Một chiếc
BMW màu đen đang chạy trên đường lớn, Uông Hạo Thiên nghĩ đến vóc dáng
nóng bỏng cùng bộ dáng quyến rũ mê người của Lệ Na, thân thể không nhịn
được mà nổi lên phản ứng, khóe môi cong lên thành hình vòng cung tuyệt
đẹp, nhanh chóng tăng tốc độ ………
Đột nhiên ven đường có người lao ra, sắc mặt anh sợ hãi, vội vàng hãm phanh xe………
Thích mẹ đột nhiên cũng đứng trước mặt xe, cũng bị dọa đến run sợ………
“Bà làm gì vậy? Không muốn sống nữa sao? Muốn chết thì chết xa một chút.” Uông Hạo Thiên thấy xe vừa kịp lúc dừng ở trước mặt bà, phẫn nộ mở cửa xe, đi đến trước mặt bà, đúng thật là xui xẻo mà.
Thích mẹ nhìn đến anh, ánh mắt lập tức sáng lên, tiến lại gần, liền ôm lấy anh,
“Anh Thích, cuối cùng anh đã trở lại, em biết anh sẽ không vứt bỏ em và Vi Vi, rốt cuộc anh cũng đến xem chúng em…………..”
Nhìn thấy
người đàn bà trước mắt này giống như kẻ điên, Uông Hạo Thiên chán ghét,
nhăn mặt nhíu mày, bà ta đang làm gì? Giả ngây giả dại sao? Lập tức đẩy
bà ra,
“Cái gì anh Thích? Tôi không biết, tránh ra.” Gặp phải người đàn bà như vậy làm cho anh thấy thật xúi quẩy, xoay người
vừa định rời đi, thì một lần nữa cách tay lại bị bà giữ chặt.
“Anh Thích, đừng như vậy, cho dù anh không cần em, anh cũng không cần con gái sao? Không cần Vi Vi sao?” Thích mẹ gắt gao giữ chặt anh, gần như tuyệt vọng cầu xin.
“Bà làm gì? Đồ đàn bà điên, buông tôi ra.” Uông Hạo Thiên thật sự chán ghét muốn chết, dùng sức nắm lấy cánh tay bà kéo ra…………
“Anh tuyệt tình như vậy, anh thật sự không cần em và Vi Vi.” Bước chân Thích mẹ lảo đảo lui về phía sau, nhìn anh với vẻ mặt tuyệt
vọng, đột nhiên lại trở nên kích động, phẫn nộ, ánh mắt cũng trở nên
hung ác lạ thường, cầm lấy cục gạch ở bên cạnh,
“Em biết rõ, anh không quên được con tiểu yêu tinh kia, em phải phá hỏng xe của anh, em cho anh đi tìm cô ta này……..” Nói xong liền hung hăng dùng gạch đập vào mặt trước của xe………..
Bà hành động đột ngột, làm cho Uông Hạo Thiên hoàn toàn không kịp ngăn cản, nhìn
thấy chiếc xe BMW yêu dấu bị bà đập lõm mấy hố to, anh tức giận rồi,
nhanh chóng nắm lấy tay bà,
“Em không dừng, em phải phá hỏng nó, em không để cho anh đi tìm cô ta………….” Sắc mặt Thích mẹ đã có chút dữ tợn, tay cầm cục gạch hung hăng ném về phía trước……….
“Xoảng” Chỉ có tấm kính thủy tinh phía trước xe lên tiếng trả lời…………..
A…………. Thích Vi Vi đuổi theo vừa kịp lúc thấy tình hình trước mắt, nhất thời sợ đến
ngây người, trong đầu chỉ có một suy nghĩ, mẹ rõ ràng đã đập hỏng xe
người ta.
“A………..” Taycủa Thích mẹ sượt trên mặt đất, đau đến nỗi bà la to lên một tiếng.
“Mẹ, mẹ có sao hay không?” Lúc này Thích Vi Vi mới phản ứng lại, vội vàng nâng bà dậy, thấy tay bà đang chảy máu, vừa đau lòng vừa tức giận, lập tức xoay người, vung tay
lên, liền cho anh một cái tát vào mặt, sau đó rống giận:
“Anh làm gì vậy? Anh không biết mẹ tôi là người có bệnh sao?” Cô đã từng thề, sẽ không để cho bất kỳ kẻ nào ức hiếp mẹ.
“Bốp.” Một tiếng vang thanh thúy quanh quẩn bên tai Uông Hạo Thiên, thân thể
Uông Hạo Thiên cứng ngắc, đứng im tại chỗ? Anh bị đánh, anh rõ ràng bị
một cô gái đánh, mà còn là một cô gái miệng còn hôi sữa…………..
Nghe được
tiếng vang, Thích Vi Vi cũng hoảng sợ, lập tức tỉnh táo lại, cô cư nhiên đánh anh, cô sao lại có thể đánh anh? Là mẹ đã đập phá xe anh, vừa rồi
chẳng qua là nhìn thấy tay mẹ chảy máu, trong lòng nhất thời kích động,
cho nên……vẻ mặt lập tức luống cuống, nếu anh ta bắt mình bồi thường xe
thì phải làm thế nào bây giờ? Chính mình vừa rồi đã quá xúc động…………