Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1170



“Cái này... nhưng hoàn cảnh gia đình mình không được tốt lắm.” Cung Tử Á vẫn có chút do dự: “Chuyện này có thực sự cần thiết không?”

“Bạn Cung Tử Á, thành tích mấy ngày nay của bạn có vẻ có chút rớt hạng, nếu như bạn không kịp thời xử lý tốt tâm trạng, có thể bạn sẽ không thể thuận lợi trong việc tốt nghiệp thăng cấp. Như vậy, sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tương lai của bạn.” Tư Nhiên giải thích: “Tuy rằng bạn đã ký hợp đồng với học viện quý tộc Duệ Hà, nhưng bạn cũng phải đảm bảo mỗi môn học của bạn đạt đúng yêu cầu tiêu chuẩn của trường học. Nếu không, bạn vẫn sẽ bị buộc thôi học.”

Cung Tử Á cầm chắc điện thoại và im lặng một hồi, rồi mới nói: “Thế thì để cho mình trao đổi với người nhà trước.”

“Được, tớ sẽ đợi điện thoại của bạn.” Tư Nhiên mỉm cười đáp lại.

Gác đi cuộc gọi, Cung Tử Á quay đầu nhìn em trai và ba mẹ mình, họ đều nhìn mình với ánh mắt khao khát khẩn thiết, trong lòng Cung Tử Á bỗng chốc nặng trịch.

“Tử Á, chuyện như thế nào? Bên trường phải ghé thăm nhà ư? Nhà chúng ta lộn xộn như vậy, có cần phải dọn dẹp một tí không? Không nên làm xấu mặt con chứ!” Mẹ Cung Tử Á lập tức đứng dậy lên, và bắt tay dọn dẹp đồ.

Ba Cung Tử Á cũng nói: “Một lát ba trở về khu làm việc, xem coi có cây cảnh nào thích hợp không, trước tiên cứ đem hai cây cảnh về đã. Nhà mình có khách quý tới, không nên thất lễ với người ta.”

Em trai Cung Tử Á cũng vui mừng nói: “Em sẽ được gặp các anh chị giàu có ư? Em cũng phải đi ủi quần áo đẹp một tí, để không làm cho chị bị mất mặt!”

Nhìn thấy người nhà mình bận rộn lại vui vẻ như vậy, trong lòng của Cung Tử Á càng cảm thấy rối ren!

“Ba, mẹ, em trai! Mọi người đủ rồi! Con còn chưa đồng ý mà!” Cung Tử Á liền kêu lên: “Mọi người có bao giờ nghĩ qua, Học viện quý tộc Duệ Hà chưa từng tổ chức cuộc ghé thăm nhà, tại sao đột nhiên lại đến thăm gia đình mình chứ?”

Ba mẹ Cung Tử Á đưa mắt nhìn nhau, Cung Tử Á cắn chặt môi mình, cô bé rất muốn đem chuyện đã xảy ra trong trường nói cho ba mẹ nghe.

Nhưng mà lời nói từ trong miệng, lại không thể nào nói ra được.

Cô bé sợ thấy được sự thất vọng trong ánh mắt của ba mẹ.

Cô bé lúc trước từng là niềm tự hào của ba mẹ, và là hy vọng của cả nhà.

Cô bé sợ phá vỡ hy vọng của họ, sợ hãi khi nhìn thấy được sự thất vọng và sự căm hận của họ.

Đúng vậy, cô bé không có can đảm!

Em trai Cung Tử Á mở miệng nói: “Nhất định là trường học muốn tìm hiểu một tí tình hình của chị! Suy cho cùng đã tốn nhiều tiền để đào tạo chị như vậy, vì vậy mới muốn đến nhà mình để tìm hiểu một chút, cũng là điều bình thường mà! Ai biểu chị mình xuất sắc như vậy!”

Ba mẹ Cung Tử Á không ngừng gật đầu và nói: “Đúng vậy đúng vậy, chắc là vậy rồi, phải không?”

Cung Tử Á há há miệng mà lại không nói ra được một từ nào.

Ánh mắt Cung Tử Á liền lặng xuống, nói: “Ăn cơm trước đi.”

Cung Tử Á ngồi xuống lại và cầm chén đũa lên, ăn món ăn như rô bốt vậy, cảm thấy ăn cái gì đều tẻ nhạt vô vị.

Ăn xong cơm, Cung Tử Á quay lại phòng mình, vẫn ôm đầu gối cúi ngồi ngơ ngác, cô bé chỉ cảm thấy hiện giờ đầu óc trống rỗng, không có một khái niệm gì cả.

Không bao lâu, em trai Cung Tử Á ở bên ngoài liền gõ cửa: “Chị ơi, chị có điện thoại, nói là bạn học của chị, tên là Hạ Thẩm Hà.”

Cung Tử Á bỗng mở to đôi mắt.

Hạ Thẩm Hà?

Sao cậu ấy lại gọi điện thoại cho mình?

Cung Tử Á không chần chừ gì, chớp mắt từ trong phòng chạy ra ngoài, và thậm chí không có mang đôi dép gì trên chân, mà chạy tới nhận lấy điện thoại từ trên tay em mình: “Alo, tớ là Cung Tử Á.”

“Chào bạn, tớ là Hạ Thẩm Hà.” Giọng nói dịu dàng của Thẩm Hà từ trong điện thoại vang lên: “Cuộc gọi lúc nãy của anh Tiểu Nhiên có làm bạn sợ không?”

“Không. Không có.” Cung Tử Á úp úp mở mở trả lời.

“Bạn không cần cảm thấy có gánh nặng tâm lý gì cả. Kế hoạch của cuộc viếng thăm gia đình lần này là do anh Tiểu Nhiên, mình và Tiểu Uyển ba người sắp đặt. Do chúng ta đều là bạn học cùng lớp, cho nên, thay vì nói là ghé thăm gia đình, phải nói là tới chơi mới đúng.” Thẩm Hà giải thích: “Thành tích của bạn từ lúc nhập học thật sự rất tốt. Anh trai và anh Joel đều đề cử bạn rất cao, nói bạn trong tương lai có rất nhiều tiềm năng to lớn! Do đó, mình cũng hy vọng bạn có thể càng đi càng cao càng xa. Nếu chỉ vì một việc cỏn con mà hủy hoại bạn, thì thiệt là rất đáng tiếc. Tất nhiên, nếu bạn cảm thấy thật sự miễn cưỡng, mình cũng sẽ không gượng ép bạn. Vả lại, món quà sinh nhật của bạn tặng cho tớ hôm đó, tớ rất thích, mami cũng nói bạn rất khéo tay, món quà đó được treo trên cửa sổ mình, gió thổi một cái thì tiếng chuông vang lên rất thanh thoát, và vô cùng xinh đẹp.”

Nghe được lời nói của Thẩm Hà, dây thần kinh của Cung Tử Á chớp mắt được thư giãn.

Món quà mà cô bé tặng cho Thẩm Hà trong đó có một chiếc chuông gió.

Là do cô bé tự tay làm ra, tốn tới mấy ngày, để tự tay từng cái từng cái lần lượt thắt vào.

Thẩm Hà nói như vậy, chứng minh được cô bé ấy đã thật sự tháo món quà đó, chứ không phải tùy tiện mà ném vào thùng rác.

Điều này đã khiến cho trong lòng Cung Tử Á cảm thấy rất vui vẻ và an ủi.

Đôi mắt của Cung Tử Á bỗng chốc trở nên ẩm ướt.

“Cám ơn bạn Hạ Thẩm Hà.” Cung Tử Á khẽ nói: “Cám ơn bạn không có kỳ thị tớ.”

“Không đâu.” Thẩm Hà mỉm cười và trả lời: “Tớ rất thích bạn, bởi vì bạn rất có tài. Hoa anh đào trên chuông gió bạn đã làm tốn hết một đóa, rất là đẹp.”

Cung Tử Á đôi mắt bỗng chốc rơi lệ.

Cô bé tưởng Thẩm Hà sẽ không phát hiện được.

Thế nhưng bạn ấy đã phát hiện rồi!

Bạn ấy thật sự đã phát hiện ra!

Cung Tử Á đột nhiên không biết tìm được lời nói nào thích hợp, cô bé cầm lấy điện thoại nghẹn ngào rất lâu, mới từ tử trả lời: “Bạn Hạ Thẩm Hà, chào mừng bạn đến viếng thăm gia đình tớ! Tớ sẽ tự tay xuống bếp, sẽ chuẩn bị một bữa ăn phong phú để chào mời các bạn.”

Thẩm Hà mỉm cười trả lời: “Được, chúng tớ sẽ nhất định đến hẹn đúng giờ.”

Vừa bỏ điện thoại xuống, Thẩm Hà liền quay đầu và nghịch ngợm làm mặt xấu với Tư Nhiên: “Đã xong!”

Tư Nhiên lặng lẽ giơ ngón cái lên với Thẩm Hà.

Tài năng gần gũi của tiểu công chúa, đúng là không thể giỡn chơi được.

Nam nữ đều không thoát nổi!

Giải quyết xong chuyện này, tâm trạng Cung Tử Á dường như đã ổn hơn nhiều.

Vào trong trường, Cung Tử Á có vẻ sẽ không cảm thấy buồn bã.

Thẩm Hà nhìn thấy cô bé, sẽ chủ động vẩy tay và chào hỏi cô bé.

Thấy được Cung Tử Á đi làm vệ sinh, Thẩm Hà sẽ chạy tới giúp khiêng nước.

Có lẽ vì thấy được Thẩm Hà chấp nhận Cung Tử Á, mà những học sinh vốn có thành kiến với học sinh bình dân, cũng dần dần thay đổi thái độ.

Sự Xử phạt của trường học đối với Cung Tử Á cũng không ít, Thẩm Hà cũng không dùng tư cách đặc quyền của con gái chủ tịch mà giúp Cung Tử Á đấu tranh giành quyền công bằng, nhưng cô bé ấy sẽ tự thân giúp đỡ cô bé một số việc.

Đối với Cung Tử Á mà nói như đây đã đủ rồi.

Cung Tử Á cũng dần dần phát hiện, sự quan tâm của cô bé đối với Thẩm Duệ đang từ từ suy giảm, cô ấy bắt đầu có chút thích Thẩm Hà.

Hèn chi học sinh trong trường cho dù là nam hay nữ cũng đều thích Thẩm Hà.

Cô bé ấy thật sự rất đáng yêu!

Từ Từ, những học sinh khách cũng bắt đầu chấp nhận Cung Tử Á, không giống như lúc trước mà bài trừ cô bé.

Gia Cát Du Du thấy được cảnh tượng này liền muốn căn nát răng lưỡi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.