*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Khương Tư Ý quay đầu nhìn người đàn ông thành thục đã ở bên cạnh mình suốt bảy năm qua, gấp gáp hỏi: “Anh yêu tôi lắm sao?”
“...” A Lực cúi đầu không dám thừa nhận.
“Vì quá yêu tôi nên anh mới đi, đúng không?”
“...” A Lực lại nín thinh. “Anh thấy tôi và Cố Nam Hách yêu nhau, đính hôn, anh không khó chịu sao?”
A Lực khàn giọng trả lời: “Tôi không có tư cách.” “Rời khỏi nhà tôi, rời khỏi tôi, anh có nhớ tôi không? Anh có buồn không?”
“Cô chủ, cô đừng ép tôi, tôi...” A Lực trừng to mắt, ly nước trong tay rơi “xoảng” xuống đất, nước bắn tung tóe. Gã cảm thấy mình đang nằm mơ, cô chủ lại... lại đang hôn gã. Khương Tư2Ý kiễng chân chủ động hôn A Lực, giống như lần đầu tiên của bọn họ vậy. Lúc mới đầu A Lực không dám động đậy, nhưng dần dần... khi chiếc lưỡi đinh hương của Khương Tư Ý linh hoạt liên tục tiến vào miệng gã, gã không thể kìm nén được nữa, điên cuồng hôn đáp trả cô.
Hai tay Khương Tư Ý bám lên vai gã, vừa hôn vừa kéo gã lùi về sau. Phía sau chính là giường.
A Lực thở hổn hển, gã cực lực kiềm chế bản thân buông cô ta ra, gian nan nói: “Cô chủ, chúng ta không thể lại thế này nữa.” “Yêu em...”
Đôi mắt Khương Tư Ý mê li, “A Lực!” Cô ta nhìn gã, quyến rũ gọi tên gã, “Hãy điên cuồng yêu6em...” A Lực khẽ gầm một tiếp, trực tiếp xoay người cô ta để cô ta nằm sấp lên giường. “Ah...”Tư thế này khiến cô ta không cách nào chịu nổi, “A Lực, yêu em không?” Lần này, cuối cùng gã cũng đã thừa nhận, “Yêu, rất yêu, rất yêu.”
“Có phải vì em cái gì anh cũng dám làm không?”
“Phải.”
Khương Tư Ý vất vả quay đầu lại, A Lực mồ hôi ướt nhẹp hormone tăng vọt. Cô ta rất hưởng thụ những gì gã làm phía sau mình, “Lời anh nói có đáng tin không?”
A Lực cúi đầu cắn cô ta, thể thốt: “Cô chủ, mạng của tôi là của em. Dù em muốn tôi giết người tôi cũng không chần chừ do dự.”
“Được... yêu em mạnh vào... tàn bạo hơn7nữa...” Lại là một đêm điên cuồng...
***
Có cả hơn trăm bộ phim tham gia liên hoan phim. Trải qua mấy ngày đánh giá và bỏ phiếu, cuối cùng ban giám khảo cũng đưa ra kết quả. Buổi lễ trao giải có sự tham gia của các ngôi sao và được vạn người chú ý. Giải thưởng được mong chờ nhất và hấp dẫn nhất chính là giải nam nữ chính xuất sắc nhất. Phim điện ảnh đầu tay của Phùng Nhất Phàm tham gia nhiều hạng mục tranh giải nhất, nhưng đáng tiếc là trong phần đầu của buổi lễ trao giải, lại không có phần. Lúc truyền hình phát sóng trực tiếp, đã có nhiều người nói bóng nói gió rằng: “Thấy chưa, có chúa xui xẻo Phương4Tiểu Hi tham gia thì bộ phim đó chỉ là góp cho đủ số thôi.” “Đừng mà, Phong ca của em phải giành được giải Ảnh đế, làm ơn đừng bị Phương Tiểu Hi liên lụy mà.” “Phương Tiểu Hi thật không biết xấu hổ, rõ ràng biết bản thân xui xẻo rồi thì hôm nay đừng nên đến.” “Tôi có người thân làm trong giới, nghe đâu Phương Tiểu Hi bị toàn giới đóng băng rồi, tin này tuyệt đối chính xác.”
“Đóng băng? Thế sao lại xuất hiện ở lễ trao giải?” “Ban tổ chức nể mặt Phòng Nhất Phàm và Giang Phong Dật nên mới phá lệ đề tên Phương Tiểu Hi. Hơn nữa kỹ năng diễn xuất của Phương Tiểu Hi quả thật không tệ.” “Diễn xuất tốt6thì được gì, tác phong cô ta quá kém. Nữ diễn viên dựa vào quy tắc ngầm tiếp rượu để leo cao vốn không có tư cách trở thành Ảnh hậu.”
Thời khắc kích động lòng người đã đến, sau khi khách mời trao giải cười nói dăm ba câu thì bắt đầu chính thức tuyên bố, “Nghệ sĩ giành được giải thưởng nam diễn viên xuất sắc nhất chính là...”
Năm màn hình nhỏ trên sân khấu lần lượt chiều năm nghệ sĩ được đề cử, ghi hình biểu cảm của họ vào thời khắc này.
“Người đó chính là... người mà tất cả khán giả đều mong đợi... Giang Phong Dật.”
Cả hội trường vỗ tay ầm ầm, màn ảnh của Giang Phong Dật chuyển sang chế độ toàn màn hình. Toàn bộ đoàn làm phim “Năm tháng đẹp nhất y đều đang hân hoan nhốn nháo.
Giang Phong Dật chấp tay đứng dậy, sau đó nhiệt tình ôm lấy thành viên đoàn phim, cuối cùng dang tay nhẹ nhàng ôm lấy Phương Tiểu Hi đang long lanh lệ. Anh còn khẽ nói gì đó bên tai cô, nhìn khẩu hình miệng trên màn ảnh hình như đang nói “Người kế tiếp chính là em.”
“Xin mời Giang Phong Dật lên sân khấu nhận giải.”
Giang Phong Dật thần thái sáng ngời bước lên sân khấu, nhận lấy cúp phần thưởng nặng trịch từ tay tiền bối. Anh đứng trước micro, đối diện với khán giả ở hội trường nói vài câu cảm ơn, cũng nói đến cảm nhận của bản thân.
Cuối cùng, Giang Phong Dật nói: “Nói nhiều như thể cũng là đang nhắc đến người khác. Được rồi, cuối cùng tôi sẽ nói một ít về mình. Năm nay tôi cũng không còn nhỏ nữa, từ trai tơ dần dần bước vào hàng ngũ đại thúc, cho nên, có vài việc phải được nhắc và bàn bạc đến, ví dụ như... theo đuổi người con gái mình thích.”
Cả hội trường kinh ngạc kêu gào, số bình luận chiếm tràn cả màn hình trực tiếp
“Phong ca muốn công khai quan hệ của chúng mình rồi.”
_ “Phong ca Phong ca, cuối cùng anh cũng quyết định theo đuổi em rồi à?” _ “Phong ca, em bằng lòng sinh con cho anh, ngày mai chúng ta đi đăng ký kết hôn đi.”
Giang Phong Dật đợi trận kêu gào dưới hội trường qua đi thì mới trịnh trọng nói tiếp: “Đúng vậy, tôi đã thích một người rồi. Tôi hi vọng mình có thể mang lại cho cô ấy cảm giác an toàn, cảm giác tin tưởng và lòng trung thành. Tôi nhất định nhất định sẽ mang lại hạnh phúc cho cô ấy.” Đột nhiên anh chỉ về phía trước, dùng mồi nói hai chữ rồi nói to: “Anh thích em, làm bạn gái anh nhé.”
Toàn hội trường lại kêu gào. Nam MC tò mò hỏi: “Phong ca người cậu chỉ là ai thế?”
Nữ MC hài hước dừng lại trước mặt sân khấu nhận giải, nũng nịu nói: “Phong ca, có phải em không, giờ em đứng ở chỗ này có còn kịp không nhỉ?”
Khán giả dưới sân khấu cười ầm ĩ.
Nữ MC lại hỏi: “Ôi, để tôi xem thử trước mặt tôi có những ai... Á Nam, Phương Tuyết, Phương Tiểu Hi, Na Na... Ôi chao, nhiều quá đi! Phong ca, cậu chỉ như thế là rất nhiều người, có thể tiết lộ với chúng tôi một chút nữ diễn viên mà cậu muốn tỏ tình là ai không?”
Giang Phong Dật cố ý gây tò mò, “Chờ cô ấy đồng ý, tôi sẽ nói với mọi người ngay.”
Cả hội trường vỗ tay ầm ầm như sấm.