Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1180



Toàn bộ người ở trong phòng, đối mặt với biểu hiện này của Gia Cát Du Du, đều cũng có chút ngoài ý định a!

Bọn họ là thật không nghĩ tới Gia Cát Du Du lại không có tiết tháo như thế, lại đối với Cung Tử Á quỳ xuống xin tha.

Nhưng mà nghĩ lại, cũng thế, dù sao cô ấy là học sinh đầu tiên được khuyên thôi học ở học viện quý tộc Duệ Hà.

Đây chính là vết bẩn cả đời tương lai của cô ấy chăng?

Bị trường học bình thường khuyên thôi học, cùng lắm thì đổi trường học khác đấy.

Thế nhưng là học viện quý tộc Duệ Hà lại khác đấy.

Học sinh bị học viện quý tộc Duệ Hà khuyên thôi học, có lẽ là trường học khác cũng không dám tiếp nhận chăng?

Cho dù là đi ra nước ngoài, cũng sẽ bị người bới ra vốn liếng đấy, đời này coi như là hoàn toàn bị hủy rồi.

Hèn chi Gia Cát Du Du lại sợ thành như vậy.

Thẩm Thất nhướng mày, nói: "Chuyện tiếp sau của chuyện này, tiểu Hà, con đến xử lý đi!"

"Vâng ạ, chủ tịch hội đồng quản trị." Thẩm Hà một vẻ nghiêm trang trả lời.

Sau đó Thẩm Hà đối với những người khác nói: "Mọi người đừng đều ở đây quấy rầy chủ tịch làm việc, chúng ta đi ra ngoài nói đi."

Nói xong, Thẩm Hà cùng Vu Tiểu Uyển kéo lấy Cung Tử Á cùng nhau rời đi trước.

Thẩm Duệ cùng Tư Nhiên cũng cùng đi ra ngoài rồi.

Gia Cát Du Du vừa định quay người cầu xin Thẩm Thất, nhân viên quản lý thư viện mới sẽ không để cho cô có cơ hội này tới gần chủ tịch hội đồng quản trị đấy!

Ông ấy trực tiếp một phát xốc lên Gia Cát Du Du, quay người liền đi ra ngoài rồi!

Đúng, xốc lên ném ra bên ngoài đấy!

Nhân viên quản lý thư viện lúc vứt bỏ Gia Cát Du Du, một vẻ mặt chê bai, nói: "Thật không biết năm đó chủ tịch tại sao lại mềm lòng, cho người như cô vậy mà đến học viện quý tộc Duệ Hà để học! Thật sự là một phân chuột, làm hỏng mất một nồi nước canh tốt như vậy!"

Gia Cát Du Du muốn dỗi về, thế nhưng lại là không dám.

Người có thể ở trong học viện quý tộc Duệ Hà làm việc, thử hỏi, có người nào là lương thiện đấy?

Người ở nơi này, mỗi người đều là do Hạ gia đào tạo ra đấy được không?

Tùy tiện một đầu ngón tay, đều có thể nghiền chết cô được không?

Vì vậy Gia Cát Du Du nhanh chóng lần nữa chạy ra ngoài rồi, đuổi theo Thẩm Hà, Vu Tiểu Uyển cùng Cung Tử Á, lập tức ngăn cản lấy ba người các cô.

Thời điểm này Gia Cát Du Du không còn quan tâm đến vấn đề của thể diện hay không thể diện gì nữa.

Cô nếu như thật sự bị khuyên thôi học, thì thật sự tiêu rồi!

Thể diện của Gia Cát gia mới bị cô hoàn toàn làm mất hết đấy!

Cho nên cô không thể bị đuổi học!

Cô nhất định phải cầu xin được tha thứ!

"Tiểu Hà, thực xin lỗi! Tiểu Uyển, thực xin lỗi! Bạn Cung Tử Á, thực xin lỗi!" Gia Cát Du Du còn định quỳ xuống, bị Thẩm Hà lập tức ngăn cản lại: "Ài ài ài, cậu nếu như lại muốn quỳ xuống, tớ cho cậu biết chuyện này sẽ không thể bàn được nữa."

Gia Cát Du Du lúc này mới ủy khuất trông mong nhìn lấy Cung Tử Á, nói: "Tớ biết rõ tớ hôm nay đã làm sai rồi. Tớ kiểm điểm, tớ xin lỗi với cậu, tớ nhất định sẽ bồi thường tinh thần tổn thất cho cậu đấy! Tớ chỉ là bởi vì quá ghen ghét rồi! Tớ cùng Hạ Thẩm Hà cùng Vu Tiểu Uyển là bạn học vài chục năm rồi, tớ cùng Hạ Thẩm Hà còn là khi còn bé cùng nhau học qua khóa vũ đạo đấy. Thế nhưng là, mười mấy năm rồi, quan hệ của tớ cùng các cậu ấy, còn không bằng cậu quen biết với các cậu ấy vài ngày. Vì vậy tớ mới lại ghen ghét cậu đấy! Tớ biết rõ tớ không nên ghen ghét đấy!"

Thẩm Hà cùng Vu Tiểu Uyển một vẻ mặt bó tay.

Còn có loại lý do này sao?

"Tớ thích hoàng tử Duệ là không giả đấy, thế nhưng là tớ không dám ngấp nghé tới hoàng tử Duệ đấy! Tiểu Uyển, tớ biết rõ hoàng tử Duệ là thuộc về cậu đấy, tớ cũng không dám tranh giành với cậu rồi. Cậu thì hãy giúp tớ nói chuyện đi! Tiểu Uyển, xem ở trên phần chúng ta cùng nhau lớn lên, xem ở trên phần tớ luôn làm bạn với cậu nhiều năm như vậy, cậu hãy giúp tớ một chút đi!" Gia Cát Du Du khóc đến thở không ra hơi rồi.

Vu Tiểu Uyển quay đầu lại nhìn thoáng qua Thẩm Duệ đang đứng ở bên cạnh, Thẩm Duệ hướng về phía cô ý tứ sâu xa mà cười.

Trên mặt của Vu Tiểu Uyển chợt đỏ lên một cái.

Thẩm Hà nhìn thấy Gia Cát Du Du khóc thành như vậy, cũng không biết nên nói cái gì cho phải rồi, chỉ có thể đối với Cung Tử Á nói: "Cậu là người trong cuộc, cậu tới quyết định đi! Quyền quyết định cho cậu! Nếu như cậu quyết liệt yêu cầu khai trừ cậu ấy, tớ sẽ nghiêm khắc chấp hành."

Cung Tử Á một vẻ mặt khó xử.

Nói thật, cô cũng không nghĩ tới Thẩm Thất lại cho ra trừng phạt nghiêm khắc như vậy.

Cô cho rằng nhiều lắm thì ghi lại xử phạt là được rồi.

Bởi vì cô trước kia đã gây ra họa lớn như thế, cũng chỉ là ghi lại xử phạt và quét dọn nhà vệ sinh của trường học.

Nhưng mà, cô không biết. Học viện quý tộc Duệ Hà cùng các viện trường học khác không giống nhau đấy.

Tố chất cùng nhân phẩm của một người là không thể hư đấy.

Nếu như Thẩm Hà rõ ràng mà đánh nhau, sau đó chủ động thừa nhận sai lầm cùng trách nhiệm, tốt như vậy, đó sẽ là phương thức xử lý khác.

Gia Cát Du Du không chỉ có hủy hoại tiền tài vật chất của công cộng, còn đánh người, còn không thừa nhận, còn trả đũa, còn đi tìm Thẩm Hà xin tha vân vân và vân vân việc xấu, liền đủ cho trường học đối với cô ấy xử lý thôi học rồi.

Phải biết rằng, cho dù là Thẩm Hà gây rắc rối, cũng là phải theo giá bồi thường đấy.

Đây là gánh chịu! Đây là trách nhiệm!

Huống chi là Gia Cát Du Du?

Vu Tiểu Uyển cũng nói: "Bây giờ chúng tớ đều đem quyền lợi giao cho cậu rồi đấy, bạn Tử Á, cậu có quyền quyết định cuối cùng."

Gia Cát Du Du đứng ở trước mặt của Cung Tử Á không ngừng xin lỗi, nhìn lấy cô ấy đáng thương như vậy, Cung Tử Á thật sự vẫn có mềm lòng, nói: "Được rồi, tớ không truy cứu nữa. Tớ chỉ là hy vọng về sau đừng có xảy ra chuyện như vậy nữa! Tớ chỉ muốn ở chỗ này học tập thật tốt, sau đó làm một người tài hữu dụng, sau này có thể cho bạn Thẩm Hà giúp đỡ được là đã biết đủ rồi. Tớ sẽ không thèm muốn những chuyện và người không thuộc về tớ, bạn Gia Cát Du Du, xin cậu nhất định phải nhớ kỹ điểm này."

"Vâng vâng vâng, tớ đã biết rồi." Gia Cát Du Du lau đi nước mắt nói: "Cảm ơn cậu đã không để ý đến lỗi lầm của tớ. Tớ nhất định sẽ sửa lỗi đấy!"

"Được rồi, nếu như bạn Cung Tử Á đã nói tha thứ cho cậu rồi. Tội chết có thể miễn, tội sống thì khó tha." Thẩm Hà mở miệng nói: "Tớ xử phạt cậu theo giá bồi thường tổn thất của thư viện, cùng với phí tinh thần tổn thất của bạn Cung Tử Á là 100 triệu, cậu có ý kiến gì không?"

"Không có, tớ không có bất kỳ ý kiến gì." Gia Cát Du Du trả lời ngay: "Tớ lập tức đi bồi thường ngay."

"Còn có nữa, là cậu phải công khai đối với bạn Cung Tử Á xin lỗi, ghi một phần lời tuyên bố xin lỗi, treo ở trên trang web trường học ba ngày. Đồng ý không?" Thẩm Hà tiếp tục nói.

"Tớ đồng ý!" Gia Cát Du Du dốc sức liều mạng mà gật đầu.

Chỉ cần đừng đem cô khai trừ đi, cô cái gì cũng đáp ứng đấy!

"Tốt lắm, vậy cậu trở về đi." Thẩm Hà nói: "Tớ sẽ đem kết quả xử lý này báo cáo cho chủ tịch đấy."

"Được được được, vậy tớ đi trước đây." Gia Cát Du Du lập tức hướng về phía mọi người gật gật đầu, quay người rời đi một cách thảm hại.

Nhìn lấy bóng lưng của Gia Cát Du Du, mấy người đều là một vẻ mặt lắc đầu thở dài.

Cung Tử Á một vẻ mặt áy náy nói: "Thật có lỗi, chuyện của tớ không ngờ lại gây đến lớn như vậy."

"Nên nói thật có lỗi chính là tớ đấy." Thẩm Hà nghiêm mặt nói: "Học viện quý tộc Duệ Hà của chúng ta là tuyệt đối không cho phép xuất hiện loại chuyện như vậy. Nhân phẩm là thứ nhất. Chúng ta cho phép công bằng cạnh tranh, quyết đấu. Chính là không cho phép lén lút ăn hiếp như vậy. Giữa các học sinh chúng ta cũng sẽ có cãi nhau tranh đấu, nhưng mà đều biết dùng thủ đoạn vô cùng chính diện đến giải quyết, nhưng tuyệt đối không được dùng thủ đoạn nham hiểm như vậy mà tiến hành trả đũa đấy. Nếu như người người đều làm như vậy, vậy trường học này, lại có mấy người là có thể chịu đựng được sự trả đũa của Hạ gia chúng tôi đấy?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.