Cô ta chưa bao giờ nghe nói Thẩm Hà lại giỏi bắn cung như vậy!
Tổ chức tình báo quả thật quá lạc hậu!
Không có thông tin gì về chuyện Thẩm Hà biết bắn cung cả!
Tức giận, vô cùng tức giận!
Cô ta nhất định phải bảo ông nội xử lý lại tổ chức tình báo mới được!
Bây giờ, Fanny đứng đó lại có cảm giác như ánh mắt phía sau lưng đâm vào tới tận tim mình vậy!
Thẩm Hà mỉm cười và đứng đó, lại nhìn Fanny với ánh mắt khiêu khích.
Nếu Fanny dám làm mùng một, thì Hạ Thẩm Hà cô lại dám làm mười lăm lắm chứ!
Ai sợ ai nào?
Hạ Thẩm Hà cô chưa bao giờ gây sự, nhưng cũng chưa bao giờ sợ phiền phức cả!
Hôm nay, Fanny thật sự giống như mũi tên đã lên dây, không bắn không được.
Cô ta chậm rãi giơ cánh tay lên và kéo căng dây cung, hít một hơi thật sâu và cố gắng lấy lại bình tĩnh, sau đó cô ta nhắm vào bia bắn phía xa và thả ngón tay ra, mũi tên xuyên qua không trung rồi cắm chặt vào trên bia bắn.
Phía xa có người báo cáo kết quả: “Vòng bảy!”
Mấy người xung quanh đều thở phào nhẹ nhõm, đây là thành tích tốt nhất trong các cô.
Nhưng trong lòng Fanny vẫn nặng nề.
Đừng quên, cây cung của Thẩm Hà không giống với những người khác!
Mấy cái cung này đều chuyên dành riêng cho phụ nữ, mà cái cung Thẩm Hà sử dụng chính là... cung của đàn ông!
Nói cách khác, Fanny không chỉ có thua, hơn nữa còn thua rất thê thảm!
Trừ khi cô ta bắn trúng vòng mười, bằng không sẽ không có ý nghĩa nào cả!
Thẩm Hà không nói gì, cô giơ tay lên lại chọn một cây cung và cầm hai mũi tên cùng đặt lên dây cung.
Xung quanh vang lên những tiếng kêu sợ hãi: “Không phải chứ? Cô ấy lại muốn bắn hai mũi tên cùng lúc à? Cô ấy xem quá nhiều phim võ hiệp sao? Làm sao có thể làm được chứ?”
Vệ sĩ đứng ở bên cạnh Thẩm Hà lại cười và nói: “Thi đấu thể thao thì bắn cung là tốt nhất, nhưng người thật sự bắn cung giỏi, cũng không phải dùng loại cung có vật liệu tốt nhất, bắn ra mũi tên xa nhất và chính xác nhất. Mà phải dùng loại cung đơn giản nhất, bình thường nhất và bắn ra hiệu quả trăm phát trúng cả trăm. Như vậy cũng tiện so sánh, đánh thắng một trận chiến, không phải là nói dùng vũ khí tiên tiến tới mức nào để đánh thắng đối phương, mà là sử dụng loại AK47 bình thường nhất tiêu diệt tất cả kẻ địch. Như vậy mới được gọi là thực lực. Các người đều quá coi thường cô chủ nhà chúng tôi! Từ khi cô ấy lên năm tuổi đã luyện tập bắn cung, thầy dạy cô ấy không dưới mười người, mỗi người đều luôn hết lời khen ngợi cô ấy. Cô chủ nhà tôi là người phương Đông. Tính cách của người phương Đông thường hướng nội, chính là tôi có bản lĩnh nhưng tôi không nói ra! Đừng thấy cô chủ nhà chúng tôi chưa bao giờ nói thì tính bắt nạt cô ấy nhé, bây giờ tự mình mất mặt rồi chứ?”
Cung Tử Á mỉm cười và bổ sung thêm: “Phải biết rằng Thẩm Hà nhà chúng tôi không chỉ biết cưỡi ngựa và bắn cung đâu, cô ấy biết rất nhiều thứ. Nếu các người không phục thì có thể thi đấu cái khác, Thẩm Hà nhà chúng tôi đều không sợ đâu!”
Xung quanh không có một tiếng động nào.
Đám vệ sĩ của các cô chủ nhà khác đều lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng.
Bọn họ không nhịn được lại tập trung tinh thần quan sát tất cả biểu hiện của Thẩm Hà.
Trong lòng bọn họ thầm nghĩ: May mà cô gái này không phải cùng nghề với bọn họ, nếu không bọn họ thật sự không có việc làm nữa rồi!
Lúc này, Thẩm Hà đã nhắm vào bia bắn và thả lỏng ngón tay.
Hai mũi tên vèo vèo bay ra ngoài!
Vút vút, hai mũi tên đều đồng loạt bắn trúng bia bắn!
Người đứng ở bên bia bắn kích động, giọng nói cũng cao hơn một chút: “Một cái vòng tám điểm rưỡi, một cái vòng chín điểm rưỡi!”
Âm thanh báo cáo từ bia bắn vừa dừng lại, tất cả mọi người ở đó đều kích động.
Không phải chứ? Không ngờ cô ấy thật sự bắn trúng rồi sao?
Sắc mặt Fanny chợt tái xanh.
Chuyện gì vậy, cô ấy thật sự không phải là tuyển thủ cấp quốc gia chứ?
Vì sao bắn giỏi như vậy?
Lần này Thẩm Hà không cho người khác có cơ hội biểu hiện nữa, cô lại lấy từ trên bàn ra ba mũi tên, cùng đặt lên dây cung!
Lúc này, ngay cả Fanny cũng không nhịn được mà hét lên: “Cái gì? Cô còn muốn bắn ba mũi tên cùng lúc à?”
Thẩm Hà chậm rãi trả lời: “Một trong những người thầy dạy tôi bắn cung đã từng dùng ba mũi tên một lúc bắn xuyên qua một con đại bàng đang bay. Mọi người nghĩ thầy ấy bắn thế nào?”
Không đợi đám người Fanny trả lời, các vệ sĩ xung quanh bắt đầu nhiệt tình vỗ tay!
Má ơi, thật hiếm thấy được một cơ hội như vậy!
Con người bây giờ chỉ biết dùng súng săn.
Bọn họ làm sao biết được thời nguyên thủy nhất, dùng cung tên săn thú mới là sự hưởng thụ đích thực chứ?
Cho nên, bọn họ đều vỗ tay bất chấp việc đắc tội chủ nhân của mình!
Đây chính là một cơ hội rất khó có được!
Thẩm Hà quả nhiên không để cho bọn họ thất vọng, trong nháy mắt khi cô kéo dây cung đặt tên, dáng vẻ thoải mái tự nhiên lập tức được thu lại.
Khí thế trên người cô đột nhiên phát ra mạnh mẽ.
Dường như người đứng ở đó không phải là một cô gái nhà giàu yểu điệu, mà là một vương giả.
Một vương giả liếc mắt nhìn thiên hạ, hùng bá một phương vậy.
Cung Tử Á đứng phía xa nhìn Thẩm Hà, trong mắt của cô ngoại trừ sùng bái thì chính là tự hào.
Người cô phục vụ lại là người ưu tú như thế đấy!
Thời điểm nên thân thiện thì cô ấy sẽ thân thiện, thời điểm nên khí phách thì cô ấy sẽ khí phách, mà thời điểm nên bình tĩnh thì lại bình tĩnh.
Đơn giản là quá tuyệt vời mà!
Ngón tay của Thẩm Hà nắm chắc lấy dây cung, nhắm ngay vào vị trí hồng tâm của bia bắn.
Vào giây phút ngắm chính xác, Thẩm Hà không hề do dự mà thả lỏng ngón tay, ba mũi tên cùng lúc bắn ra.
Khi chúng bay đến giữa không trung thì đột nhiên thay đổi vị trí, một trước một sau lao về phía bia ngắm ngoài xa.
Trong nháy mắt khi Thẩm Hà bắn tên, những người vệ sĩ kia đã không nhịn được mà vọt tới bên cạnh bia bắn, bọn họ bất chấp nguy hiểm, chỉ muốn tận mắt chứng kiến một cảnh thần kỳ này.
Chỉ thấy mũi tên thứ nhất bắn trúng vị trí hồng tâm của bia bắn.
Ngay sau đó, mũi tên thứ hai bắn vào phần đuôi của mũi tên thứ nhất với một lực rất mạnh đẩy mũi tên thứ nhất cắm sâu hơn vào trong bia bắn.
Lúc này, mũi tên thứ ba cũng bay đến.
Mũi tên thứ ba đánh trúng phần đuôi của mũi tên thứ hai, đẩy mũi tên thứ nhất tiến vào trong thêm một inch nữa.
Lúc này, mũi tên thứ nhất đã hoàn toàn xuyên qua bia bắn dày, ở phía mặt bên kia còn lộ ra gần một inch.
Lực bắn mạnh và độ chính xác như vậy làm cho tất cả mọi người ở đó lập tức hét lên chói tai và bắt đầu hoan hô.
Đám vệ sĩ râu quai nón với cơ thể mạnh mẽ cao lớn này đều há hốc mồm!
Bọn họ không thể tin được những gì mình tận mắt nhìn thấy!
Không, không, chắc chúa đang đùa với bọn họ rồi!
Một cô gái phương Đông yểu điệu làm sao có thể làm được loại chuyện này?
Oh, No!
Đây nhất định là ảo giác! Nó hẳn là ảo giác!
Một người vệ sĩ cao to và cường tráng như một con gấu hết nhìn bia bắn rồi lại nhìn Thẩm Hà bên kia, sau đó anh ta dùng một tay che mặt, miệng há to, bộ dạng đánh chết cũng không dám tin.
Biểu tình của anh ta quá khoa trương lập tức chọc cho Cung Tử Á và vệ sĩ của Thẩm Hà phải phì cười.
Bọn họ đã đoán trước được kết quả này rồi!
Hừ, ai bảo các người coi thường cô chủ nhà chúng tôi!
Hừ, lúc này các người đã thấy mất mặt chưa?
Bây giờ Fanny và mấy người con cháu quý tộc khác đều im lặng không nói gì.
Như vậy còn cần so tài nữa sao?
So tài làm quái gì nữa!
Mình không bắn được hai mũi tên cùng lúc như người ta, còn dám so tài bắn ba mũi tên cùng lúc nữa sao?
Thế này còn để cho người ta sống nữa không hả?
Còn để cho mũi tên sống nữa không hả?
Đây hoàn toàn là phong thái thắng ép, được chưa?
Thẩm Hà quay đầu lại và mỉm cười nhìn bọn họ: “Các vị, mời!”