Lão Đại Vai Phản Diện Đều Yêu Tôi

Chương 9: Người trong lòng của đại lão đầu táo bạo (3)



Editor: Nha Đam
Ôn Thành tuy rằng có vóc dáng cao lớn, người lạnh nhạt trưởng thành nhưng hắn còn chưa đến 16 tuổi, là một thanh niên mới học lớp 11, nhưng lại có thể cường thế báo đạo cho rằng con gái của gia chủ là của hắn.
Ngay cả con nhà giàu Nam Thành cũng không dám nói những lời như vậy.
Hơn nữa, Ôn Thành vẫn ăn nhờ ở đậu.
Điều mà Ôn Lan lo lắng nhất chính là cảnh này, bà biết con trai mình âm lệ như thế nào, thân phận không biết phơi bày ra ngoài, về sau có thể xuất đầu lộ diện hay không sẽ phụ thuộc vào số phận, bà Tô có ân với mẹ con bà, bà không muốn con trai của mình gây tai họa cho đứa con gái duy nhất của bà Tô.
Ôn Lan cực kỳ tức giận những cũng vô cùng đau lòng, bà thật vô dụng, không thể cho con trai của mình một gia đình toàn vẹn. "Con nói lại lần nữa?!"
Lưng của người thanh niên vẫn thẳng tắp và rắn rỏi, như thể hắn sẽ không thay đổi quyết định của mình cho dù có chuyện gì xảy ra hay đối mặt với ai, "Con đã nói rồi, cô ấy là của con!"
"Bốp--" một tiếng, Ôn Lan lại giơ tay tát vào mặt của Ôn Thành, muốn sửa lại những hy vọng ngông cuồng mà con trai mình không nên có, "Con, con nói gì! "
Giọng của thiếu niên rất rõ ràng, lại nói: "Cô ấy là của con!" Một giọng nói chắc nịch hơn vừa nãy.
"Bốp—" Ôn Lan lại tiếp tục đánh bên kia mặt của Ôn Thành. Trải qua mấy năm nay bà đã nhìn ra, bà hiểu quá rõ giữa con người luôn tồn tại một khoảng cách không thể vượt qua. Bà năm đó chính là bất đắc dĩ, bà tuyệt đối không muốn con trai mình lặp lại những sai lầm tương tự.
"Con... đôi cánh của con bây giờ cứng rồi, con không nghe lời mẹ nữa rồi hả?!" Ôn Lan tay run lên, mắt đỏ hoe, "Trên đời này, không phải dựa vào nỗ lực của con mà có thể thay đổi vận mệnh của mình. Có một số việc dù con có nỗ lực bao nhiêu đi chăng nữa nhưng không đoạt được nó!"
Thiếu niên ngẩng đầu, vẫn lãnh đạm như vậy nhưng ánh mắt kiên định, "Mẹ, con khác mẹ. Con nói rồi, sẽ có ngày con khiến Chương gia phải trả giá! Mẹ đừng xen vào chuyện của con!"
Thấy con trai vẫn còn mê muội, lời nói của hắn chính là mơ tưởng viển vông, Cố Sanh định tiếp tục tát vào mặt hắn, cuối cùng Cố Sanh cũng không nhịn được nữa, cô chạy ngăn lại nói: "Dì Ôn, đừng đánh nữa! "
Sự xuất hiện đột ngột của Cố Sanh khiến cả hai mẹ con sửng ốt, Ôn Lan luôn chiều chuộng Cố Sanh, Cố Sanh nói gì thì làm nấy, đương nhiên không muốn tiếp tục dạy dỗ con trai trước mặt của Cố Sanh tại thời điểm này.
Cố Sanh và thiếu niên nhìn nhau, nhìn thấy một sự bướng bỉnh quen thuộc trong mắt anh ta, cô bước lên dìu hắn, nhưng bị hắn hất ra, sau đó hắn tiếp tục quỳ xuống.
Cố Sanh: "..." Thực sự cứng đầu!
Ôn Lan nhận ra vừa rồi mình đã mất kiểm soát như thế nào, nhìn những vết tát trên mặt Ôn Thành mà lòng như bị dao cắt, mười năm trước, đáng ra bà không nên sinh con mình ra, nhưng cảm giác được trong bụng có một sinh mệnh nhỏ đang đá vào bụng mình, bà vẫn không nhẫn tâm, cho dù có chuyện gì xảy ra với mình, đứa trẻ vẫn là vô tội. Mà Ôn Thành đã không để bà thất vọng, hắn chăm chỉ, thành tích luôn đứng nhất, Ôn Lan chỉ mong con trai mình có thể sống một cuộc sống bình thường trong cuộc đời này, cả đời bình yên vô sự.
Nhưng ai biết được, vào một đêm khi Ôn Lan đến gặp phòng con trai mình để nhìn hắn thì phát hiện ra Cố Sanh cũng đang ở đó, Cố Sanh được anh ôm vào lòng, và hai người họ đã ...
Nghĩ đến đây, Ôn Lan lại bắt đầu cảm thấy áy náy, một trong những lý do khiến bà vẫn ở lại nhà họ Quý là vì bà đã hứa với bà Tô rằng sẽ chăm sóc Cố dại tiểu thư thật tốt.
Hiện tại thì hay rồi, không những không chăm sóc tốt cho Cố Sanh mà bà còn để con trai mình đến bên cạnh cô ấy.
Nghĩ đến đây, Ôn Lan càng cảm thấy phải ngăn suy nghĩ của Ôn Thành càng sớm càng tốt, đại tiểu thư kiêu căng không hiểu chuyện, nhưng hắn thì khác.
Ôn Lan nói với Cố Sanh: "Đại tiểu thư, sao cô lại ở đây? Cô đói không? Trong bếp có món chè hạt sen nấm tuyết mà cô thích, để tôi lấy ra cho cô nhé."
Ôn Lan là một nhân vật thê thảm, bà cũng từng nghĩ đến việc đưa kẻ xâm hại mình ra tòa, nhưng sau này vì Ôn Thành, bà đã từ bỏ tôn nghiêm của mình và mọi thứ, chỉ mong con mình lớn lên.
Nhưng trong thế giới ban đầu, Ôn Lan bị tai nạn xe hơi và không bao giờ nhìn thấy ngày mà Ôn Thành nổi bật nữa.
Tuy nhiên, vụ tai nạn xe hơi dường như có một bí mật được che giấu Cố Sanh luôn để mắt tới, chỉ cần cô còn ở trên đời này, cô sẽ không thể để những người vô tội bị giết.
Vâng, cô chính là một Thánh Mẫu Maria!
Cố Sanh nói: "Dì Ôn, đừng đánh Ôn Thành nữa. Sự việc Giang Nam vào bệnh viện xảy ra là do cháu. Nếu dì Ôn muốn trách thì trách cháu đi."
Hệ thống nhắc nhở: "Ký chủ, cô lại là OOC rồi. Nữ chủ ích kỷ và vô lễ, sẽ không bao giờ suy nghĩ vì người khác. Trừ 5 điểm, số điểm hiện tại còn lại 195, kém một cùng nhân vật phản diện HE cách xa một bước. "
Cố Sanh: "..." Mẹ nó!
"Có cách nào để kiếm điểm không?"
"Không có cách nào, nhưng vì có những người thực hiện nhiệm vụ khác trên thế giới này, chỉ cần cô thắng được họ, tất cả điểm của họ sẽ được chuyển cho cô. Thế niên, cô biết đấy ..."
Thì ra là thế!
Cố Sanh đột nhiên có ý chí chiến đấu, ngay cả khi Ôn Thành vẫn còn là một thiếu niên có vấn đề vào thời điểm này, nhưng dù sao cũng là Tử Thanh và Cơ Mặc của cô, về sau chậm rãi dạy dỗ, hắn vẫn như cũ là thiếu niên của cô
Hệ thống: "Ký chủ, cô hãy giải quyết sự việc trước mắt đi. Nhớ kỹ đừng để bất kỳ người nào phát hiện manh mối."
Cố Sanh cứng đờ, sẵn sàng cho tiểu tiên nữ đen tối online bất cứ lúc nào.
Quả nhiên, khi Cố Sanh nói, Ôn Lan và Ôn Thành cùng nhìn cô. Ôn Lan đưa tay sờ sờ trán, bảo đảm không có phát sốt, sau đó nói: "Đại tiểu thư, cô không cần giải thích vì Ôn Thành, nó đánh người chính là không đúng! Hơn nữa.. Hai người còn nhỏ, không thể ... yêu sớm được! "
Ôn Lan hôm nay đơn giản nói rõ, để sau này không mắc phải sai lầm lớn.
Lúc này, thiếu niên vẫn đang nhìn Cố Sanh.
Vẻ ngoài này khiến Cố Sanh sởn cả tóc gáy.
Ôn Lan có thể không nhận ra được sự thay đổi của cô, nhưng Ôn Thành thì khác, hắn có cái nhìn nhạy bén hơn người thường.
Đây là lúc kiểm tra kỹ năng diễn xuất, Cố Sanh đau lòng nói: "Dì Ôn, cháu chỉ thích Ôn Thành thôi! Anh ấy đánh người vì cháu, đương nhiên cháu không thể mặc kệ, yêu đương là tự do cá nhân. Bây giờ đất nước đang chủ trương sinh con thứ hai, đại biểu quốc hội cũng đề nghị nâng tuổi kết hôn lên mười tám. Ôn Thành và cháu sắp mười sáu rồi. Tại sao không thể yêu nhau? "
Ôn Lan không nói nên lời, nhưng Cố Sanh từ trước đến giờ đều như thế này, bà cũng không ngạc nhiên.
Nhưng mà, rốt cuộc Ôn Thành có chút động tâm, ánh mắt sau cặp kính vàng có chút né tránh.
Ôn Lan rất khó xử, không dám trực tiếp công kích Cố Sanh, khéo léo thuyết phục cô: "Đại tiểu thư, hai người không thích hợp."
Cố Sanh: "Tại sao lại không thích hợp? Cháu thấy, cháu và Ôn Thành chỗ nào cũng thích hợp!"
Ôn Lan: "..." Là bà nghĩ sai rồi sao? Tại sao sau khi nghe lời của đại tiểu thư, bà luôn cảm thấy chuyện gì đó đã xảy ra với đại tiểu thư và Ôn Thành?!
Ôn Thành không còn nhìn Cố Sanh nữa, hắn nhìn sang chỗ khác và tiếp tục quỳ thẳng.
Nhưng tâm trạng thì hỗn độn.
Cố Sanh rất nghịch ngợm, luôn muốn thử những điều chưa biết, nhưng bây giờ hắn vẫn chưa đạt được gì, chắc chắn không thể cứ nhờ cô ấy, huống chi còn quá nhỏ sẽ rất hại cho cơ thể, nhưng Cố Sanh thực sự rất bướng bỉnh, vô số lần cố ý trêu chọc hắn, một lần suýt chút nữa đã xảy ra việc kia, nhưng cô nói không được, kích thước không phù hợp, Ôn Thành đột nhiên sửng sốt, suýt chút nữa hắn đã phạm sai lầm lớn.
Cố Sanh cứ mở miệng luôn luôn không lựa lời, Ôn Thành thở dài mặc kệ.
Chỗ nào cũng thích hợp?
Cô còn có thể nói như vậy được sao!
Ôn Lan: "Thôi đại tiểu thư đừng lo lắng chuyện của Ôn Thành nữa. Mau lên lầu thay quần áo đi. Bữa tối sẽ sớm được dọn ra."
Cố Sanh: "Cháu không! Dì Ôn, nếu dì không cho Ôn Thành đứng lên, tối nay cháu sẽ không ăn cơm!"
Ôn Lan: "..."
Ôn Thành: "..." Trông cô vẫn như vậy, hôm nay là do hắn bắt đầu bỏ bê cô, mới bảo trì như vậy sao? Cô vẫn luôn không trân trọng những gì có thể dễ dàng có được. Với suy nghĩ này, Ôn Thành quyết tâm thay đổi chiến lược của mình trong thời gian tới.
Ôn Lan không còn cách nào khác, đành để Ôn Thành đứng dậy trước, "Dậy đi! Tuy nhiên, mấy năm nay, con nên chăm chỉ học tập, chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh đại học. Đừng ảnh hưởng đến đại tiểu thư nữa!"
Ôn Lan nói câu này trước mặt Cố Sanh, lại thay đổi thái độ.
Bà sẽ không bao giờ đồng ý với Cố Sanh và Ôn Thành cùng nhau!
Ôn Thành đứng dậy khỏi sàn đá cẩm thạch, không nói một lời hay liếc nhìn Cố Sanh, sải bước ra khỏi bếp và rời đi như vậy.
Vì vậy, Cố Sanh không tiện truy đuổi gắt gao, may mà giá trị hắc hoá của Ôn Thành vẫn chưa đạt đến đỉnh điểm, nên tạm thời cô không cần làm nhiệm vụ vẫn có thể tiếp tục cuộc sống của mình.
Nhưng nếu Ôn Thành tiếp tục hoá hoá, vậy rất khó để giải quyết ...
...
Căn biệt thự của nhà Cố chiếm một diện tích rất lớn, lầu chính ở tầng 3. Ông Cố và Anna sống ở tầng 2. Phòng ngủ của Cố Sanh và Cố Nhiễm ở tầng 3, nhưng quan hệ 2 người rất xấu, phòng ngủ một trái một phải.
Lúc này Cố Nhiễm soi gương trong phòng tắm, thật ra sắc đẹp của cô cũng không quá xuất sắc, cô hoàn toàn tránh được gen xuất sắc của ông Cố và Anna. Khi được đưa đến Cố gia vào năm 5 tuổi, cô đã rất ghen tị khi lần đầu tiên nhìn thấy Cố Sanh.
Anna lúc đầu là một nữ minh tinh nổi tiếng, Cố Nhiễm đã bị cô ấy bỏ bùa mê, từ khi còn nhỏ đã rất quan tâm đến ngoại hình.
Một khi Cố gia tổ chức một bữa tiệc nào đó, sự chú ý của những người nổi tiếng ở Nam Thành có mặt ở đó đều đổ dồn về Cố Sanh, bọn họ đều khen ngợi cô ấy có khí chất xinh đẹp. Lúc đó, Cố Nhiễm thầm thề rằng cô nhất đinh phải trở nên xinh đẹp.
Chính là, ở buổi tiệc rượu đó, cô vô tình gặp được một hệ thống, tuy rằng năm đó còn nhỏ, nhưng sau khi hệ thống giải thích, Cố Nhiễm cũng hiểu được ý chính.
Cô nhận được một hệ thống có tên là là 【Nữ xứng công lược】. Cô là nữ xứng còn Cố Sanh là nữ chủ của thế giới này, nhiệm vụ của cô là cướp mọi thứ thuộc về nữ chủ và thay thế nữ chủ. Miễn là hào quang của nữ chủ bị giảm đi, cô có thể tăng hòa quang, cho đến khi nữ xứng trở thành nữ chủ, và bản thân cô được thăng cấp từ một nữ xứng lên thành nữ chủ, lên đỉnh cao của cuộc đời, sống như những gì cô muốn, có được mọi thứ cô muốn.
Trong mười năm qua, Cố Nhiễm đã tận lực để loại bỏ vầng hào quang của nữ chủ Cố Sanh. Khi giá trị hào quang của nữ chủ Cố Sanh giảm đi, hào quang của chính mình cũng sẽ tương ứng tăng lên. Chính nhờ bàn tay vàng nên mới khiến cô càng ngày càng đẹp hơn.
Nhưng điều kỳ lạ là bắt đầu từ hôm nay, giá trị hào quang của nữ chủ Cố Sanh tăng đột biến.
"Tiểu A, rõ ràng hào quang của nữ chủ Cố Sanh chỉ còn lại 50%. Sao hôm nay lại biến thành 60%?" Cố Nhiễm lại soi gương, vì sợ mình sẽ lại trở về hình dạng đen và tròn trịa trước kia.
Tiểu A: "Ký chủ không phải lo lắng. Chỉ cần cô tiếp tục công lược nhân vật phản diện và để cho nhân vật phản diện yêu mình, cô có thể dần dần thay thế nữ chủ và cướp đi giá trị hào quang của nữ chủ."
Cố Nhiễm chạm vào khuôn mặt xinh đẹp của cô, cô không nghĩ rằng tất cả những gì cô có được ngày hôm nay đều là của người khác. Ngược lại, vì Cố Sanh hôm nay vẫn quá xinh đẹp nên cô rất khó chịu.
Cố Nhiễm đã đoạt lấy thân tình, tình bạn và gia đình của Cố Sanh, nhưng giá trị hảo cảm của nhân vật phản diện và nam chủ chưa bao giờ có được.
Điều này khiến Cố Nhiễm rất phẫn nộ và hận.
Nam chủ có hào quang của nam chủ, vậy thì thôi, nhưng tại sao vai phản diện cũng không thích cô?!
Cố Nhiễm: "Tôi muốn thay đổi bàn tay vàng để khiến người khác giới syêu thích."
Tiểu A: "Ký chủ, nhân vật phản diện lần này rất lạ. Lần trước cô đã thử bình xịt tình yêu rồi, không có tác dụng gì cả. Tôi đề nghị nên trực tiếp hơn. Vai phản diện là con hoang của nhà họ Chương. Về sau hắn có thể đánh bại cả nam chủ. Hắn quả thực rất giỏi, cô theo hắn sẽ không có hại. "
Cố Nhiễm: "Được, vậy thì làm như vậy đi."
Cố Nhiễm vẫn luôn thích Ôn Thành, con người là những sinh vật rất kỳ lạ, càng không có được thì càng muốn có được nó. Lấy điều kiện của Cố Nhiễm, phú nhị đại ở Nam Thành, cô có thể tùy ý lựa chọn, nhưng cô nhất định phải có được Ôn Thành.
Có thể là vì Ôn Thành và Cố Sanh là bạn tốt từ khi còn nhỏ, Cố Nhiễm thậm chí càng muốn giành lấy hắn từ tay Cố Sanh.
Tiểu A: "Ký chủ, thuốc đã được giao tới, cô hãy cho vào đồ ăn của nhân vật phản diện, sau khi hắn ăn xong, ... cô hiểu chứ."
Cố Nhiễm đã lấy lại bình tĩnh, cô chỉ kém Cố Sanh vài tháng tuổi, cũng sắp mười sáu tuổi rồi, không còn trẻ nữa nhưng vẫn chưa thành niên, nếu không nhờ vào khí chất của nữ chủ và để thay đổi số phận của nữ xứng, cô ấy sẽ không dám làm theo cách này.
Nhưng đồ vật mà mình muốn, từ trước đến nay đều nhất định phải có được, Ôn Thành đẹp trai soái khí như vậy, cô lại càng thích.
...
Cố Sanh lên lầu thay quần áo, thoải mái ăn một bát chè hạt sen nấm tuyết, thật ra thì ... cô rất thích thân phận hiện tại, kiêu ngạo và ương ngạnh cũng là một loại hạnh phúc, ít nhất không giống với thời cổ đại, một lời không hợp liền nguy hiểm đến tính mạng.
Hưởng thụ cuộc sống độc ác của chủ nghĩa tư bản, hệ thống thiểu năng trí tuệ hét lên, "Ký chủ! Có tình huống! Tôi vừa phát hiện thân thể của vai phản diện dao động rất nhiều, hơi thở rất không ổn định, có lúc điên cuồng, có lúc cuồng bạo ... Tóm lại, vai phản diện bây giờ đang rất nguy hiểm. Cô mau đi xem xét một chút. "
Lời này có vẻ quen thuộc.
Cố Sanh hơi nghi ngờ về động cơ của hệ thống, cô nhớ lại những gì Cơ Mặc đã làm với bức chân dung của cô ở thế giới trước.
Cố Sanh vẫn rất ung dung, "Không có việc gì, không cần xem, trong lòng tôi biết rõ, mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát."
Hệ thống: "... Ký chủ, cô thật thụ động phá hoại! Tôi muốn khiếu nại cô! Nếu cô không đi, trong sạch của nhân vật phản diện sẽ không còn. Vai phản diện trong lòng chỉ có cô. Nếu như hắn bị ô uế, hắn chắc chắn sẽ hoàn toàn bị hắc hóa. "
Cố Sanh: "..." Tình hình thế nào?!
****
Mình cũng hóng chương tiếp theo lắm nên mai thứ 2 kiểu gì cũng có chương mới nhé ^^


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.