Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1052



“Ăn bớt ăn xén? Có thể mà. Lương của bọn họ tỉ lệ thuận với sự nỗ lực của họ.” Phạm Ly ôm gối nói: “Trợ lý bên cạnh anh, lương hàng tháng cao nhất là... được bao nhiêu tiền nhỉ?”

Một người trợ lý đứng bên cạnh trả lời: “Tháng cao nhất thì tiền lương là năm trăm triệu.”

Phạm Ly lập tức nói với Phan Nhuận: “Em xem, bọn anh cũng không phải là ông chủ xấu, bóc lột tàn nhẫn sức lao động của bọn họ. Nếu bọn họ biểu hiện xuất sắc, vì công ty, vì bọn anh mà bỏ ra nhiều tâm huyết và nỗ lực, bọn anh cũng sẽ đối xử tử tế với nhân viên của mình. Bọn họ lương tháng thấp nhất cũng là ba trăm triệu những người khác, thì cần xem biểu hiện của họ. Công ty giải trí Phạm thị không nuôi người rảnh rỗi. Chỉ cần có bản lĩnh liền có thể nhận được lương cao.”

Phan Nhuận không nhịn được mà líu cả lưỡi: “Tiền lương nhà các anh cao thật.”

Người quản lý của Phan Nhuận mang theo vẻ mặt đầy ngưỡng mộ, tiền lương hàng tháng của cô ta mới được mấy nghìn thôi.

Quả nhiên là so sánh với người khác, thật khiến người ta tức chết mà.

“Cũng như thế, lợi nhuận mà bọn họ tạo ra cũng rất cao.” Phạm Thành nghiêm nghị nói: “Công ty giải trí Phạm thị sở dĩ nổi lên nhanh như vậy cũng là vì sự tập trung nhân tài. Công ty giải trí Phạm thị bọn anh đặc biệt chú trọng việc bồi dưỡng nhân tài. Về cơ bản, người đã làm việc cho công ty giải trí Phạm thị bọn anh, đều không muốn nhảy việc sang công ty giải trí khác.”

“Cái này em thừa nhận.” Phan Nhuận gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc.

Lúc nói chuyện công việc, vẻ mặt của mọi người đều rất nghiêm túc.

“Nghe nói hết hạn hợp đồng em muốn thành lập công ty riêng?” Phạm Thành trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: “Chúng ta cũng được coi là bạn bè, anh cũng không cần dối trá làm gì. Anh nghĩ, Phạm Ly đã chính thức mời qua em rồi. Hiện tại anh cũng muốn chính thức mời em một lần nữa, liên kết gia nhập công ty giải trí Phạm thị của bọn anh. Bọn anh không dám cam đoan rằng em có thể phất lên nhanh trong một đêm, nhưng có thể cam đoan rằng em có đủ tự do và phát triển bản thân. Sự phát triển của công ty giải trí Phạm thị, việc này em có thể yên tâm. Những rủi ro khi em tự kinh doanh, nếu gia nhập công ty bọn anh, rủi ro sẽ do bọn anh gánh chịu.”

“Việc này em đương nhiên là biết rồi.” Phan Nhuận nghiêm nghị nói: “Em sẽ suy nghĩ kỹ.”

“Trở về, anh sẽ nói trợ lý gửi cho em báo cáo hàng năm của công ty giải trí Phạm thị bọn anh, em có thể suy nghĩ kỹ một chút về công ty giải trí Phạm thị bọn anh, không cần vội vàng quyết định, dù sao cũng còn thời gian một năm mà. Đương nhiên, nếu quyết định cuối cùng của em vẫn là tự thành lập công ty riêng, có việc gì cần cứ liên hệ với bọn anh bất cứ lúc nào. Chỉ cần bọn anh có thể giúp được nhất định sẽ không từ chối. Bởi vì bọn anh thật sự muốn kết bạn với em, chứ không phải chỉ vì để lôi kéo em đến công ty giải trí Phạm thị.” Phạm Ly bổ sung thêm.

“Em hiểu rồi. Công ty giải trí Phạm thị đã có không ít nghệ sĩ rồi, trong số bọn họ không thiếu ảnh hậu, ảnh đế, các anh chọn em là đã nể mặt em rồi.” Phan Nhuận gật đầu nói: “Em cũng hiểu. Cũng rất cảm ơn sự khen ngợi và tán thành của các anh. Em sẽ suy nghĩ thận trọng.”

“Những gì mọi người nói, em đều không hiểu.” Đông Tiểu Tiểu trầm mặc nói: “Có điều, chúng ta có phải có thể ăn bữa trưa rồi không?”

Phạm Thành Phạm Ly cùng Phan Nhuận lập tức sôi nổi: “Đúng đúng đúng, nên ăn cơm trưa rồi. Đồ ăn mang lên rồi.”

Phạm Ly cùng Phan Nhuận lập tức đứng lên nói: “Tôi đi rửa tay.”

Hai người nhìn nhau cười, cùng nhau xoay người rời đi.

Đến bồn rửa tay, hai người dường như vừa mở lấy nước rửa tay vừa vặn vòi nước cùng một lúc.

Loại này ăn ý, hai người lần đầu tiên phát hiện.

Hai người liền nhìn nhau cười, sau đó đều nhường cho đối phương rửa tay trước.

Phạm Ly cười nói: “Lady first.”

“Vậy em không khách khí nữa.” Phan Nhuận quả nhiên ấn xuống ba lần rồi rửa tay.

Phạm Ly cũng ấn chai nước rửa tay xuống ba lần, chỉ là trùng hợp.

Lúc ăn cơm, sự ăn ý giữa Phạm Ly và Phan Nhuận ngày càng nhiều.

Có lẽ trước kia quá xa lạ, hiện tại vì chơi cùng nhau, sự xa lạ và không tự nhiên kia cũng ít đi, những sự thật về nhau cũng lộ ra nhiều.

Hai người rất nhiều lúc đều liên tiếp giống nhau.

Cho dù là người kháng cự với phụ nữ như Phạm Ly, cũng nhìn Phan Nhuận với cặp mắt khác xưa.

Cơm nước xong, Phạm Thành nháy mắt với Đông Tiểu Tiểu một cái, Đông Tiểu Tiểu lập tức cùng Phạm Thành rời đi, nhường không gian cho Phạm Ly và Phan Nhuận.

Phan Nhuận ăn no rồi, đang chơi trò chơi trên điện thoại.

Phạm Ly vừa lúc nhìn lướt qua một cái, nói: “Có hứng thú đấu với nhau không?”

“Được thôi.” Phan Nhuận lập tức hào hứng, nhanh chóng xóa sạch số liệu, cùng Phạm Ly mỗi người ôm một cái điện thoại, bắt đầu quyết đấu.

Hai người ai cũng không nhường ai, triển khai tư thế, đánh nhau ầm ầm.

Có lẽ là bởi vì hai người đánh rất quyết liệt, thu hút sự chú ý của người khác, nên những người đó liền mời bọn họ cùng lập đội đánh thi.

Hai người không chút suy nghĩ liền đồng ý, cùng người khác lập đội và chọn đấu với một đội có trang phục nổi tiếng.

Bởi vì đã lâu không có ai khiêu chiến với bọn họ, cho nên thấy đội mới dám đến khiêu chiến, trong nháy mắt liền hấp dẫn một đám người vây xem.

Phan Nhuận chủ động ngồi xuống bên cạnh Phạm Ly, thấp giọng nói: “Đội này của chúng ta là mới kéo tới, cho nên mọi người không đủ sự ăn ý với nhau. Đến lúc đó hai chúng ta sẽ ở vị trí trung tâm, vừa có thể tấn công vừa có thể phòng thủ. Không thể tin tưởng mà trông cậy vào người khác được, chúng ta hợp tác với nhau, kiên trì đến giây cuối cùng.”

“Được.” Phạm Ly cũng có ý này.

Trong chốc lát trận chiến liền bắt đầu khai hỏa.

Vừa bắt đầu, tình hình trận đấu đã rất quyết liệt rồi.

Đối phương là một đội lão luyện, vì thế phối hợp với nhau rất ăn ý.

Bên này thì lại là một mảnh hỗn loạn.

Phạm Ly và Phan Nhuận đều sắp tức điên lên rồi.

Hai người vô cùng ăn ý với nhau, lập tức tách khỏi đội ngũ, vây lấy một người của đối phương mà đánh.

Cho dù chết, cũng phải chết một cách oanh liệt, chứ không phải là bị đồng đội ngu như heo của mình hại chết.

Có lẽ là bởi vì cách đánh của Phạm Ly và Phan Nhuận đã nhắc nhở những thành viên đánh ngu trong đội.

Bọn họ cũng học theo cách của Phạm Ly và Phan Nhuận, tập trung đánh một người.

Bởi vậy, trong nháy mắt liền xoay chuyển được cục diện vừa đánh đã tan tác trước đó.

Tuy rằng vẫn chưa có biện pháp để hoàn toàn chuyển nguy thành an, nhưng cũng không còn chật vật như lúc nãy.

“Anh yểm trợ cho em đi.” Phan Nhuận hét lớn một tiếng: “Em phải xử lý hắn.”

“Được.” Phạm Ly lập tức từ xa chạy tới, thu hút hỏa lực.

Tạo cơ hội cho Phan Nhuận.

Phan Nhuận ẩn thân chạy ra phía sau tên đối thủ có thực lực mạnh mẽ kia, cuối cùng đánh cho hắn một đòn chí mạng.

Nhưng, giây tiếp theo, Phan Nhuận lại bị đồng bọn của đối phương giết chết.

Phan Nhuận nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Phạm Ly bởi vì thu hút hỏa lực cho Phan Nhuận, trong chốc lát liền bị loại.

Nhìn thấy màn hình màu xám, hai người nhìn nhau một cái, bỗng nhiên cười ha ha.

Loại ăn ý này giữa bạn bè với nhau, thật là tốt.

Phạm Ly lúc này mới chính thức thừa nhận Phan Nhuận với tư cách bạn bè.

Nghỉ trưa đủ rồi, một đám người lại đi vắt sữa bò.

Những khu nuôi trồng hiện đại khác đều dùng cơ giới hóa, nông trường và khu nuôi trồng ở đây hầu hết đều dựa vào thao tác thủ công.

Như thế sẽ không có những tổn thương do máy móc gây ra cho bò sữa.

Hơn nữa con người cũng tiếp xúc với bò sữa nhiều hơn, hội vắt sữa ở đây thường mát xa cho bò sữa, chải chuốt lông trên người và vệ sinh cho bọn chúng.

Cho nên, ở nơi này bò sữa và những công nhân vắt sữa đều rất hòa hợp với nhau.

Điều này có thể thấy rõ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.