Lão Đại Là Chồng Tôi

Chương 45: 45: Ý Hay!




Tất cả ngồi vào bàn hắn quan sát một lượt thấy bọn họ mặt ai cũng lạnh lẽo âm u thì khẽ rùng mình một cái.

Ông vội bàn vào việc chính:
"Như lão đại đây có thể đã biết mục đích tôi mời ngài đến là để làm gì rồi đấy.

Ngài nghĩ xem lô vũ khí của ngài nó thực sự rất quan trọng với chúng tôi,ngài cho chúng tôi một cái giá được chứ?Tôi không biết ngài vì sao mãi không chịu bán lô vũ khí"đặc biệt" đó nhưng nếu ngài chịu giao nó cho chúng tôi thì phần lợi lớn sẽ thuộc về phía ngài!"
Tề Hân lắc đầu lên tiếng trước:
"Này bang các người đến cả việc tôn trọng người khác còn không làm được thì nói gì đến hợp tác!"
Sa Nhi cũng không vui nói tiếp lời Tề Hân:
"Nếu Lư lão đại đã không đủ chân thành thì tôi nghĩ cuộc giao dịch này ngừng ở đây là đủ rồi"
Dù bị nói đúng tim đen rồi nhưng người đàn ông trung niên này vẫn rất thản nhiên không hề lo sợ hay hoang mang gì cả xem ra đã được đào tạo bài bản hơn tên giả mạo đợt trước rất nhiều.

Hắn ngã người ra sau ghế thoải mái hỏi ngược lại:
"Tại sao các cô lại nói chúng tôi không đủ chân thành?Chẳng phải chúng tôi đã tiếp đón rất đầy đủ sao?Còn các người chỉ là người theo hầu Death thôi có tư cách gì lên tiếng"
Hai cô gái nhỏ bức bối muốn mắng cho đã nhưng bị Tôn Diễn và Dương Khải ngăn lại không cho làm hỏng việc.


Tuyệt Yến cười giã lã đứng lên rót hai ly rượu vang một ly cho mình một ly cho lão ta nói:
"Chúng tôi quản giáo không nghiêm làm ngài mất hứng,tôi thay mặt họ mời ngài trước một ly!"
Ông ta vui vẻ cụng ly với cô mắt cứ nhìn cô mãi tay cũng chạm vào tay cô khi cụng ly.

Hình ảnh này ập vào mắt Tống Thiếu Tùng anh đứng phắt dậy bẽ lấy ngón tay hắn chạm vào cô.

Hắn vì khá đau mà nhăn mày la:
"Aaaa,Death chúng ta đang hợp tác tôi! tôi có làm gì ngài đâu sao lại!.

áaa"
Một đám vệ sĩ theo hắn cũng rút súng chỉa vào họ nhưng trong số sáu người ngồi đó chẳng ai là lo sợ cả.

Đám vệ sĩ tôm tép này mà cũng đòi bảo vệ được hắn.

Tuyệt Yến cũng đặt ly xuống vươn tay dài chạm vào mặt hắn và không lưu tình giật mạnh ra.

Lớp da mặt giả được tháo xuống cô vứt trên bàn,vì giật ra với lực đạo mạnh nên phần da mặt thật cũng bị dính vào lớp da giả không ít.

Thiếu Tùng buông tay tung cước đạp hắn ra xa.

Bọn vệ sĩ kia mau chóng nổ súng,âm thanh[ bằng bằng ] cứ vang lên,bên ngoài cũng có một số tên nữa chạy vào nhưng chưa đầy 5p đã im ắng.

Thiếu Tùng ngồi xổm giật tóc của người mà Lư lão đại cho ngụy trang lên,là một nam nhân trẻ đẹp nhưng đáng tiếc hôm nay lại thiệt mạng rồi.

"Đáng ra tao có thể tha cho mày đường sống nhưng! ahsssss"
Anh rút đâu ra một con dao cắm thẳng vào đúng ngón tay khi nãy hắn chạm vào cô,ngón tay bị con dao xuyên qua ghim chặt xuống nền.

Vì đau nên hắn tức giận không ít:

"Các người giết tôi thì cũng không khiến lão chủ tôi xuất đầu lộ diện đâu.

Các người không xứng biết ông ấy là ai.

Để ông ấy biết tôi chết dưới tay các người nhất định sẽ không tha cho bất kì kẻ nào.

Chỉ cần ông lên tiếng chủ nhân của quán bar này sẽ lấy đầu từ người đem cho chó!.

"
Bốp,Tiếng đánh vang dội đất trời của Tề Hân làm hắn im bặt,cô gằng giọng cảnh cáo:
"Cái miệng chó của mày mà còn dám xúc phạm họ tao cắt lưỡi mày đem chiên đó,khôn hồn thì ngậm miệng lại"
Nghe Tề Hân nói thế cô xoay mặt dây chuyền lấy ra một viên thuốc bột màu trắng đưa cho em ấy nói:
"Nói không hay chi bằng thực hiện luôn cho nóng!"
Tề Hân nhìn viên thuốc hơi hoang mang hỏi lại:
"Đây là! ?"
Dương Khải tiến lại gần bóp nát viên thuốc ra,sau khi kiểm tra một chút thì Tề Hân và Dương Khải nhìn nhau.

Dời ánh mắt sang Sa Tuyệt Yến nghi ngại hỏi:
"Bột Axit và vôi?"
Cô chỉ nhướng mày thể hiện ý anh nói là đúng,Dương Khải không hỏi thêm gì mà đứng lùi về sau.


Thay vì để Tề Hân đổ thì Thiếu Tùng lại đích thân ra tay cho nhanh gọn.

Lúc mới cầm trên tay đã nóng rồi đừng nói là đổ vào miệng.

Sau khi cho vào hắn chống cự rất kịch liệt nhưng vẫn là không thoát,cơn đau và nóng rát từ yết hầu kéo dài xuống tận bụng.

Chỉ tầm 2p sau hắn đã nôn ra máu màu đỏ sậm máu nhiễu xuống sàn còn bốc khói.

Cô chỉ nhẹ giọng nói với người đàn ông mang danh Death rằng:
"Thuốc này chỉ khiến hắn đứt dây thanh quản,lục phủ ngũ tạng bị bào mòn,cũng chỉ làm hắn mất nửa mạng.

Xem ra chúng ta vẫn phải ra tay tiễn hắn rồi"
Nhìn cô nở một nụ cười ma mị nói:
"Ý hay!".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.