"Thịnh Thanh Khê!"
!
Lâm Nhiên thấy Cố Minh Tễ thì tâm tình cực tốt vẫy vẫy tay chào cậu, giọng điệu thản nhiên rất thiếu đánh: "Ây, cựu hạng nhất này, buổi sáng tốt lành nhé.
"
Cố Minh Tễ: "! ! "
!
Ánh sáng trong mắt Lâm Nhiên dần tối đi, yết hầu trượt lên trượt xuống, nhìn cô rất lâu mới khàn khàn nói: "Nguyện Nguyện, có thể hôn cậu một cái hay không?".