Lấy Chồng Quyền Thế

Chương 888: Anh ta toàn nói tiếng nước



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Cuối cùng Lương Diệu Thần cũng bất đắc dĩ gọi điện thoại về nhà, vì cô ta thật sự không còn nơi nào để đi.

Tào Tuệ Hân khóc lóc đau đớn trong điện thoại

Bà ta đã nhìn thấy tin Kim Trang Sùng bị bắt trên truyền hình từ lâu, nhưng vẫn cố tình tránh né, không dám gọi cho Lương Diệu Thần để xác nhận.

Hôm nay, khi nghe nói con gái mình đang có mang thì bị vợ cả của Kim Trang Sùng đuổi ra khỏi nhà, là một người mẹ, bà ta thực sự đau lòng khôn nguôi.

Vì bị trúng độc nên Lương Diệu Thần không thích hợp ngồi máy bay đường dài, nghĩ đi nghĩ lại thì chỉ còn cách để Tào Tuệ Hân bay sang chăm sóc3cô ta.

Không ngoài dự đoán, trung tâm nghiên cứu bị niêm phong, khi xét nghiệm những bệnh nhân được Tiến sĩ McCleary điều trị thì có hơn hai mươi bệnh nhân bị trúng độc, người bệnh lâu nhất cũng đã hơn nửa năm, triệu chứng hoàn toàn giống Sa Tinh, bây giờ còn nằm trong phòng bệnh đặc biệt của trung tâm nghiên cứu.

Tất nhiên, người bệnh này đã bị trung tâm nghiên cứu giấu nhẹm đi

Trước kia người nhà của ông ta cũng đưa đi khám ở rất nhiều bệnh viện, kể cả những bệnh viện nổi tiếng ở các nước khác nhau, nhưng cuối cùng chỉ có bệnh viện nhỏ này chữa trị có hiệu quả, nên người nhà ông ta chỉ còn cách đưa ông ta đến1đây.

Bệnh nhân này chính là một thương nhân rất tiếng tăm trong giới, sở hữu tài sản bạc triệu

Giấy không thể gói được lửa, tin tức này lập tức lan truyền ra, một đồn mười, mười đồn trăm

Thế nhưng trước khi thông tin được kiểm chứng thì chính quyền địa phương đã lập tức phong tỏa nghiêm ngặt, chỉ âm thầm lặng lẽ điều tra.

lại Los Angeles cũng không còn cần thiết, Cố Thành Kiêu quyết định quay về Miami để gặp Phạm Dương Mộc và Cao Kỳ Khâm.

***

Tại bến tàu Miami, Cao Kỳ Khâm giả làm khách du lịch nằm trên ghế dựa

Ở đây tắm nắng mấy ngày, cả người cậu ta đã đen thêm vài phần, làn da màu lúa mạch càng làm nổi bật những đường cong6và bắp thịt cuồn cuộn trên người

Chẳng những có người đẹp liếc cậu ta tới tấp mà thậm chí còn có người muốn mời cậu ta đi thử vai, tham gia đóng phim

Phạm Dương Mộc cầm hai ly nước hoa quả đến, tiện tay đưa cho Cao Kỷ Khâm một ly, “Cậu nhóc, không định đổi nghề sao? Vừa rồi anh thấy gã săn ngôi sao kia mời cậu rất có thành ý đấy, cậu thử một lần xem.”

Biết là nói đùa nhưng Cao Kỳ Khâm cũng vẫn gồng lên, “Bất khả chiến bại, màu cờ sắc áo.”

Hai người liếc nhìn nhau, không hẹn mà cùng mỉm cười

Phạm Dương Mộc ngồi xuống cạnh Cao Kỳ Khâm, anh mặc áo sơ mi hoa đặc trưng của Miami và quần lửng, đi4một đôi dép đục lỗ bảy màu rất nổi bật

Anh vốn cũng định phơi nắng như Tiểu Cao Tử nhưng lại có sẹo chằng chịt khắp người, anh lại không muốn dẫn tới ánh mắt tò mò, khó chịu của người khác, nên khiêm tốn khoác áo sơ mi lên người.

Cao Kỳ Khâm: “Anh Dương Mộc, anh đoán bao giờ lão Đại sẽ liên lạc với anh em mình?” Phạm Dương Mộc: “Cậu ta sẽ tự có quyết định, chúng ta không cần phải suy đoán.”

Cao Kỳ Khâm: “Chiếc du thuyền này chúng ta đã nhìn đến sắp mòn ra rồi mà cũng chẳng thấy có gì bất thường

Liệu tin tức của lão Đại có nhầm lẫn gì không?”

Phạm Dương Mộc lắc đầu, “Cậu ta có phán đoán sai bao3giờ.” Cao Kỳ Khâm: “Cũng đúng.” Phạm Dương Mộc: “Cậu ta nói chúng ta theo dõi chặt chẽ, chúng ta theo dõi như vậy mà không thấy gì khác thường, nghĩa là chúng ta chưa phát hiện ra.” Đúng lúc này, một người đàn ông mặc đồ màu đen bất chợt bước lên du thuyền, đi theo sau có mấy thuộc hạ, có vẻ như đó là thủ lĩnh

Cao Kỳ Khâm lập tức cầm ống nhòm lên nhìn: “Là Trác Việt, còn có một xe cảnh sát dừng ngay bên cạnh du thuyền, có lẽ hắn vừa đến đồn cảnh sát khai báo.”

Phạm Dương Mộc nghi ngờ hỏi: “Hắn đi ra ngoài lúc nào?” Cao Kỳ Khâm sửng sốt quay đầu lại nhìn anh: “Trong khoảng thời gian em theo dõi thì không hề thấy hắn bước xuống khỏi du thuyền.” Phạm Dương Mộc: “Tôi cũng không thấy, vậy hắn ra ngoài lúc nào?” Cao Kỳ Khâm thở dài, trong giọng nói phảng phất có chút bất mãn: “Hôm nay là ngày hắn phải đến đồn cảnh sát trình diện, mà hắn lại đi ra ngoài từ trước nên buộc phải quay về để trình diện, vì vậy chúng ta chỉ có thể nhìn thấy hắn lên thuyền mà không thấy lúc hắn xuống thuyền

Anh Dương Mộc, nếu bây giờ đã chắc chắn Trác Việt đang ở trên du thuyền thì hôm nay chúng ta có lặn xuống do thám lần nữa không?” Ngày hai người họ mới tới nơi thì đã lặn xuống thăm dò du thuyền nhưng không thu hoạch được gì

Không những bọn họ không thấy du học sinh Phó Bạch Tuyết bị mất liên lạc mà cũng không nhìn thấy Trác Việt, thủ lĩnh mới của tổ chức Lão Đoàn trong truyền thuyết.

Phạm Dương Mộc không chút do dự, “Nghĩ lại một chút đã

Trung tâm nghiên cứu bên Los Angeles đã bị niêm phong, tôi nghĩ, nếu lão Đại bên đó không có thêm tiến triển gì thì sẽ đến đây ngay thôi

Đến lúc đó chúng ta sẽ bàn bạc kĩ hơn hon.”

Cao Kỳ Khâm gật đầu, “Được, vậy chờ tin tức của lão Đại.”

phía bên kia, trên chiếc du thuyền, Trác Việt vừa lên du thuyền thì xe cảnh sát liền đi ngay

Họ đưa anh ta về chỉ để xác nhận Trác Việt thật sự bước lên du thuyền.

Trác Việt đứng giữa đám anh em, cho dù xét về vóc dáng hay khí chất thì cũng vô cùng ưu tú

Anh ta không nói tiếng nào nhưng không khí tỏa ra từ người anh ta rất nặng nề, các anh em xung quanh nhìn thấy anh ta thì không ai dám bước lên bắt chuyện, bất giác nhường đường cho anh ta.

“Bên kia có động tĩnh gì không?” Anh ta hỏi những người xung quanh.

Đám anh em nhìn nhau nhưng không ai dám lên tiếng trả lời.

“Không ai biết sao?” Trác Việt càng tức giận, đấm một cú vào cửa khoang thuyền, cánh cửa xanh trắng bị vấy lên vài chấm máu to, “Đúng hay không, anh nói đi!” Thị Phi nơm nớp đứng lên, giọng nói cũng run rẩy: “Cũng có điều tra..

nhưng không thấy.” “Tại sao không điều tra được? Ông ta có thể tìm ra chúng ta, tại sao chúng ta không tìm được bọn họ? Chúng ta cam chịu để bọn họ giữ chân sao? Có phải từng người các anh không muốn nghiêm chỉnh làm ăn kiếm tiền không? Có phải lại nhớ đến những ngày tháng chém chém giết giết ngày nào cũng lo lắng để phòng hay không?”

Trên bờ biển, Phạm Dương Mộc và Cao Kỳ Khâm dùng ống nhòm soi

Cao Kỷ Khâm hỏi: “Anh Dương Mộc, anh biết khẩu ngữ, anh xem anh ta nói gì đi, anh ta nói chuyện ở trên boong thì chắc không phải chuyện quan trọng gì đâu.” Phạm Dương Mộc chăm chú quan sát nhưng lại nói: “Tôi đọc được khẩu ngữ nhưng không hiểu tiếng nước X, hắn chỉ nói bằng tiếng nước X thôi.” Cao Kỳ Khâm: “...” Vậy đúng là không có cách nào rồi

Bọn họ chỉ nhìn thấy Trác Việt nổi trận lôi đình nhưng không biết anh ta đang nói chuyện gì

Phạm Dương Mộc bắt đầu cân nhắc rồi đưa ra suy đoán, “Chẳng lẽ anh ta cũng đến tìm Phó Bạch Tuyết để chứng minh sự trong sạch của mình nhưng lại không tìm ra được?” Cao Kỳ Khâm: “Ừm, trông có vẻ là thế.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.