Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1247



“Á? Anh trai tớ nhặt một người con gái về? Cô ta bao nhiêu tuổi rồi?” Thẩm Hà hỏi ngay theo thói quen.

“Nhỏ hơn chúng ta hai tuổi, năm nay 19 tuổi rồi.” Cảm xúc của Vu Tiểu Uyển có vẻ không vui lắm: “Cô ta không học hành gì, Vì vậy cũng không có sở trường gì. Những người họ hàng sau khi lừa hết tiền của cô ta, cũng không đưa cô ta đến trường học tử tế. Sau khi học xong cấp 2 đã bỏ học rồi. Vì vậy, hiện giờ cô ta không có bản năng sinh tồn. Những công việc quá vất vả cô ta không muốn làm, nhưng những công việc lương cao, cô ta lại không làm được. Vì vậy đã đến khu nghèo nàn thuê nhà ở. Khu nhà tạm đó nghe nói chuẩn bị xây dựng, nhưng vì chuyện bồi thường chưa thỏa thuận được, vì vậy tạm thời trở thành khu tập chung của người ngoại tỉnh và những người vô gia cư.”

“Vì nơi đó hẻo lánh, tiền thuê nhà rẻ, nên rất nhiều thành phần ba lăng nhăng. Khi tớ đến đó, Sử Hiểu Yến thuê trọ cùng với bảy tám người khác, trong đó mỗi phòng đều được ngăn riêng ra, mỗi phòng chỉ rộng khoảng bảy tám mét vuông, một đám người chui vào đó, môi trường thật sự là cực kỳ phức tạp.” Vu Tiểu Uyển thở dài một cái rồi nói: “Sau đó Thẩm Duệ đưa Sử Hiểu Yến về, đã sắp xếp cho cô ta ở lại một căn hộ, còn cho cô ta một khoản tiền.”

Thẩm Hà không hiểu nên hỏi: “Cách xử lý của anh trai không có vấn đề gì đấy chứ! Thầy trợ giảng đó dù sao cũng là đi theo anh trai, vì vậy, anh trai sắp xếp cho con của thầy, cũng là chuyện có thể thông cảm được. Tiểu Uyển, chắc chắn cậu có chuyện gì giấu tớ, nếu không, cảm xúc của cậu sẽ không thất thần như vậy! Bởi vì cậu không phải là người nhỏ mọn! Cậu nói đi, có phải là còn có chuyện gì khác không?”

Ánh mắt Vu Tiểu Uyển hơi hoảng loạn, cô bé nói: “Đừng hỏi nữa.”

“Rốt cuộc cậu có phải là bạn tớ không. Có phải là chị dâu tớ không.” Thẩm Hà lập tức không vui: “Chuyện của tớ đều nói hết cho cậu, sao cậu lại có thể giấu tớ được chứ?”

Vu Tiểu Uyển thở dài một cái, rồi nói: “Được rồi. Dù sao chuyện này, có lẽ cũng không giấu được bao lâu nữa. Tớ luôn cảm thấy Sử Hiểu Yến này đầy mùi phong trần, Vì vậy suy nghĩ của tớ là để trợ lý đi xử lý việc này là được rồi. Nhưng mà, Thẩm Duệ không đồng ý. Anh ấy để lại số điện thoại của mình cho Sử Hiểu Yến. Vừa rồi khi tớ đi tìm Thẩm Duệ, điện thoại của anh ấy kêu lên, tớ thề là tớ không cố ý muốn xem trộm, bởi vì tin nhắn hiển thị ngay trên màn hình, vì vậy tớ đã nhìn thấy. Tin nhắn đó...”

“Tin nhắn đó có vấn đề, đúng không? Tin nhắn đó nói gì vậy?” Chỉ số IQ của Thẩm Hà lập tức lên cao, cô bé hỏi luôn điểm mấu chốt của vấn đề: “Có phải cô ta đang dụ dỗ anh trai đúng không? Dù sao dung nhan của anh trai rõ một một như vậy! Với lại thân phận của anh trai cũng không thấp, mang bất cứ một thứ gì ra, đều có thể khiến những cô gái bình dân theo đuổi điên cuồng. Sử Hiểu Yến này nắm bắt được một cơ hội tốt như vậy, cô ta sẽ không dễ dàng buông tay, cũng là chuyện thường tình thôi.”

Vu Tiểu Uyển gật đầu: “Trong tin nhắn nói, cô ta đã yêu Thẩm Duệ từ cái nhìn đầu tiên, muốn làm người phụ nữ đứng sau Thẩm Duệ, thậm chí không cần danh phận gì.”

Nói đến đây, sắc mặt Vu Tiểu Uyển có chút buồn bã: “Tiểu Hà, có phải tớ đang chuyện bé xé ra to? Có phải tớ quá mẫn cảm không? Tớ đã đính hôn với anh trai cậu rồi! Loại con gái như Sử Hiểu Yến, sao lại có thể là đối thủ của tớ được chứ? Điều khiến tớ chạnh lòng nhất là...”

“Điều cậu chạnh lòng nhất là, không ngờ anh trai lại không xóa tin nhắn của cô ta, đúng không?” Thẩm Hà bình tĩnh phân tích rồi nói: “Cậu rất tự tin với bản thân, nhưng một người con gái một đối thủ như vậy, cậu cảm thấy là điều sỉ nhục đối với mình. Chuyện này, nếu đổi là tớ, tớ cũng sẽ cảm thấy như vậy đấy. Tiểu Uyển, chuyện này, giao cho tớ! Để tớ đi gặp xem Sử Hiểu Yến này là người con gái như thế nào. Nếu cô ta mơ tưởng muốn leo lên giường của anh trai tớ, tớ sẽ khiến cô ta suốt kiếp này không chui được ra khỏi mộ!”

Thẩm Hà trong lúc bĩnh tĩnh thật sự rất quyết đoán!

“Không phải tớ đang mách lẻo cậu đâu.” Vu Tiểu Uyển cắn môi nói tiếp: “Thẩm Duệ chăm sóc cho con gái của thầy trợ giảng, đây cũng là chuyện thường tình, tớ không có bất kỳ ý kiến gì. Nhưng ánh mắt cô gái đó nhìn Thẩm Duệ, thật sự khiến người khác cảm thấy khó chịu. Tớ biết, rất nhiều người con gái thích Thẩm Duệ, cho dù Thẩm Duệ đính hôn với tớ rồi, đến bây giờ vẫn rất nhiều cô gái nhòm ngó. Nhưng mọi người chỉ nhòm ngó thôi, cũng vẫn phải chú ý đến thân phận của mình, không làm ra những chuyện quá đáng. Nhưng Sử Hiểu Yến này... Tiểu Hà, tớ có cảm giác tú tài gặp quan binh. Tớ dường như không có cách nào nói rõ được chuyện này.”

“Ừ, tớ biết rồi, để tớ đi nói rõ với cô ta.” Thẩm Hà an ủi Tiểu Uyển: “Được rồi yên tâm đi, cậu là cô con dâu được gia đình tớ công nhận, không ai cướp được của cậu đâu.”

“Không phải tớ lo lắng chuyện này.” Mặt Vu Tiểu Uyển đỏ ửng lên, rồi nói: “Tớ thân là công chúa, sao lại để ý đến những chuyện nhỏ mọn này chứ?”

“Đúng đúng đúng, cậu là công chúa điện hạ, tất nhiên sẽ không so đo với một người phàm. Nhưng không sợ trộm đến, chỉ sợ trộm nhớ. Tâm trạng này, tớ có thể hiểu được. Được rồi, ngày mai chúng ta qua đó xem sao.” Thẩm Hà kéo tay Vu Tiểu Uyển, cô bé đứng dậy từ dưới thảm, vừa đi vừa nói: “Đi đi đi, chúng ta ra ngoài dạo phố một chút rồi tiện thể điều tra luôn gốc gác của Sử Hiểu Yến này.”

Vu Tiểu Uyển muốn từ chối, Thẩm Hà tiếp tục nói: “Tiện thể nói luôn cho tớ, đối diện với anh Tư Nhiên và anh Joel như thế nào. Chuyện của cậu không quá đau đầu, chuyện của tớ mới là đau đầu!”

Vậy là Vu Tiểu Uyển ngoan ngoãn theo Thẩm Hà đi ra ngoài dạo phố.

Ngày hôm sau, một mình Thẩm Hà lái xe, tìm đến căn hộ nơi Sử Hiểu Yến ở.

Trước khi xuống xe, Thẩm Hà xem qua trước tập tài liệu về Sử Hiểu Yến mà Cung Tử Á đưa cho.

Sử Hiểu Yến, nữ, 19 tuổi. Tốt nghiệp Trung học phổ thông Công nghiệp. Sở trường: Không. Đặc điểm tính cách: “Lười biếng, hay nói dối, ham của thích khoe khoang, đa nghi. Từng có ba mối tình, mối tình thứ nhất vào hồi học lớp năm, mối tình thứ hai vào hồi học lớp 6, lần thứ ba là trước khi tốt nghiệp Trung học phổ thông. Vì mải yêu, bị trượt tốt nghiệp cấp 3, vì vậy không được bất kỳ một trường cấp 3 nào ở địa phương nhận. Bây giờ dựa vào việc làm chân chạy cho người khác kiếm sống, thu nhập không ổn định, dự đoán thu nhập một năm khoảng hai mươi triệu đồng, thuộc tầng lớp thu nhập thấp điển hình. Thích dùng hàng fake, thích đi bar, tửu lượng rất tốt.

Xem xong tập tài liệu này, Thẩm Hà lập tức hiểu vì sao anh trai lại lôi cô ta ra khỏi khu nhà tạm bình dân.

Đó là vì cô gái này, chưa thật sự đến mức xa đọa.

Nhưng cô ta đã chạm đến viền xa đọa rồi, chỉ cần một chút nữa thôi, sẽ bị rơi xuống, không thể nào bò dậy được nữa.

Anh trai nể tình thầy trợ giảng, thật sự không thể thấy chết mà không cứu.

Nếu anh trai không ra tay, chắc không lâu nữa khả năng rất lớn, cô gái này sẽ hoàn toàn lưu lạc trốn phong trần.

Ít ra bây giờ vẫn còn cứu vãn được.

Nếu cô ta còn có chút lương tâm.

Thẩm Hà sau khi xem xong đống tài liệu, cô bé cất đống tài liệu vào cốp xe, quay người mở cửa đi thẳng lên thang máy, cê bé đến thẳng trước cửa nhà Sử Hiểu Yến, ấn chuông cửa.

“Ai đấy.” Bên trong vang ra giọng nói của một cô gái trẻ tuổi, tiếp theo đó là tiếng mở cửa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.