng bàn tay còn không kịp."

Cao Tình lo âu đi vài bước rồi lại xoay người muốn về nhà, ngữ khí hấp tấp nói: "Không được, chị phải ra siêu thị mua gà về hầm canh cho cô ấy bồi bổ cơ thể. Em nhìn xem vợ mình đã gầy thành thế nào rồi, vẻ mặt tối ngày còn như đưa đám nữa, đối với mẹ và bé như vậy đều không tốt."

Cao Nghị thấy Cao Tình nói liên thanh, vội bắt lấy cánh tay cô nói: "Chị, làm gì mà khoa trương như vậy, hơn nữa không phải lúc nãy chị kêu phải về nhà sao?"

Cao Tình bất mãn nói: "Đây không phải là chuyện nhỏ! Mạn Nhu chính là đại công thần nhà chúng ta. Nếu là ba mẹ biết em sắp có con, nhất định là sẽ cao hứng đến điên. Tuổi của em cũng không còn nhỏ, những người đồng trang lứa với em đều đã có con chạy đầy đất rồi kìa."

Nói xong Cao Tình lại nhíu mày: "Bất quá vẫn là thôi đi, chị nghĩ chắc vợ em hiện tại vẫn còn giận chị, dù sao chuyện chị làm trước đây cũng không đúng. Vẫn là trước tiên mang Tào Tiểu Hà đi, thuận tiện về nhà nói cho ba mẹ tin tức tốt này."

Sắc mặt Cao Tình nhanh chóng vui vẻ, xoay người hướng về nhà. Cao Nghị đi theo phía sau, bị cô rống lên vài tiếng bắt anh ra siêu thị mua đồ bồi bổ cho cơ thể bà xã.

Cao Nghị bất đắc dĩ thở dài, lại nhìn bóng dáng hấp tấp của chị gái, nhịn không được nở nụ cười.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.