Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1214



“Tớ có lòng tin. Còn cậu?” Thẩm Duệ hỏi ngược lại hoàng tử Joel.

“Cậu cũng có lòng tin, thì làm sao tớ lại không có lòng tin chứ” Hoàng tử Joel bình thản trả lời.

“Nhưng, Tiểu Hà và Tiểu Uyển của chúng ta không giống nhau. Tiểu Uyển rất thông minh, tớ thích cô ấy, cô ấy biết. Còn Tiểu Hà...” Thẩm Duệ vẻ mặt e ngại nhìn hoàng tử Joel: “Chắc cậu phải đợi lâu đấy. EQ của Tiểu Hà nhà tớ, và của ba chúng tớ, là giống nhau y chang.

“Đoán được mà. Vậy thì đã sao chứ? Chẳng phải Hạ tổng và chủ tịch bây giờ rất ngọt ngào và hạnh phúc với nhau sao? Hoàng tử Joel mìm cười trả lời.

Bây giờ mọi người đã rõ ràng rồi, cảm giác rất thoải mái.

“Nhưng, còn Tư Nhiên nữa! Năm năm sau, Tư Nhiên quay về, thì lúc đó tình hình sẽ khác hẳn.” Thẩm Duệ nói tiếp: “Tư Nhiên của năm năm sau, sẽ không còn là Tư Nhiên của hiện tại. Cậu vẫn thấy không thành vấn đề à?”

“Tớ tin duyên do trời định, phận do người làm. Nếu như Tư Nhiên đã mất mười mấy năm thời gian vẫn không thể khiến Tiểu Hà yêu cậu ấy, vậy nghĩa là, ông trời vẫn đang cho tớ cơ hội.” Hoàng tử Joel thản nhiên trả lời: “Nếu đã cho tớ cơ hội, thì sao tớ có thể bỏ qua dễ dàng chứ? Thẩm Duệ, cám ơn sự nhắc nhở của cậu. Trong thời gian năm năm này, tớ sẽ khiến cho Tiểu Hà dần dần trở nên yêu tớ!”

“Được rồi, nếu cậu đã tự tin thế, tớ chỉ có thể chúc phúc cho cậu thôi.” Thẩm Duệ nhìn Joel và đưa tay ra: “Về chuyện này, tớ sẽ không can thiệp nhiều. Vì dù sao cũng liên quan đến hạnh phúc của em gái tớ, chỉ cần con bé vui, tớ cũng sẽ vui!”

Hoàng tử Joel và Thẩm Duệ ra sức bắt tay nhau, trả lời với giọng đầy tự tin: “Điều đó đương nhiên! Tớ sẽ không nhường bước đâu! Cứ chờ xem!”

Hai chàng hoàng tử cùng bật cười.

Và cùng lúc này, khi Thẩm Duệ đang nắm bắt tình hình toàn bộ cục diện trong tay, Thẩm Hà hoàn toàn ngơ ngác, không biết đã xảy ra chuyện gì.

Rõ ràng đã nói là sau khi quay về mới từ từ giải quyết mà.

Sao trong chốc lát đã giải quyết xong rồi nhỉ?

Rốt cuộc còn chuyện gì mà cô ấy không biết không?

Có một người cũng không biết gì như Thẩm Hà, chính là Vu Tiểu Uyển.

Cô cùng Thẩm Thất cùng nhau quay về nước e, sau đó chỉ với hai ngày, đã chính thức trở thành con dâu tương lai của chủ tịch.

Cho dù Vu Tiểu Uyển có thông minh lanh lợi thế nào thì ngay lúc này cũng trở nên mơ hồ.

Lúc này, người không hề có chút mơ hồ chắc chí có một mình Gia Cát Du Du thôi nhỉ?

Gia Cát Du Du lúc này đã nắm chắc Eddie trong tay, quyết không buông ra!

Eddie chính là cơ hội duy nhất mà cô có thể nắm lấy!

Cho nên khi tin này được lan truyền ra khắp nơi, Gia Cát Du Du đã tung tin mình đã mang thai cho mọi người biết, một cách kịp thời.

Sự việc Gia Cát Du Du mang thai vừa được lan ra, ôi trời ơi, lại một cơn bão bàn tán kéo đến.

Cũng may Hạ gia đã cầu hôn với hoàng gia, nếu không thì, mặt mũi của hoàng gia đã bị đạp xuống dưới đất rồi!

Hoàng gia biết Eddie có con với phụ nữ bên ngoài, sắc mặt của họ đã trở nên rất căng thẳng vì tức giận.

Vì muốn bù đắp cho thể diện của hoàng gia, gia đình Eddie tự biết mình phải chuộc lỗi, thế là chủ động bỏ ra một số bất động sản và kinh doanh của gia tộc, giao cho Vu Tiểu Uyển để làm bồi thường.

Đáng ra Vu Tiểu Uyển không muốn lấy, nhưng cuối cùng Thẩm Duệ đã nhận hết thay cô, và đã tự khoác lên cho mình thân vận chồng tương lai của công chúa điện hạ.

Và thế là, địa vị của Thẩm Duệ ở nước e đã vững vàng hơn, bất động sản cũng nhiều hơn.

Cho dù cậu và công chúa Ina chưa chính thức đính hôn, nhưng tất cả mọi người trong và ngoài nước không ai không biết chuyện họ là một đôi.

Cho nên việc Thẩm Duệ không khách sáo tiếp nhận hết tất cả sản nghiệp của công chúa ở trong nước, hoàng gia cũng xem như không biết gì.

Mới chớp mắt thời gian đã trôi qua ba tháng.

Bụng của Gia Cát Du Du đã dần to ra, gia đình Eddie không còn cách nào khác, đành phải tổ chức hôn lễ cho hai người.

Sau khi lễ cưới kết thúc, Gia Cát Du Du đã làm thủ tục thôi học, và chuyên tâm dưỡng thai ở nước m.

Tuy Eddie vẫn tiếp tục đi học, nhưng các nữ sinh xung quanh đã tự động tạo khoảng cách riêng với cậu.

Tất cả đều là con gái của gia đình tài phiệt thuộc tầng lớp cao, thế thì với thận phận là công chúa một nước, đương nhiên sẽ xem trọng danh tiếng của mình nhất rồi.

Bọn họ không muốn mình cũng trở nên ngại ngùng như thế, cho nên có thể cách xa bao nhiêu thì sẽ cách xa bấy nhiêu.

Khi Eddie định đi tìm Thẩm Hà để trò chuyện, thì Vu Tiểu Uyển luôn ở bên cạnh, Eddie thật sự không còn mặt mũi nói chuyện với Vu Tiểu Uyển, cho nên lần nào cũng bỏ cuộc.

Lần này, cũng như thế.

Sau khi Eddie lật đật rời khỏi, Thẩm Hà thở dài rồi nói: “Tiểu Uyển, cậu nói có phải đầu óc của Eddie có vấn đề không?”

“Hả?” Vu Tiểu Uyển ngẩng đầu nhìn cô.

“Lúc có hôn ước với cậu thì không bao giờ nghĩ tốt cho cậu. Bây giờ vui rồi, đã hủy hôn ước với cậu, để đi kết hôn với Gia Cát Du Du, nhưng lại vô cớ chạy đến trước mặt cậu. Làm gì chả hiểu? Hứ, dù sao cậu ấy cũng hết hi vọng rồi! Cậu đã là con dâu được Hạ gia của tớ công nhận!” Thẩm Hà nói với vẻ đắc ý.

Vu Tiểu Uyển tâm trạng lẫn lộn: “Tiểu Hà, chúng ta đừng chỉ phát triển IQ, mà chúng ta cũng nên để chỉ số EQ tăng lên tăng lên nhé, được không?”

“Nghĩa là sao?” Thẩm Hà thắc mắc hỏi lại: “Tớ không nói sai chứ?”

Vu Tiểu Uyển nhìn cô không nói gì.

Đâu chỉ có sai! Mà là rất sai đó!

Eddie này đâu phải tới tìm cô ấy chứ? Mà là tới tìm cô đó Thẩm Hà ơi!

Cô ngốc này khi nào mới chịu để đầu óc lanh lẹ hơn được đây!

Người Eddie thích từ đầu tới cuối chỉ có một và đó chính là cậu đó Thẩm Hà, chứ không phải tôi Vu Tiểu Uyển!

Những lời nói này giống như các viên đạn cứ bắn liên tục trong bụng Vu Tiểu Uyển, nhưng ngoài mặt thì sóng yên biển lặng: “Không có gì, không sai. Đợi khi cậu lớn lên, cậu sẽ biết.”

“Ơ? Sao kỳ thế! Dạo này các cậu ai cũng nói thế!” Thẩm Hà vẻ mặt mơ màng nói: “Anh hai cũng vậy, anh Joel cũng nói thế. Thậm chí mami cũng nói vậy luôn! Dạo này em trai tớ cũng tạo phản, cũng dám nói với tớ như thế! Ôi, thật là! Dạo này đầu óc thằng nhọc Hạ Thẩm Châu có vẻ rất lanh lợi, ngày nào cũng gây chuyện với tớ! À, hình như sắp đến sinh nhật nó. Tớ phải bày trò phá nó mới được...”

Nghe Thẩm Thất chí chóe về chuyện trong gia đình mình, Vu Tiểu Uyển lắc đầu không biết phải làm sao!

“Phải phải phải, cậu mới mười sáu tuổi rưỡi, cho nên không cần vội. Sớm muộn cậu cũng sẽ hiểu!” Vu Tiểu Uyển cười tủm tỉm gật đầu: “Chúng tớ đủ kiên nhẫn đợi cậu lớn lên mà!”

“Thôi thôi thôi, lại nói thế.” Thẩm Hà và Vu Tiểu Uyển cùng đùa giỡn với nhau.

Trên đỉnh đầu, hoa đào nở thật rạng rỡ.

Một cơn gió thoáng qua, một cơn mưa hoa đào, bay sà xuống đất, làm đẹp cả bầu trời xuân.

Năm nay, hoa xuân rất đẹp.

Năm nay, thanh xuân níu kéo.

Năm nay, tràn đầy vô số khả năng và mong đợi

Năm nay, cũng là một năm cực kỳ đặc biệt.

Tại vì qua năm nay, hình như số mệnh của nhiều người, cũng sẽ bắt đầu có sự thay đổi, và rồi sẽ đi đúng trên quỹ đạo của chính mình.

Thời gian thấm thoát trôi qua, lại ba năm nữa rồi.

Thẩm Duệ của ba năm sau, đã là một nam thần chững chạc. Cậu đã dung hợp được ưu điểm của Hạ Nhật Ninh và Thẩm Thất, vẻ điển trai vẫn không thua Hạ Nhật Ninh ba mình, đặc biệt thủ đoạn sắc bén cũng đã được thừa kế từ ba và mợ Sùng Minh của cậu.

Không sai, Sùng Minh hễ rãnh là sẽ dạy cho Thẩm Duệ cách làm một đế vương.

Cho nên, Thẩm Duệ còn oách hơn của Hạ Nhật Ninh nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.