Lấy Nhầm Tổng Tài Lãnh Khốc

Chương 49: Hết đường xoay sở



“Tiếu Tiếu, cậu nói xem mình nên làm cái gì bây giờ? Mình không cam lòng cứ như vậy mà trở thành người đàn bà của anh ta, mình thật có lỗi với anh Thiên Tứ, nhưng mình nên làm thế nào để tránh né đây? Dù sao mình cũng là do anh ta dùng tiền mua về.” Thích Vi Vi cố gắng nói, giống như một con mèo nhỏ bất lực, chờ đợi sự giúp đỡ của bạn mình. Hơn nữa ngày, Đàm Tiếu Tiếu mới từ trong khiếp sợ khôi phục lại, có chút kích động, nhìn cô hỏi: “Vi Vi, cậu có biết có rất nhiều phụ nữ suy nghĩ trăm phương nghìn kế để được lên giường anh ta không? Đừng nói là ba tháng, chỉ cần cậu làm cho anh ta yêu thương cậu một tháng, thì cả đời này cậu không cần lo đến vấn đề cơm áo, chẳng lẽ cậu thật sự không động tâm sao?”

“Làm sao mình không động tâm chứ? Đừng nói là bề ngoài anh ta lớn lên rất tuấn tú, chỉ cần anh ta có tiền thì cũng đủ làm cho mình động tâm rồi, tuy rằng mình không phải thực dụng như vậy, nhưng mình cũng yêu tiền, cũng ái mộ hư vinh, nhất là khi mình đã trải qua cuộc sống nghèo khó, thì tiền đối với mình càng quan trọng, nếu như trong lòng mình không có anh Thiên Tứ, mình sẽ không do dự chút nào mà tiếp nhận anh ta, nịnh bợ anh ta, cho dù có là người tình của anh ta mình cũng không ngại, chỉ là trong lòng mình đã có ý trung nhân, vả lại, cậu cũng biết đó, anh ta sẽ không yêu ai lâu đâu, bởi vì có rất nhiều tiền, cho nên có vô số những cô gái xuất sắc vây lấy anh ta, mà mình thì tự hiểu được, mình chẳng có gì đặc biệt, không có lý do gì khiến cho anh ta yêu mình, hơn nữa còn một nguyên nhân quan trọng hơn cả, đó là vì ba của mình, mình vẫn luôn cho rằng những người đàn ông giàu có là không đáng tin cậy, cho nên nếu trước mặt mình là tình yêu và tiền bạc, mình sẽ lựa chọn tình yêu, mà mình thì tin tưởng anh Thiên Tứ sẽ làm cho mình hạnh phúc, nên mình mới phải giữ gìn sự trong sạch.” Thích Vi Vi nói ra tiếng lòng của mình với Tiếu Tiếu, đây là ý tưởng chân thật nhất trong lòng của cô.

“Cậu nói cũng đúng. Haiz, trên đời này, tiền bạc và tình yêu rất khó vẹn cả đôi đường, cũng không có đúng và sai, có điều, cậu vẫn thật may mắn, ít nhất Uông Hạo Thiên cũng không có bắt buộc cậu.” Nghe xong lời của cô, Đàm Tiếu Tiếu cũng không thể nói gì, ý tưởng của cô là sai, nhưng đây vốn là một đáp án rất mơ hồ, bởi vì làm người thì không ai giống ai.

“Có lẽ cậu nói đúng, về điểm này thì mình hẳn là nên cảm kích anh ta, nhưng mình cũng không thể quên, chính ta anh ta đã bức mình đi đến con đường này.” Nghĩ vậy, Thích Vi Vi đối với anh hận thù nhiều hơn là cảm kích.

“Mặc kệ trước đây thế nào? Con đường này cậu cũng đã bước lên, nếu là ba ngày thì còn giữ gìn được sự trong sạch, nhưng đây là ba tháng, lúc này chỉ mới qua vài ngày, cậu có thể cam đoan trong mấy chục ngày tới đây cậu sẽ bình yên vô sự sao? Cậu không cảm thấy ý nghĩ này có chút buồn cười hả? Chuyện này hoàn toàn không thể thực hiện được, trừ khi anh ta chủ động buông tha cho cậu.” Đàm Tiếu Tiếu không nghĩ muốn đả kích cô, rồi lại không thể không thay cô phân tích, nhắc nhở cô.

“Làm cho anh ta buông tha mình? Ngay từ đầu đây đã là mục tiêu mà mình luôn cố gắng, nhưng mà, mỗi ngày đều phải đối mặt với anh ta, trong lòng mình còn có chút lo sợ, không biết khi nào thì anh ta đột nhiên thay đổi chủ ý, hoặc là khi nào thì thú tính trỗi dậy.” Nhớ lại tối hôm qua mà bây giờ cô còn sợ hãi, mà loại tình huống này, cô không biết nên làm sao để tránh né.

“Vi Vi, đừng sợ, có mình ở đây, mình sẽ giúp cậu.” Đàm Tiếu Tiếu cầm lấy bàn tay lạnh như băng của cô, cung cấp cho cô sự an ủi.

“Mình biết, cho nên, mình mới tìm cậu, nhờ cậu nghĩ cách, lúc này cũng chỉ có cậu mới có thể giúp được mình.” Thích Vi Vi gật gật đầu, bởi vì chính mình chỉ có một người bạn tốt là Tiếu Tiếu.

“Mình sẽ cố hết sức, chỉ là chuyện này của cậu rất khó giải quyết, bây giờ vẫn còn trong kỳ hạn giao dịch, dù sao cậu cũng là người phụ nữ của anh ta, phải làm thế nào mới có thể giúp cậu bảo vệ sự trong sạch đây? Để cho anh ta không chạm vào cậu, còn nữa, phải làm thế nào để anh ta chủ động buông tha cậu? Chuyện này quả thật là vấn đề nan giải nha.” Đàm Tiếu Tiếu khó xử nói, bản thân cô cũng nghĩ không ra biện pháp nào có thể thực hiện được.

Thích Vi Vi gục đầu xuống, cô biết đó là một vấn đề nan giải, bởi vì cô đã suy nghĩ vài ngày, cũng đều không nghĩ ra biện pháp gì.

“Có, mình có biện pháp.” Trước mắt Đàm Tiếu Tiếu đột nhiên sáng ngời, vui mừng hô to.

“Biện pháp gì? Cậu nói nhanh lên.” Thích Vi Vi vừa nghe có biện pháp, liền vội vàng hỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.