Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1036



Trong bụng của nhị phu nhân như vừa uống nhầm Berberin, nhưng vẫn phải mỉm cười thật tươi.

“Bạn em nói có việc nên dời ngày khác rồi.” Nhị phu nhân hỏi với vẻ mặt hiền từ: “Chuyện hôm nay thế nào rồi?”

“Em đừng quan tâm.” Ông Phạm nhíu mày, trả lời: “Hai đứa con Phạm Thành Phạm Ly, đâu phải là trẻ con, em nói nhiều làm nhiều chỉ khiến tụi nó ghét em thôi.”

Nói xong, ông Phạm trả lại ly trà cho nhị phu nhân, quay lưng bỏ đi.

Nhìn theo bóng dáng ông Phạm, nhị phu nhân đỏ hết cả mắt, nói cho cùng cô cũng đâu tra hỏi ông câu nào, rốt cuộc mình được xem là gì chứ.

Đối với một lãng tử mà nói, có thể cho cô danh phận và địa vị, đã là nhiều lắm rồi.

Dù sao, cô cũng đâu phải quý bà Cung Trân.

Suốt đời này cô cũng không được hưởng sự vinh quang của vai trò phu nhân chính thống của nhà họ Phạm.

Đó chính là số mệnh.

Suốt đời cũng không vượt qua được, số mệnh.

Phạm Thành Phạm Ly nói nghỉ là nghỉ, không hề có chút do dự.

Công ty tạm thời giao lại cho quý bà Cung Trân và ông Phạm, dù sao công ty cũng vốn thuộc về họ mà, bây giờ họ quản lý lại từ đầu cũng không có gì phiền phức.

Phạm Thành Phạm Ly cũng không quan tâm ba mẹ mình gây náo loạn trong công ty như thế nào.

Ừ, cứ để họ chơi thoải mái đi.

Hai anh em họ, dẫn Đông Tiểu Tiểu vui vẻ quay về thành phố Vinh.

Trước đó đã báo trước cho Hạ Nhật Ninh rồi, cho nên đã tới thẳng căn hộ nhà họ Hạ.

Vừa vào cửa, Phạm Thanh Phạm Ly liền chạy đến trước mặt hai đứa nhỏ: “Ôi ôi ôi, hai đứa này chơi với nhau thân quá. Rõ ràng không phải sinh đôi mà sao ăn ý với nhau thế?”

“Có thể vì sinh cùng một ngày, cùng một bác sĩ đỡ đẽ.” Thẩm Thất mặc bộ đồ trong tháng đi qua, đưa tay ra chạm chạm vào má hai đưa nhỏ: “Hai đứa nó giống y chang lúc Tiểu Duệ Tiểu Hà lúc còn nhỏ.”

Lưu Nghĩa cũng mặc đồ trong tháng, nhưng đi mạnh mẽ như một cơn gió: “Phải đó phải đó. Hai đứa này sau này sẽ cùng tiến cùng lui. Tình bằng hữu là phải được trau dồi ngay từ bây giờ!”

Phạm Thành Phạm Ly cùng lúc đưa tay lấy ra hai phần quà, một phần cho Thẩm Thất một phần cho Lưu Nghĩa: “Tặng quà cho hai người đây!”

Thẩm Thất và Lưu Nghĩa không khách sáo với bọn họ, cùng nhau nhận lấy món quà, vui vẻ nói: “Danh sách quà tặng của hoàng tử nhỏ lại được thêm một dòng rồi! Hai người định tranh thủ tìm bạn gái trong kỳ nghỉ này à?”

Phạm Ly cười ha ha, nói: “Tìm bạn gái, đối với tôi mà nói là chuyện không thể nào. Nhưng Phạm Thành và Đông Tiểu Tiểu, mẹ tôi vẫn đang mọng chờ ở họ đó!”

Phạm Ly thẳng thắng quá, khó trách Đông Tiểu Tiểu lại đỏ hết cả mặt.

Cô lấy ra hai cái hộp đưa cho Thẩm Thất và Lưu Nghĩa: “Tôi cũng có chuẩn bị phần quà. Không đáng bao nhiêu, mong các cô đừng chê.”

Thẩm Thất và Lưu Nghĩa nhìn nhau, rồi đồng thời đưa tay ra nhận lấy.

Thẩm Thất cười rồi nói: “Sao lại chê chứ? Cám ơn cô đã chuẩn bị quà cho các bé. Chào mừng cô đến nhà họ Hạ.”

Đông Tiểu Tiểu đỏ mặt, không nói thêm gì nữa.

Phạm Thành hỏi: “Đã đặt tên cho con chưa?”

Thẩm Thất và Lưu Nghĩa cùng lắc đầu, và cùng đồng thanh: “Ba của hai đứa nhỏ mấy bữa nay vui mừng quá mức, nói là sẽ mời thầy về xem bát tự, rồi mới đặt tên.”

Phạm Thành Phạm Ly cười ha ha.

Mọi người đang trò chuyện, Hạ Nhật Ninh và Văn Nhất Phi quả thật đang rất vui mừng cầm một tờ giấy bước qua: “Nào nào nào, đặt được tên cho con rồi, mọi người xem thử thế nào.”

Mọi người cùng xúm lại, Thẩm Thất nhìn thật kỹ, trên đó ghi hai cái tên: Hạ Thẩm Châu, Văn Gian Thanh

Thẩm Thất thắc mắc liền hỏi: “Sao còn thêm chữ Thẩm vào?”

Hạ Nhật Ninh ôm lấy Thẩm Thất, vẻ mặt yêu thương: “Đây là ý kiến của Tiểu Hà. Công chúa nhỏ nói, phải làm theo quy tắc, ngoan ngoãn xếp hàng, không thể làm loạn đội hình. Nếu hai đứa đầu có chữ Thẩm, thì em trai cũng phải có chữ Thẩm, vì muốn phối hợp với bát tự của đứa nhỏ, nên vừa đủ để ghép vào luôn! Cuối cùng đã chọn chữ Châu. Cùng với con của Nhất Phi, xem như được ra từ một nguồn.”

Thẩm Thất gật đầu: “Quả đúng là ra từ cùng một nguồn, đều có ý là nguồn nước! Thẩm Châu, Gian Thanh! Có nước là có tiền. Hay đó! Hai đứa nhỏ này đúng là phù hợp với đặc điểm của em bé Kim Ngưu, sau này sẽ có một cuộc sống sung túc đây!”

Lưu Nghĩa cũng thích tên này, sau khi nghe Thẩm Thất giải thích, càng thích hơn: “Phải phải phải, tên này hay! Có tiền tốt đó! Con trai tớ có tiền, thì tớ có thể dựa dẫm được rồi.”

Nói làm như cô ta thiếu tiền lắm vậy.

Văn Nhất Phi vẻ mặt rầu rĩ nhìn cô: “Vợ à, anh giao hết tài sản cho em rồi, em đừng tiêu tiền của con! Nó còn nhỏ!”

Ôi trời, ôi trời...

Tất cả mọi người đều bật cười!

Ngay lúc này, Thẩm Hà chạy từ bên ngoài vào. Vừa chạy vừa nói: “Baba mami, con muốn xem em trai!”

Phía sau đi theo một đám người làm: “Đại tiểu thư, cô chạy chậm thôi...”

Hạ Nhật Ninh nhanh chóng ôm lấy Thẩm Hà: “Con gái ngoan, ba ẵm con cái nào.”

Thẩm Hà kê tay nâng hai bên má phúng phính, vẻ mặt u sầu: “Khi nào hai em mới lớn ạ! Nhỏ như thế, làm sao chơi với con chứ! Anh hai lại không có nhà, con còn phải chăm sóc hai em nữa!”

Nghe lời nói thốt ra từ đứa bé chưa tới năm tuổi như Thẩm Hà, mọi người đều cười phá lên.

Đang nói đùa thì hai đứa bé đột nhiên thức dậy, khóc oa oa.

Không đợi người làm đến dỗ dành chúng, Thẩm Hà kêu lên với giọng đầy uy hiếp: “Đừng khóc, chị là chị hai của các em!”

Đừng nói chứ, giọng Thẩm Hà vừa kêu lên, hai đứa nhỏ đang khóc, đột nhiên nín hẳn đi, sau đó mở to hai mắt, nhìn Thẩm Hà vẻ mơ hồ.

Chắc chúng nó sẽ không biết được, sự trưởng thành sau này của chúng sẽ khó khăn thế nào.

Ừ, phải, chị hai sẽ mãi là con đại ma nữ đứng trên đầu chúng nó!

Chúng nó mãi mãi phải nghe theo!

Vì chị hai chính là công chúa trong nhà!

Anh trai em trai đều phải bảo vệ công chúa!

Em bé muốn bú sữa, mọi người đều di chuyển qua bên phòng khách.

Sau khi qua đó, lại náo nhiệt hẳn lên.

Nhà họ Hạ bây giờ quả thật rất là náo nhiệt.

Mấy năm nay, chưa lúc nào náo nhiệt như lúc này.

Gia đình họ Thẩm bên Đông Bắc ai qua được cũng đã qua đây hết rồi, trừ Thẩm lão phu nhân đã lớn tuổi, không thể ra ngoài, những người khác đều qua đây thăm em bé.

Từ Vân Khê và Lưu Vân ít người thân, đến không nhiều, nhưng ai đến được đều đã đến hết rồi.

Cũng may nhà họ Hạ đủ to, cho nên bà con có nhiều cũng không sao.

Hai bà thai sản Thẩm Thất và Lưu Nghĩa cùng nhau ngồi tháng, cùng nhau phục hồi, cùng nhau điều dưỡng.

Dù sao một người là dưỡng, hai người cũng là dưỡng.

Có người cùng bầu bạn, sẽ không thấy buồn.

Cặp sinh đôi Phạm Thành Phạm Ly luôn không có cảm giác an toàn, nhưng ở nhà họ Hạ, cả hai đã cảm nhận được sự ấm áp của gia đình.

Bọn họ cũng như người trong một gia đình vậy, hòa nhập vào một thể.

Lần này ghé thăm, đã ở lại đến mấy ngày.

Một hôm, Thẩm Thất đang chơi với em bé, Đông Tiểu Tiểu đột nhiên đến gần.

“Tôi có thể nói chuyện với cô không?” Đông Tiểu Tiểu hỏi với giọng bất an.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.