*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Khi chiếc lưỡi ướt át mềm mại của gã chạm vào, cả người Khương Tư Ý giật lên một cái, không nhịn được phải ngả về phía sau. A Lực bắt được cánh tay cô ta nói: “Đừng nằm xuống, nhìn tôi đi.” Trong phòng cũng không tối đen hẳn, đến khi mắt làm quen được vẫn có thể nhìn thấy lờ mờ. Khương Tư Ý tròn mắt nhìn hình ảnh này, tâm tình càng thêm kích động...
Sau màn kịch chiến, đèn phòng vẫn không bật lên, Khương Tư Ý cũng không vội trở về, cứ thoải mái nằm ườn trên ngực A Lực.
A Lực quấn quấn tóc cô ta, khẽ giọng hỏi: “Hôm đó em nói kế hoạch tạm ngừng, chắc2vì Phương Tiểu Hi và Giang Phong Dật tốt hơn rồi hả?”
“Ừ, chỉ cần Phương Tiểu Hi không bám lấy Cố Nam Hách, em sẽ tha cho cô ta. Thay vì để anh ấy cả đời hoài niệm cô ta, thì để anh ấy nhìn thấy cô ta ôm ấp tình cảm với người đàn ông khác. Như vậy chẳng phải càng làm cho anh ấy thêm khó chịu sao?”
“Em cố tình muốn cho anh ta thấy khó chịu sao?”
“Tất nhiên là không. Em muốn anh ấy chết tâm với người phụ nữ này. Em muốn anh ấy toàn tâm toàn ý với em.”
A Lực không nói ra được cảm xúc trong lòng. Nói đến toàn tâm toàn ý, chỉ có gã6mới toàn tâm toàn ý với cô ta, không sợ vì cô ta mà giết người phóng hỏa, thậm chí có phải mất mạng cũng cam lòng. Trầm mặc một lúc, trong phòng chỉ còn tiếng thở của hai người. Khương Tư Ý cảm thấy là lạ, hỏi: “Sao vậy?”
“Không sao.” “Hối hận rồi?” “Không, về cũng đã về rồi, sẽ không hối hận.” Khương Tư Ý co rúc trong ngực gã, nũng nịu nói: “A Lực, em biết anh hiểu em nhất, tâm ý của anh em cũng hiểu. Nhưng mà em và Cố Nam Hách đã đính hôn. Hôn nhân của nhà họ Khương và nhà họ Cố ảnh hưởng rất lớn đến hai gia đình. Nếu không nắm chắc7trăm phần trăm, em không dám từ hôn. Gần đây ba lại bận rộn, có vẻ công ty có chuyện khó khăn. Lúc này em càng không thể quấy quả gây chuyện. Anh hiểu chuyện này không?”
A Lực gật đầu rồi hỏi ngược lại: “Có phải em rất thích Cố Nam Hách không? Tôi muốn nghe lời thật lòng.”
Khương Tư Ý không phủ nhận, “Em cũng rất thích anh. Em nói thật lòng đấy.”
“Được, tôi thích câu này của em, mọi chuyện tôi làm đều đáng giá.”
A Lực tham lam hôn cô ta, lại lần nữa triền miên... Hôm sau, trời còn tờ mờ sáng, Khương Tư ý mặc đồ ngủ lén lút đi ra từ phòng A Lực. Trong nhà có4dì Trịnh là người giúp việc lâu năm, mỗi ngày bà là người dậy sớm nhất. Dì Trịnh đi ra, vừa lúc thấy có bóng người chuyển động, sợ hết hồn, “Ai vậy, ai ngủ ở đó?” Khương Tư Ý bị dọa đến bay mất hồn vía, chạy thẳng về phòng mình. Nhưng dù Trịnh vẫn còn đi đứng nhanh nhẹn, lập tức đuổi theo dọc hành lang, còn bật đèn lên. Tách một tiếng, đèn hành lang bật lên sáng rực, ánh sáng chói lòa khiển Khương Tư Ý không mở mắt ra được. Cô ta che mặt, rồi khẽ híp mắt nhìn, buồn ngủ nói: “Dì Trịnh, là tôi đây.” “Cô chủ? Hôm nay mặt trời mọc đằng tây sao?6Sao cô lại dậy sớm thế này?” Dì Trịnh còn nghi ngờ chỉ vào phòng A Lực, “Cô chủ, sao cô lại đi từ bên kia ra?”
Khương Tư Ý nói: “Tôi định chạy bộ buổi sáng. A Lực đầu heo kia ngủ say như chết, điện thoại cũng không nghe, tôi muốn đi qua đó gõ cửa gọi anh ta.”
“Sao cô không bật đèn lên?” “Sớm thế này, tôi không muốn phiền đến người khác. Dì Trịnh, dì bị tôi đánh thức sao?” Dì Trịnh lắc đầu, “Không không không, tôi lớn tuổi ít ngủ, ngày nào cũng thức dậy giờ này.” “A...” Khương Tư Ý ngáp dài. “Cô chủ, cô thật sự định ra ngoài chạy bộ sớm như vậy sao?” “Ừ, tôi đã thay đồ rồi ra ngoài.” “Vâng, được.”
Khương Tư Ý vừa ngáp vừa quay về phòng. Tưởng đâu có thể ngủ bù, giờ thì hay rồi, chẳng những không thể ngủ, còn phải ra ngoài chạy bộ từ sớm. Thật là thảm thương mà! Đáng thương cho đôi chân cô ta vẫn còn run rẩy.
Phương Tiểu Hi đã nổi tiếng lại, thậm chí còn thuận lợi hơn cả trước kia. Nhưng trong giới không ai biết số điện thoại của cô, mọi liên lạc đều chỉ qua trang Weibo cá nhân. Mọi người trong showbiz đểu phàn nàn, còn lên cả bảng hot search. Đề tài #Phương Tiểu Hi đổi số điện thoại# cũng trở nên nóng hổi.
Showbiz thực dụng chính là ở điểm này, lên thì được nâng mà xuống thì bị dìm. Khi cô hết thời, cơ hội đi xin người ta cũng không có. Đến khi cô nổi lại thì ai ai cũng cầu cạnh, còn phàn nàn cô đổi số điện thoại nên không liên lạc được.
Mọi người càng mong cô công khai số điện thoại, cô lại càng giữ kín.
Đây chính là điểm cao ngạo của cô.
Nhưng mọi người không tìm được cô thì sẽ đi hỏi Giang Phong Dật. Điện thoại ở studio của Giang Phong Dật cũng bị dội bom suốt ngày.
Đang trong lúc mọi người tràn đầy mong ngóng thì cuối cùng Phương Tiểu Hi cũng mở studio riêng.
Phương thức liên lạc vừa được công bố, cô liền nhận được ba lời mời cho chương trình nghệ thuật tạp kỹ, ba cuộc bàn thảo làm người đại diện, bảy lời mời đóng phim. Có thể nói là khai trương thuận lợi. Phương Tiểu Hi từ chối sự hỗ trợ của Giang Phong Dật. Thứ nhất là vì cô không muốn nợ Giang Phong Dật quá nhiều ân tình. Thứ hai, thời gian này Giang Phong Dật vô cùng bận rộn, cô cũng không phải là người thích ôm đồm, cho nên cô trao toàn quyền kinh doanh cho Lâm Thiên.
Trải qua vài năm phát triển, Nam Bắc Event đã có được danh tiếng trong giới làm ăn. Hai năm gần đây công ty tăng trưởng vượt bậc, dự án cũng tăng lên theo. Quản lý studio của một minh tinh, Lâm Thiển không khác gì cô dâu mới lên kiệu hoa lần đầu. Nhưng may là Phương Tiểu Hi tín nhiệm cô, giao toàn quyền quản lý studio cho cô phụ trách.
“Tiểu Hi, chị không sợ em làm hỏng thanh danh của chị sao?” “Lâm tổng, từ lúc nào mà em lại biết lo trước lo sau rồi thể? Như vậy đâu giống người làm việc lớn hả?” “Nhưng đây cũng là tiền mồ hôi nước mắt của chị, em sợ không những không giúp được mà còn làm chị bị thua lỗ.”
“Không đâu. Chị tin tưởng em. Em cũng tự tin lên.” “Vậy... được, em sẽ thử kinh doanh một tháng xem thế nào, để lấy kinh nghiệm. Nếu được thì chúng ta tiếp tục, còn không thì thôi, chị tìm người khác có kinh nghiệm hơn.”
“Quyết định thể đi.” Vì vậy, ngày đầu tiên khai trương studio, điện thoại không ngừng reo, hơn hai mươi sinh viên tài cao Lâm Thiển trăm chọn nghìn chọn tuyển được đều phải tiếp điện thoại, vô cùng bận rộn. Lâm Thiển tạm thời là người đại diện của Phương Tiểu Hi. Đây là lĩnh vực cô không hề có kinh nghiệm, nhưng cũng may Phương Tiểu Hi nổi tiếng, nên cô không cần ra mắt tìm số nhiều mà chương trình tự tìm đến cửa. “Oa, Tiểu Hi, đây là lịch trình của chị, có thể đi hết được không? Có làm hết được không?” “Oa, Tiểu Hi, chị mới nhận lời, còn chưa chính thức hợp tác mà người ta đã chuyển khoản toàn bộ rồi kìa. Thật là nhiều số 0, hào phóng quá.” “Oa, Tiểu Hi, mở phòng quản lý studio minh tinh còn kiếm được nhiều tiền hơn mở công ty tổ chức sự kiện đấy. Chị Phương, xin rủ lòng giúp đỡ, đám nhỏ muốn làm giàu này phải nhờ cả vào chị.”
Phương Tiểu Hi nghe được những lời cảm thán của Lâm Thiển mà tự nhiên thấy mình bay bổng.
Nói thật sự thì đó chính là cảm giác, mệt, nhưng mà vui.
Xem thêm...