Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1645



Đến Mạc Tiểu Đào cũng thấy giật mình sao?

Sư huynh Phạm Đậu Đậu thích một người rồi sao?

Ai thế?

Sao cô lại không biết nhỉ!

Ngày nào cô cũng bên cạnh Phạm Đậu Đậu, sao không thấy Phạm Đinh Đinh liên lạc với người con gái nào?

Chẳng lẽ là, Phạm Đậu Đậu giấu cô liên lạc với người khác?

Nhưng mà, có cần thiết phải như vậy không?

Cô cũng đâu phải người gì của Phạm Đậu Đậu!

Với lại, Phạm Đậu Đậu cũng không phải người như vậy mà!

Chuyện này rốt cuộc là như thế nào đây?

Tuy trong đầu Mạc Tiểu Đào xoay chuyển rất nhanh, nhưng mồm lại nhanh chóng phủ nhận: “Nói cái gì đấy! Tớ gây bao nhiêu họa cho sư huynh, anh không ghét tớ là tốt lắm rồi! Các cậu đừng có đổ tội cho tớ đấy nhá! Tớ không có ý định với cao tới Phạm gia đâu, với lại, sao các cậu lại dám khẳng định là tớ chứ? Nếu là tớ, tớ còn phải ở đây nói chuyện với các cậu sao, tớ sớm đã đi làm bạn nữ bên cạnh anh ấy rồi!”

Những bạn học khác nghĩ đi nghĩ lại thấy cũng có lý, liền tha cho Mạc Tiểu Đào.

Trong lòng Mạc Tiểu Đào vẫn đang có một đống nghi hoặc.

Con người kia, rốt cuộc là ai vậy?

Bên này Mạc Tiểu Đào đang bị truy hỏi, bên kia Phạm Đậu Đậu cũng không tránh nổi sự tra hỏi của mẹ đẻ.

Đông Tiểu Tiểu không yên tâm hỏi: “Con trai, con nói thật với mẹ đi, đúng là con đã thích một người con gái rồi hay là nói dối đấy? Nếu là thật, người con gái đó là ai? Gia cảnh có trong sạch không? Gia thế như thế nào? Mẹ cũng không yêu cầu đối phương đại phú đại quý, ít ra cũng phải xứng đôi với con chứ? Con là đại thiếu gia Phạm gia đấy, không thể con chó con mèo nào đó cũng có thể lôi về nhà được. Nếu con vẫn chưa có người thích hợp, vậy thì hãy chọn một cô gái trong đám này đi! Những cô gái này hôm nay đều đến hiện trường, con thích người nào, thì hãy chọn người đấy! Được không?”

Phạm Đậu Đậu nhìn một đống ảnh trên bàn, anh lập tức cảm thấy đầu lại to lên rồi.

Anh lấy lại tinh thần rồi nói: “Mẹ ơi, năm nay con mới 20 tuổi! Bây giờ mẹ đã giục con rồi, có phải vội quá không?”

“Vội quá? Sao mẹ có thể không vội được chứ? Con xem con đi, con, Thẩm Châu, Văn Thanh, Thẩm Viễn, Thẩm Mạch, đều là sinh cùng một năm đấy? Thôi không nói đến Thẩm Châu với Văn Thanh nữa, chỉ nói Thẩm Mạch thôi, con bé cũng chẳng phải sinh cùng ngày với con sao? Người ta cũng có người yêu rồi đấy! Không ngờ con lại còn không vội nữa!” Giọng Đông Tiểu Tiểu nâng cao thêm mấy phân, bà nói tiếp: “Trong mắt con còn có người mẹ này nữa không?”

“Mẹ, chẳng phải Thẩm Viễn cũng đang độc thân sao?” Phạm Đậu Đậu không phục biện luận với mẹ rồi nói: “Cũng đâu có thấy chú Sùng Minh ép cậu ý yêu ai đâu!”

“Sao có thể giống nhau được? Thẩm Viễn kế thừa gia nghiệp của Sùng Minh, làm những việc đó, tất nhiên là kết hôn càng muộn càng tốt rồi! Nhưng con thì khác! Đậu Đậu, con có biết không, hoàn cảnh của mẹ bây giờ đáng ngại như thế nào, bố con vẫn quyết không chịu đăng ký kết hôn với mẹ, giờ mẹ sống trong cái nhà này, danh không chính ngôn không thuận đấy! Nhưng khi con kết hôn có con rồi thì sẽ khác, mẹ là bà nội của cháu, cho dù không đăng ký kết hôn với bố con cũng không sao cả.”

Đông Tiểu Tiểu cứ thế làu bàu khuyên bảo con trai mình: “Hoàn cảnh của Đinh Đinh khá hơn con nhiều, Phan Nhuận là mẹ kế, nhưng là kết hôn đàng hoàng với chú con! Cô ấy tốt hơn mẹ nhiều! Trong cái nhà này, mẹ thấy rồi, mẹ chính là người không được lòng mọi người nhất! Con trai, con hãy coi như thương hại người mẹ đáng thương này, nhanh chóng tìm bạn gái đi!”

Phạm Đậu Đậu nghe những lời nói này đến nỗi tai sắp mọc chai rồi: “Mẹ ơi, mẹ đang lo lắng cái gì thế? Cho dù con không kết hôn, mẹ vẫn là mẹ đẻ của con đúng không? Đinh Đinh vẫn còn đang suy nghĩ có nên đi tìm mẹ đẻ của mình không, con thì không cần tìm, mẹ đang ở ngay bên cạnh con đây, con rất hạnh phúc mà! Với lại, cho dù bố không đăng ký kết hôn với mẹ, mẹ vẫn là đại phu nhân Phạm gia! Ngoài kia ai dám nói mẹ không phải chứ? Thế chả phải tự làm khổ mình sao? Con là con đẻ của mẹ, con là đại thiếu gia Phạm gia, địa vị của mẹ vững hơn bất kỳ ai hết, được không?”

“Không được!” Tính khí của Đông Tiểu Tiểu lại nổi lên: “Hôm nay nhất định con phải có câu trả lời cho mẹ!”

Phạm Đậu Đậu thật sự không thể chịu nổi nữa, anh đành nói: “Được được được, có câu trả lời cho mẹ, con nói, con nói được chưa? Đúng, trong lòng con thích một người con gái rồi, người con thích, chính là trợ lý nhỏ của con, Mạc Tiểu Đào, tam tiểu thư Mạc gia! Như vậy mẹ hài lòng chưa? Nhưng mà, chuyện con thích cô ấy, con chưa bao giờ nói ra ngoài, mẹ ơi, mẹ đừng làm cho người ta sợ đấy! Năm nay cô ấy mới có 18 tuổi, còn lâu mới đến tuổi tính đến chuyện kết hôn!”

“Con trai, con không lừa mẹ chứ?” Đông Tiểu Tiểu nghi hoặc nhìn Phạm Đậu Đậu.

“Mẹ, con nói dối mẹ làm gì chứ! Mẹ xem đi, tại sao con không nhận người khác, mà cứ phải chọn Tiểu Đào làm trợ lý của con chứ? Con đây là nhất cự ly nhì tốc độ!” Phạm Đậu Đậu mở miệng ra là nói, anh hoàn toàn không ngại kéo luôn cô trợ lý luôn bị anh chèn ép xuống nước, lấy cô ra làm bia đỡ đạn.

Hô hô, không lấy trợ lý ra làm bia đỡ đạn thì lấy ai chứ?

Bây giờ anh cũng đâu có người nào để lôi ra?

Lúc này Đông Tiểu Tiểu mới hài lòng cười: “Hóa ra là con bé! Mạc gia cũng không tồi, ba thiên kim, đứa nào cũng xinh xắn, nếu là con gái nhỏ nhà họ, vậy thì mẹ yên tâm rồi! Mạc gia tuy không thể bằng được Phạm gia nhà ta, nhưng cũng được coi là gia đình khá giả. Được rồi, trong lòng mẹ biết là được rồi, mẹ tự có chừng mực, sẽ không làm con bé sợ đâu. Con ra ngoài đi!”

“Vâng ạ.” Phạm Đậu Đậu cuối cùng cũng được giải thoát, anh chuồn ngay ra ngoài.

Anh vừa đi ra, gặp ngay Mạc Tiểu Đào đang đi về hướng này.

Phạm Đinh Đinh vừa nhìn thấy cô, sợ Mạc Tiểu Đào đâm vào đầu súng của mẹ đẻ mình, anh liền kéo lấy Mạc Tiểu Đào, quay người rời đi.

Mạc Tiểu Đào sợ quá liền giật mình: “ơi ơi ơi, sư huynh, anh định làm gì thế?”

Phạm Đinh Đinh lập tức làm một động tác im lặng, anh hạ nhỏ giọng rồi nói: “Theo anh đến đây một lát.”

Mạc Tiểu Đào cứ thế ngơ ngác bị Phạm Đậu Đậu kéo vào căn phòng ngay bên cạnh.

Vừa vào cửa, Phạm Đinh Đinh lập tức khóa trái cửa lại, Mạc Tiểu Đào nhìn anh với vẻ mặt ngơ ngác: “Sư huynh, anh không sao chứ?”

Phạm Đinh Đinh nhìn Mạc Tiểu Đào với vẻ mặt vẫn đang ngơ ngác, trong lòng anh đột nhiên cảm thấy có chút tội lỗi.

Sư muội nhỏ ơi, anh xin lỗi nhé! Lần này lôi em vào chuyện này! Để đợt sau anh bù đắp lại cho em vậy!

“Tiểu Đào, giúp anh một việc.” Phạm Đậu Đậu nói thẳng luôn ý định của mình: “Em giả vờ làm bạn gái của anh được không.”

Con ngươi của Mạc Tiểu Đào gần như muốn nhảy ra khỏi mắt: “Sư huynh có phải anh bị sốt không?”

Phạm Đậu Đậu cười gượng gạo, rồi nói: “Bây giờ trong nhà ép anh đi xem mặt, anh lại không muốn đi xem... Vì vậy, anh đã nói với mẹ anh, anh yêu thầm em rồi...”

Suýt nữa thì Mạc Tiểu Đào sặc luôn!

Cái gì với cái gì đây!

Sư huynh, anh không thể cậy vào mình đẹp trai! Mà bắt nạt em như thế!

Mạc Tiểu Đào em cũng cần phải có người yêu chứ! Anh làm như vậy sẽ lỡ mất cơ hội của em đấy!

Mạc Tiểu Đào vừa định từ chối, Phạm Đậu Đậu lập tức lại nói: “Em yên tâm, anh sẽ không gây phiền phức cho em đâu, anh sẽ nói với bên ngoài, nói là anh yêu thầm em! Và em không nhận lời của anh, thế là được rồi?”

Mạc Tiểu Đào quả thật hơi do dự: “Đúng thật là sẽ như thế chứ?”

“Ừ, em chấp nhận làm bạn gái giả mạo của anh là được rồi.” Phạm Đậu Đậu lại bổ sung thêm một câu.

Mạc Tiểu Đào lập tức từ chối rất kiên quyết: “Không được, kiên quyết không được, em còn phải có người yêu nữa chứ!”

“Thế thì nói với bên ngoài là anh yêu thầm em, em không nhận lời của anh, được không?” Phạm Đậu Đậu mặt đầy hy vọng nhìn Mạc Tiểu Đào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.