Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1153



Lời nói của Thẩm Hà khiến đáy mắt của Vu Tiểu Uyển lộ vẻ xúc động.

Đúng vậy, đây cũng chính là lý do mà cô không muốn về nước.

Trong nhà chỉ có giao dịch đổi chác, không có gì gọi là tình thân. Mỗi lần đối mặt với cái hoàng cung lạnh lẽo ấy, cô luôn cảm thấy ngạt thở.

Mẹ của cô chỉ nói với cô, anh nào đã làm gì để được ca ngợi, chị nào sau khi lấy chồng có cuộc sống không được tốt, hoặc là nói với cô, để cô chăm chỉ học tập, tương lai tìm một đối tượng tốt.

Trừ những điều đó ra, dường như không có chủ đề gì đặc biệt nữa.

Thẩm Hà tiếp tục kéo lấy Vu Tiểu Uyển mà làm nũng: “Chính cậu cũng nói rồi mà, tớ là khách quý. Cậu là chủ nhà, cậu không tiếp đón khách quý, cái này cũng nói được sao? Đi mà, đi mà, phòng của tớ rất rộng, chúng ta ngủ cùng nhau nhé.”

Hai người Thẩm Duệ cùng Joel đồng thời cười hì hì lên.

Tiểu công chúa làm nũng, luôn khiến cho người khác không thể cự tuyệt mà.

Vu Tiểu Uyển lúc này mới bất đắc dĩ trả lời: “Được, tớ báo cho mẹ tớ một tiếng.”

“Như thế mới đúng chứ.” Thẩm Hà vui vẻ khoác tay Vu Tiểu Uyển, nói: “Bà nội sợ tớ ăn bên ngoài không quen nên chuyển qua máy bay đến cho tớ một thùng hải sản, chắc một lúc nữa sẽ tới, bà nội nói, những đồ này phải ăn nhân lúc còn tươi, đây đều là những thứ đặc biệt đánh bắt từ dưới đáy biển đấy, đưa lên khỏi mặt nước mấy tiếng là không còn tươi nữa.”

Nói xong câu đó, Thẩm Hà quay lại nói với hoàng tử Joel: “Anh Joel cũng phải đến đấy nhé, đồ ăn ngon phải cùng nhau thưởng thức mới có ý nghĩa.”

“Được.” Hoàng tử Joel mỉm cười trả lời.

Trở về khách sạn, đầu bếp đang mài dao xoèn xoẹt, hải sản nhất định phải ăn khi còn tươi, vì thế vừa được đưa đến, liền lập tức bắt tay vào làm.

Bốn người vừa mới ngồi xuống, hải sản tươi sốt liền được đưa lên.

Bốn người ăn một cách đầy vui vẻ, trò chuyện về buổi hành trình hôm nay.

Sau khi ăn hải sản xong, Joel và Thẩm Duệ liền cáo từ rời khỏi, Thẩm Hà và Vu Tiểu Uyển ngồi trên tấm thảm cùng nhau chơi trò chơi.

Chơi trò chơi được một lúc, Thẩm Hà bỗng nhiên ném điện thoại xuống đất, hỏi Vu Tiểu Uyển: “Tiểu Uyển, có phải chỉ cần Eddie không đính hôn với cậu, cậu coi như là người tự do đúng không?”

Vu Tiểu Uyển nghĩ một chút, gật gật đầu nói: “Về lý thuyết là như thế. Tớ và Eddie chỉ là do cha mẹ hai bên sắp xếp, chỉ cần chưa chính thức đính hôn, thì cũng không được tính. Nhưng, gia đình hai bọn tớ đã có hôn ước, cho dù bọn tớ chưa chính thức đính hôn thì những người khác cũng không coi chúng tớ là người để cân nhắc lựa chọn nữa. Nói cách khác, nếu bọn tớ muốn hủy bỏ hôn ước, cả hai nhà đều rất mất mặt, trừ khi hai nhà tìm được đối tượng kết hôn tốt hơn. Cho dù là nhà Eddie hay là hoàng tộc nhà tớ, đều cần thể diện.”

Thẩm Hà trầm ngâm một lát, trong lòng có vài phần suy tính.

“Ngày mai đến nhà Eddie làm khách, tớ có phải chú ý điều gì không?” Thẩm Hà lại hỏi.

Vu Tiểu Uyển nghĩ một chút, trả lời: “Cũng không cần phải đặc biệt chú ý gì, ngày trước là dựa theo nghi lễ, những cái này, chúng ta đều quá quen thuộc rồi. Sau khi gặp ba mẹ của Eddie bên kia, về cơ bản là thời gian chúng ta ở riêng với nhau rồi. Gia đình của Eddie rất tốt, dù sao cũng là ông trùm về dầu khí của nước tớ, vì thế, sẽ không để các cậu chịu ủy khuất đâu.”

Thẩm Hà cưới hì hì nói: “Tới không để ý đến chuyện này đâu. Chỉ cần bọn họ đừng xem cậu là người con dâu chính thức mà ngược đãi cậu là được rồi.”

Vu Tiểu Uyển lắc đầu cười: “Không có đâu. Tớ còn chưa chính thức xuất giá, tớ vẫn còn đại diện cho sự tôn nghiêm của hoàng tộc. Nếu hiện tại mà sỉ nhục tớ, vậy chẳng khác nào sỉ nhục hoàng tộc. Tuy mấy năm nay, vị trí của hoàng tộc nhiều lần suy thoái, nhưng hoàng tộc dù gì cũng là đại điện cho bộ mặt của nước E. Sỉ nhục hoàng tộc là si nhục chính mình. Loại chuyện này, bọn họ còn không rõ?”

“Vậy thì tốt.” Thẩm Hà vừa lòng gật gật đầu, nhìn đồng hồ nói: “Đi, chúng ta đi nghỉ ngơi một chút đi. Để tớ gọi người, hai tiếng sau đến mát xa cho chúng ta, chúng ta ngủ một chút trước đã. Cậu buổi sáng đậy sơm như thế, chắc chắn là buồn ngủ rồi?”

Vu Tiểu Uyển được Thẩm Hà nhắc nhở như thế, đúng là có chút mệt.

Thế là hai cô gái liền nắm tay nhau đi vào phòng trong nghỉ ngơi.

Lúc này, Eddie đang ở nhà chỉ huy người giúp việc bố trí lại phòng.

Căn nhà lúc đầu có đủ loại ánh vàng lòe loẹt, hào khí bức người.

Hiện tại thì, ừ, đều bắt đầu quay lại phong cách cổ xưa tao nhã.

Eddie đem toàn bộ khu vực nhà mình sửa lại theo phong cách thời kỳ văn hóa phục hưng.

Thay đổi như vậy khiến cả nhà đều vây lại xem, hỏi xem đã xảy ra chuyện gì.

Eddie ngượng ngùng trả lời mọi người trong nhà, cậu đã mời Hạ Thẩm Hà cùng Hạ Thẩm Duệ, hoàng tử Joel đến thăm nhà, công chúa Ina cũng cùng đến, sau đó cả nhà cùng xuất trận, cùng nhau sửa lại ngôi nhà.

Ở sân bay đã nhìn lướt qua nên ba của Eddie cũng đánh giá Thẩm Hà rất cao, hiện tại cũng có chút trông mong có thể cưới được cô thiên kim đại tiểu thư nhà họ Hạ này về nhà.

Nếu thực sự có thể làm thông gia với Hạ gia, wow, đừng nói là ở trong nước, địa vị trên trường quốc tế cũng quá lợi hại rồi chứ?

Cô và cô công chúa Ina nhỏ bé không thể đánh đồng với nhau được chứ?

Cho nên, để chiếm được ấn tượng tốt của đại tiểu thư nhà họ Hạ, cả nhà vốn từ phong cách khoe khoang vẻ xa hoa, trong nháy mắt liền được cải tiến thành phong cách thời kỳ văn hóa phục hưng Châu Âu.

Những đồ trang trí vàng óng vốn dùng để khoe khoang ở trong viện, cũng được thay thế bởi các loại hoa cỏ theo thời tiết, trong nháy mắt liền trở nên tươi mát.

Cứ như vậy mà bận rộn cả một buổi tối.

Đến rạng sáng, cả ngôi nhà đều thay đổi.

Buổi sáng hôm sau, Thẩm Hà thay một bộ lễ phục ngắn, cũng Vu Tiểu Uyển mặc một bộ lễ phục dài, nắm tay nhau đi đến nhà của Eddie.

Thẩm Duệ và Joel, hai vị hoàng tử đều mặc một bộ trang phục đứng đắn, đi theo phía sau.

Không nằm ngoài dự liệu của Tiểu Uyển, cả gia đình Eddie đều đứng trước cửa nghênh đón.

Cho dù là bạn học thăm hỏi nhau, cũng không thể tránh được việc gặp mặt phụ huynh.

Lễ nghi của Thẩm Thất không thể bắt bẻ, sau khi thong thả hào phóng gặp qua hết tất cả người nhà của Eddie, cuối cùng được đưa đến chỗ của Eddie.

Diện tích của nhà Eddie khoảng trên một trăm mẫu, có một mã trường không được coi là quá lớn, là điển hình cho phong cách kiến trúc của nước E, mấy tòa nhà đều hướng về phía nhau.

Trước mỗi tòa nhà đều có một vườn hoa nhỏ và một cái bể bơi, rất đồng bộ.

Eddie và hai người anh đều có riêng một tòa nhà hoàn chỉnh cho mình, vì thế bọn họ đều ở chỗ của Eddie mà vui đùa nói chuyện, không quấy rầy đến việc làm việc và nghỉ ngơi của người khác.

Vừa vào cửa, Vu Tiểu Uyển đã không nhịn được mà ngạc nhiên sửng sốt.

Ơ, phong cách hội họa của cậu Eddie này sao bỗng nhiên thay đổi đột ngột vậy?

Trước kia cậu ta không phải theo loại phong cách xa hoa lòe loẹt sao?

Sao bỗng nhiên lại thích văn học nghệ thuật thế?

Thẩm Hà cũng hơi bất ngờ.

Cô đã chuẩn bị sẵn sang để đối diện với khung cảnh sặc mùi thổ hào, đâu biết rằng, vừa vào cửa cả nhà lại là một phong cách văn học nghệ thuật xưa?

Phong cách nghệ thuật này là thế nào a?

Ánh mắt Thẩm Duệ nhìn vào những cảnh tượng trong viện, nhất thời hiểu rõ mà cười cười.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.