Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1168



Vu Tiểu Uyển đối với kết quả này, không hề tỏ ra chút kinh ngạc nào cả.

Nhưng trong giây phút ấy, trong tận đáy lòng của cô ấy đột nhiên nảy sinh một hy vọng: Nếu như Thẩm Duệ thật sự có thể làm được thì sao? Cô ta có thể tin tưởng vào anh ấy một lần không?

Thẩm Duệ, anh sẽ khiến cho em thất vọng chứ?

Vu Tiểu Uyển siết chặt nắm đấm, và nhìn ra bên ngoài cửa sổ.

Bên ngoài cửa sổ, vẫn phồn hoa rực rỡ.

Trong lòng, thấp thỏm không yên.

Tuy rằng lúc đến đây thì nói đến là đến, nhưng khi đến lúc đi thì lại không thể nói đi là đi.

Vương thất lại tổ chức buổi yến tiệc long trọng, để tiễn đưa Thẩm Duệ Thẩm Hà và hoàng tử Joel.

Mẹ của hoàng tử Joel thân tại nước Y, còn phái người chuyển đến món quà cảm ơn, để cảm tạ nước E đã chăm sóc và chiêu đãi con trai của mình.

Vương thất vừa tổ chức xong yến tiệc, thì các gia tộc khác cũng giành nhau tổ chức, để mời họ đến làm khách.

Thế là cứ luân phiên như vậy, và làm đi làm lại mấy ngày liền.

Giờ đây, Hạ gia ở trong nước cũng đã chuẩn bị cho bữa tiệc mừng thọ của Vưu Tâm Nguyệt.

Lúc ban đầu Vưu Tâm Nguyệt nói không muốn tổ chức gì cả, nhưng với sự thuyết phục của Thẩm Thất, bà ta mới chịu đồng ý.

Lý do của Thẩm Thất rất đơn giản, mẹ có muốn cháu trai cháu gái của mẹ trở về không? Vậy thì tổ chức sinh nhật đi!

Thân là cháu đích tôn, thì lễ mừng thọ của bà nội nhất định sẽ trở về thôi!

Sau đó Vưu Tâm Nguyệt đã dứt khoát đồng ý!

Đừng thấy Vưu Tâm Nguyệt đã hơn sáu mươi tuổi rồi, nhưng sức khoẻ của bà chẳng thua kém gì những người trẻ tuổi, tuy rằng không thể giống như lúc trẻ vác súng lên chiến đấu, nhưng giờ đây đánh nhau bằng tay không, với 3 5 chàng trai khoẻ mạnh cũng không vấn đề gì.

Vì vậy, phong cách bữa tiệc mừng thọ của Hạ gia năm nay không đúng cho lắm.

Những năm trước kia, trong bữa tiệc mừng thọ của Hạ lão phu nhân, bà ta cũng chỉ ở bên cạnh nhìn, và nghe những người cấp dưới báo cáo tình hình chuẩn bị như thế nào thôi.

Còn năm nay, Vưu Tâm Nguyệt thân thể còn khoẻ mạnh, nên có rất nhiều việc, cũng là bà đích thân ra tay.

Bởi vì Thẩm Thất thật sự rất bận, vì vậy, đây rõ ràng là công việc của Thẩm Thất, nhưng giờ đây lại khiến cho Vưu Tâm Nguyệt tự mình ôm lấy mà làm.

Mặc dù còn một khoảng thời gian nữa mới đến ngày lễ mừng thọ, nhưng chiếu theo gia quy, thì sẽ phải chuẩn bị từ rất sớm.

Ngày này, Thẩm Duệ Thẩm Hà, hoàng tử Joel và Vu Tiểu Uyển cuối cùng cũng từ biệt đại quân tiễn đưa của nước E, cuối cùng cũng có thể tiến thẳng về nước!

Vừa đáp xuống, thì liền bị rước về nhà, và lại là một loạt những câu hỏi về ăn uống như thế nào.

Giày vò xong rồi, Thẩm Hà mới có thời gian nói chuyện với Tư Nhiên: “Anh Tiểu Nhiên, chúc mừng anh nha!”

“Sau này, anh đã thật sự có thể chăm sóc em rồi.” Tư Nhiên giơ tay lên xoa xoa đỉnh đầu của Thẩm Hà.

“Dạ.” Thẩm Hà cười tít mắt trả lời.

“Thẩm Hà, anh muốn thương lượng với em một việc.” Tư Nhiên mở miệng nói: “Em còn nhớ học sinh ngoại trú Cung Tử Á lớp em không?”

Thẩm Hà gật đầu: “Dạ nhớ. À, lúc ấy, hình như cậu ấy đã xảy ra rất nhiều chuyện, bây giờ cậu ấy có khoẻ không?”

“Có sự can thiệp của bác sĩ tâm lý, nên đã không sao rồi. Chỉ là, anh có một ý nghĩ, muốn cùng em và Thẩm Duệ bàn bạc.” Tư Nhiên nói.

Đúng lúc đó, Thẩm Duệ đi ngang qua, Tư Nhiên lập tức gọi anh ấy lại: “Thẩm Duệ!”

“Anh Tiểu Nhiên!”Thẩm Duệ liền đi tới: “Hai người đang nói gì vậy?”

“Vừa đúng lúc anh muốn nói chuyện này với em. Anh muốn tổ chức lại người trong trường, đi hỏi thăm các gia đình.” Tư Nhiên nói với Thẩm Duệ Thẩm Hà: “Bạn Cung Tử Á này, thật sự rất tốt. Một cô gái rất chăm chỉ, cũng rất nỗ lực, làm việc có chừng mực, lại là một đứa con rất có hiếu. Chỉ đơn thuần dùng nội quy trường học mà xử phạt cô ấy, thì có phần hơi không hợp tình người.”

Thẩm Duệ liền cười lên và nói: “Anh Tiểu Nhiên, cách xử lý lần trước của anh, rất tốt. Nếu như anh đã có ý nghĩ này, vậy thì cứ theo đó mà làm đi.”

“Hội trưởng hội học sinh của bộ phận cao trung đã tự nhận lỗi và xin từ chức, anh Tiểu Nhiên, anh có cần suy nghĩ lại việc đảm nhiệm chức vụ hội trưởng hội học sinh này không?” Tiểu Ha nghịch ngợm nói: “Trước kia anh cứ một mực từ chối không chịu ngồi vào vị trí này, bây giờ anh đã là tổng tài rồi, anh muốn làm hội trưởng hội học sinh của bộ phận cao trung, người khác nhất định sẽ không có ý kiến gì đâu.”

Thẩm Duệ cũng gật đầu tán thành: “Đúng vậy, anh Tiểu Nhiên. Hay là, anh hãy tiếp nhận vị trí này trước đi. Bây giờ bộ trưởng của bộ phận kiểm tra kỷ luật tạm thời thay thế, cũng có những chỗ làm không tốt. Năng lực sắp xếp đại cục của anh, vượt xa hơn họ nhiều, vị trí hội trưởng hội học sinh này, anh đừng có từ chối nữa.”

“Ừ, vậy được.”Lần này Tư Nhiên quả thật không có từ chối nữa: “Vậy anh tạm thời thay thế vị trí này vậy.”

Thẩm Duệ và Thẩm Hà đều cùng lúc cười lên.

‘Tiểu Hà, rốt cuộc em đã chuẩn bị món quà thần bí gì vậy?” Tư Nhiên vừa đổi chủ đề, không nhịn được hỏi: “Anh cũng rất tò mò đó.”

“Không nói cho anh biết.”Thẩm Hà làm mặt xấu, nói: “Đến lúc đó các anh sẽ biết thôi. Dù gì vẫn còn mấy ngày nữa mới đến sinh nhật bà nội, không vội!”

Thẩm Duệ và Tư Nhiên đều lắc đầu và hết lời nào để nói.

Ngoài những đứa con đang chuẩn bị quà ra, Thẩm Thất và Hạ Nhật Ninh cũng đang thương lượng năm nay nên chuẩn bị quà gì cho Vưu Tâm Nguyệt.

Thẩm Thất đeo tạp dề vào, đích thân vào nhà bếp làm món điểm tâm ngọt, Hạ Nhật Ninh cũng ở bên cạnh xắn tay áo lên giúp đỡ.

“Nhật Ninh, anh nói năm nay nên tặng gì mới thích hợp đây? Mẹ bây giờ dường như có vẻ không thiếu cái gì cả.”Bàn tay Thẩm Thất đang không ngừng cắt nguyên liệu, đầu cũng không thèm ngẩng lên mà nói: “Đưa cái rổ cho em.”

Hạ Nhật Ninh liền bỏ đồ trên tay xuống, và lấy cái rổ đưa cho Thẩm Thất, y như là người chạy việc vậy.

“Thật ra chỉ cần cả nhà chúng ta vui vẻ cùng nhau ăn bữa cơm là cũng đã được rồi, với lại quà mỗi năm mà em tặng cũng đủ nhiều rồi, mỗi dịp lễ tết,hay sinh nhật, kiểu gì cũng chưa từng thiếu sót qua. Mẹ biết em có lòng hiếu thảo mà.” Hạ Nhật Ninh trả lời nói, sau đó nhân tiện giúp Thẩm Thất đem những nguyên liệu đã cắt xong bỏ vào trong rổ, và rửa sạch sẽ.

“Nói thì nói vậy, nhưng phận làm con dâu, sao lại có thể không tặng quà được?” Thẩm Thất trừng mắt nhìn anh ta một cái: “Bên Thẩm gia, không phải anh năm nào cũng tặng quà đó sao?”

Hạn Nhật Ninh nhẹ nhàng ôm ấy Thẩm Thất, nói: “Em cũng đã gả cho anh rồi, bên phía Thẩm gia anh mà còn không ân cần một chút, thì làm sao ăn nói với mẹ vợ đây?”

“Ba hoa! Cũng đã bao nhiêu tuổi rồi, mà còn ba hoa như vậy” Thẩm Thất lườm anh ta một cái.

Hạ Nhật Ninh liền cười phá lên.

Hạ Thẩm Châu từ bên ngoài chạy vào: “Ba, mẹ! A, hai người lại làm cho người khác cảm thấy ganh tị rồi đấy! Có thể đừng kích thích con chó đơn độc như con không hả! Anh trai thì có chị Vu Tiểu Uyển, Chị gái thì có anh Joel, chỉ có con vẫn là con chó độc thân!”

Hạ Nhật Ninh và Thẩm Thất liền bật cười một tiếng, và cùng nhau nói: “Tuổi tác còn nhỏ không làm con chó độc thân chứ muốn làm gì? Nói đi, có chuyện gì?”

Hạ Thẩm Châu le lưỡi, làm mặt xấu, nói: “Tiểu Viễn và Mạch Mạch làm ầm lên đòi đi đào mỏ! Đậu Đậu và Đinh Đinh cũng gây rối theo!”

“Gian Thanh đâu?”Thẩm Thất hỏi.

“Hơ hơ! Văn Gian Thanh càng quá đáng hơn! Cậu ấy cũng đã chuẩn bị xong hết những trang bị như cái xẻng rồi. Cậu ấy như vậy đâu phải đi đào mỏ đâu, mà là đi đào mộ thì có!” Hạ Thẩm Châu tức giận mà chỉ vào quai hàm của mình và nói: “Con nói với họ rằng không cần phải đích thân đi, chị gái tôi bị phơi nắng đến sắp thành con ma rồi, đào mỏ hết 3 ngày, mới đào ra viên ngọc thạch ước chừng trị giá cũng chỉ có vài ngàn thôi! Con kêu họ theo con đi đầu tư, lời được tiền rồi thì có thể mua quà cho bà nội rồi! Văn Gian Thanh nói, có thể tiết kiệm được thì tiết kiệm, còn có thể tặng được món quà đặc biệt! ý nghĩa không giống nhau!”

Thẩm Thất và Hạ Nhật Ninh suýt chút nữa đã cười lăn lộn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.