Hey, hình như chương này bên Trung phải mua VIP mới được đọc, cho nên "thận trọng trước khi mua"???
1,
Ngô Hy Ngôn là tổng tài của tập đoàn lớn Vũ Liên, gia tộc đời đời buôn bán.
Lúc này địa điểm hội nghị toàn cầu theo lệ hàng năm của tập đoàn thiết lập tại Manhattan nước Mỹ, cũng không kỳ quái, ngoại trừ cần tổng kết báo cáo của công ty, Ngô Hy Ngôn còn cần tự mình đi Manhattan ký hợp đồng lớn với nhà khác.
Hội nghị nói liên miên cằn nhằn báo cáo tổng kết nghe mòn tai đến ngay cả Ngô Hy Ngôn được xưng là cuồng công việc cũng ăn không tiêu, thế hệ trước của gia thần cho Ngô gia luôn có mặt tại đây, đồng thời cũng là nguyên lão công ty, lo lắng nói với anh: "Thiếu gia, buổi tối để tiểu Ngõa mang ngài đi thả lỏng một chút đi, không cần phải xử lý văn kiện."
Tiểu Ngõa là con thứ hai của vị này, Ngô Hy Ngôn cũng tương đối quen thuộc.
Xoa nhẹ ấn đường căng đau, anh vuốt cằm: "Cũng được."
Gần đây quả thật mỏi mệt quá độ.
2,
Ngô Tiểu Ngõa mang theo Ngô tổng tài đi tới quán bar truyền thống nằm ở tầng ngầm của Manhattan, nói nó truyền thống là bởi vì ở thời đại hiện giờ có thể tìm tới nơi hoàn cảnh không tồi giá cả còn hợp lý sa hoa tĩnh lặng này, chẳng phải lay đi lay lại tới xô bồ nào.
Ngô Hy Ngôn tiết kiệm tới chỗ như thế, chủ yếu là một lòng vội công tác không có thời gian, có điều hoàn cảnh nơi này cực kỳ tươi mát, không có dàn nhạc ầm ầm, đang trình diễn một bản solo saxophone kiểu cũ, dựa vào sô pha thoải mái uống một ly thật là chuyện vô cùng hưởng thụ.
"Hy Ngôn, em qua bên kia trước nhé." Bởi vì là khách quen, Ngô Tiểu Ngõa thành thói đi đến quầy bar chào hỏi chủ quán, có điều trước khi đi cũng không quên thông báo một chút: "Uống gì trực tiếp nói với phục vụ, rượu nơi này em rõ nhất, sẽ không thêm đồ vật hỗn loạn này nọ vào đồ uống của khách đâu ạ."
"Ừ đi đi." Mặc nguyên bộ vest tới nơi này cũng không có vẻ không hợp lắm, Ngô Hy Ngôn quyết định thích nơi này, vì thế chỉ hướng hắn phất phất tay, liền gọi nhân viên phục vụ một ly Margaret đỏ.
Ngô Tiểu Ngõa đi chưa tới bao lâu, chỗ ngồi ban đầu của hắn đã bị chiếm.
Ngô Hy Ngôn vốn không muốn ngẩng đầu, người nọ lại chủ động tươi cười chào hỏi anh: "Ngô tổng, lại gặp mặt."
Ngô Hy Ngôn nương ngọn đèn hôn ám, nheo mắt lại ngẩng đầu nhìn người ta: "Tổng tài Corey Stowe, xin chào."
Nói xong giơ lên chén rượu ý bảo.
Người tới chính là người tổng phụ trách của bên.
"Không nghĩ tới lại ở chỗ này gặp phải, ha ha, Trung Quốc không phải có câu tục ngữ nói —— hữu duyên thiên lý đến giao – phối sao."
"Là hữu duyên thiên lí năng tương ngộ." Ngô Hy Ngôn quýnh quáng, bị sét đánh sặc rượu.
"A, thật có lỗi, tôi vẫn đang học tiếng Trung." Đối phương mang vẻ thân sĩ cười cười, cũng không tiếp tục nói thêm, chỉ là chỗ ngồi lại hướng bên cạnh anh lại gần, ánh mắt du đãng trên lồng ngực rộng dày của ai đó, lưu luyến quên về.
Dáng người mười điểm, chân mười điểm, khuôn mặt mười điểm, tính cách không tồi, phù hợp thẩm mỹ bổn Thần Vương.
3,
Cứ việc Ngô Tiểu Ngõa cam đoan rượu nơi này không bỏ thêm nguyên liệu, Ngô Hy Thụy vẫn cảm thấy cả người nóng lên, miệng đắng lưỡi khô vô cùng muốn tìm một chỗ không người tự thẩm hai phát.
Đúng vậy, Ngô tổng tài thuộc cái loại hình giữ mình trong sạch đến nhân thần cộng phẫn, anh xin miễn lời mời chén tiếp theo, một người nghiêng ngả lảo đảo đứng dậy chuẩn bị đi vào trong phòng rửa tay rửa cái mặt, sau đó ra cửa về nhà, ở trong phòng tắm tự xử.
Người bên cạnh lại cũng không yên tâm: "Tôi cùng em."
"A."
Hắn giúp đỡ Ngô Hy Ngôn đi tới cửa toilet, nếu không tốt sẽ tìm lý do cùng người ta đi tiểu đi.
"Một người cẩn thận."
"Biết rồi." Ngô Hy Ngôn lắc lắc, mặt than nghiêm mặt đi vào WC.
Ba chén rượu liền khó chịu đến buồn nôn, quán bar bản thổ bên Mỹ quả nhiên đủ biến thái.
Ở bên ngoài nôn mửa không phù hợp hình tượng tổng tài đại nhân chói lọi cuồng quyến tà mị, vì thế anh quyết định tìm một gian nhỏ không có ai mà nôn.
Có điều tựa hồ buồng nhỏ nào cũng đều có người?
Ngô Hy Ngôn đứng ở bên ngoài yên lặng chờ, lại đột nhiên toát ra mội cái tay to kéo vào trong phòng nhỏ.
"Uhm..."
Một mùi hương rượu gay mũi cùng hương vị hormone nam tính mãnh liệt kích thích điên cuồng mà thổi quét lên khoang miệng của anh.
Chết tiệt! Nụ hôn đầu tiên của chủ và thợ!
Ngô Hy Ngôn một quyền hướng tới mũi tên này, người ta lại nhẹ nhàng phiêu dật tránh thoát, còn nắm chặt tay anh, đặt ở bên môi liếm hai cái.