Hắn nhếch môi cười, đôi tay lạnh băng kéo cô lại vào lòng.
- Biết điều là tốt, Nguyên, cậu biết xử lí thế nào rồi chứ!
- Vâng thưa lão đại.
Nguyên tuân lệnh vác Long đi xuống phía dưới tầng hầm, mật thất đóng kín lại. Trong phòng bây giờ chỉ còn lại hắn và cô. Cô gục xuống sàn, mái tóc dài che hết gương mặt cô, từng giọt nước mắt rơi chạm đất, cô không thể tin nổi cuộc sống mình thay đổi quá mức nhanh chóng...chỉ vì một tên cầm thú.
Trần Dương Thần vén nhẹ mái tóc của Hạ Quyên Quyên, để lộ góc nghiêng thần thánh, hắn phải thừa nhận người con gái này rất đẹp, nếu trang điểm kĩ lên sẽ đẹp hết phần thiên hạ cho xem.
- Em thật quyến rũ.
Hắn cúi đầu thủ thỉ vào tai cô, làm Hạ Quyên Quyên hơi rùng mình.
- Tôi hận anh, đến chết vẫn hận.
Không khí trong phòng lạnh đến thấu xương, hắn tà mị nhếch môi, nụ cười vô cùng quái đản.
- Nếu sau này em biết tất cả sự thật em sẽ phải cảm ơn tôi thôi! Tiểu yêu tinh bé nhỏ à!
Trần Dương Thần đã hết sức chịu đựng, thô bạo bế Hạ Quyên Quyên lên ném thẳng lên chiếc giường, một tay cởi chiếc áo vest cùng chếc cavat ra ném thẳng xuống đất, tiến dần đến Hạ Quyên Quyên, cô run sợ lùi về phía sau, ám khí của hắn quá mạnh, hắn là một tên ác ma giết người không chớp mắt.
- Anh...
Chưa kịp chớp mắt, chiếc đầm trên người cô bị hắn xé toạc thành nhiều mảnh, cô hoảng sợ che mình lại, nhịp tim lại bắt đầu loạn.
- Em không có quyền lựa chọn.
- Đồ khốn...ưm...buông...ưm...
Hắn nhanh chóng gặm nhấm chiếc môi căng mọng của cô, bàn tay còn lại nhanh chóng cởi chiếc áo lót rắc rối kia. Chiếc lưỡi điêu luyện nhanh chóng tiến vào trong khoang miệng của cô, chơi đùa làm cô vô cùng khó thở, từng động tác của hắn vô cùng thô bạo.
Chiếc áo lót rơi xuống để lộ đôi bồng đào căng mọng, hắn nhếch môi cười rồi cúi đầu ngậm lấy nó, đôi tay còn lại xoa nắn nụ hồng nhỏ, khiến cô cảm thấy toàn thân run rẩy mà kêu lên.
- Xin anh...tha cho tôi...
Hạ Quyên Quyên run sợ bàn tay nắm chặt vào tấm chăn trải giường, đôi môi không ngừng run rẩy.
Sau khi nụ hồng đã căng cứng, hắn thò tay vào chiếc quần lót của cô bắt đầu thưởng thức hương vị.
- Đồ khốn...Tôi sẽ giết anh...
Đôi mày hắn khẽ co lại, bàn tay to lớn xé toạc chiếc quần lót của cô ra, để lộ một vùng kín làm rung động lòng người, hắn nhanh chóng cởi quần ra, rồi đâm thẳng cự long vào trong không một chút nhân tính. Đôi tay to lớn nắm chặt hai đùi cô, rồi mạnh mẽ tiến vào, gương mặt có chút thỏa mãn.
- A ~ Đồ khốn kiếp.
- Hừ!
Hắn di chuyển thô bạo, tâm trạng của hắn hôm nay vô cùng tệ, chuyện em trai cô phát tán tin mật khiến hắn thua lỗ hàng trăm tỉ, hôm nay cô còn chạy lại đây đòi giết hắn làm hắn càng trở nên thô bạo muốn chiếm hữu cô hơn.
- Đau...a...
Cô đau đớn siết chặt răng, cố gắng không phát ra những tiếng rên rỉ, cuộc sống này đối với cô quá sức là dơ bẩn, thật kinh tởm, giờ đây cô chẳng khác gì gái điếm vậy.
- Rên cho tôi nghe!
-...
- Kiên cường lắm, thử xem em ngoan cố được bao lâu.
Động tác hắn nhanh hơn, khiến âm đ*o cô càng ngày càng co rút chặt lấy cự long hơn.
- A ~~~
Cô bất giác kêu lên, giọng nói rên rỉ yêu kiều khiến hắn vô cùng thích thú.
- Bảo bối...
- Đừng có gọi tôi như vậy...
Từng nhịp từng nhịp hắn đâm thẳng vào trong, đến nơi sâu thẳm nhất của cô, bàn tay to lớn bóp chặt đùi cô hơn, chỉ khi nào hắn ở trong cô thì hắn mới cảm giác được sự khoái lạc này.
- A ~ Không...
Một dòng sữa nóng được bắn một cách nhiệt tình vào trong âm đ*o của Hạ Quyên Quyên, khiến cô không khỏi thét lên.
Hắn rút khỏi người cô, từng chất dịch đặc chảy xuống phía ga giường, gương mặt cô đỏ hồng, lý trí của cô dần dần biến mất, cô không thể hình dung mình đang làm gì cùng với ai, chỉ có cảm giác mơ hồ ảo diệu...
Con xin lỗi ba mẹ, không những không trả thù được mà còn làm một hành động đáng kinh tởm cùng với người đàn ông độc ác này, con xin lỗi...
...
Hắn nhoẻn miệng cười vô cùng hả hê, nhanh chóng mặc chiếc quần lại, cô lui về phía xa nằm co ro ôm lấy ngực, những vết hôn nóng bỏng chạy dài khắp cơ thể cô.
- Tí nữa tôi có cuộc họp, hôm nay tạm tha cho em, xíu nữa xong việc tôi sẽ cùng em đi đăng kí kết hôn, cho nên em hãy ngoan ngoãn ngồi ở đây đợi, nghe không.
Hắn hôn nhẹ vào trán cô rồi lạnh lùng bước ra khỏi phòng, ánh mắt vô hồn của cô lảo đảo xung quanh, mong là Long vẫn ổn, dù có phải chịu bao nhiêu tủi nhục cô cũng sẽ chịu đựng được chỉ cần Long không sao là được rồi...
Vì em là người thân duy nhất của chị lúc này...
Chị sẽ cố gắng bảo vệ em.
Và chị sẽ giết chết tên đàn ông đó trước khi hắn làm hại em...