Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1658



Nghe Mạc Tiểu Đào nói thế, Lý Cường như rơi vào hầm băng.

Không, không thể nào!

Sao cô lại không hề cảm động chứ?

Những cô thiên kim tiểu thư ngu ngốc chẳng phải chỉ cần đàn ông nói ngon nói ngọt vài câu là mắc bẫy hay sao, sao có thể từ chối chứ?

Lý Cường vẫn chưa từ bỏ ý định, cậu ta hỏi: “Tại sao chứ?”

Mạc Tiểu Đào nghiêm mặt trả lời: “Tôi không biết tôi làm sai chỗ nào, hay là tôi đã nói gì đó chưa đúng làm cậu hiểu nhầm. Tôi chưa bao giờ có ý định qua lại với cậu. Vì vậy, sau này xin đừng nói với tôi những lời như thế nữa. Nó sẽ làm tôi bối rối lắm.”

Lý Cường nhất thời không cam tâm: “Nhưng vì sao cậu lại từ chối? Không phải tớ rất tốt ư? Tớ rất yêu cậu! Mặc dù bây giờ tớ không nhiều tiền như cậu, gia đình tớ cũng không giàu có như cậu, nhưng tớ có một trái tim yêu cậu tha thiết! Những vị thiếu gia ngoài kia luôn miệng nói yêu cậu, nhưng bọn họ rất dễ dàng phản bội cậu! Tiểu Đào, cậu không được tin những lời đường mật của người khác, bọn họ chỉ lừa gạt cậu mà thôi. Những người đàn ông lắm tiền nhiều của kia có rất nhiều cô gái vây quanh, những người phụ nữ bên ngoài lại càng không đếm xuể. Mặc dù tớ nghèo nhưng tớ rất thật lòng, tớ nhất định sẽ toàn tâm toàn ý với cậu. Ngoài cậu ra, tớ sẽ không có người phụ nữ nào khác, tớ sẽ đối xử tốt với cậu cả đời!”

Mạc Tiểu Đào hơi đờ đẫn.

Cô cảm thấy mình đã nói rất rõ ràng rồi, sao đối phương vẫn không chịu hiểu chứ?

Lý Cường cũng đặt dao nĩa trong tay xuống, cậu ta tiếp tục nói bằng giọng điệu kích động: “Tiểu Đào, bây giờ em từ chối tớ là vì cậu vẫn chưa nhìn thấy được mặt tốt đẹp của tớ. Không sao, tương lai còn dài, tớ sẽ từ từ thể hiện cho cậu xem! Trước đây, thời gian tiếp xúc với nhau có hạn, cho nên cậu không biết tớ đã cố gắng nhiều thế nào đâu. Thật đấy, bây giờ, tớ đang đi du học, tớ sẽ cố gắng cải thiện bản thân để có thể xứng với cậu.”

Mạc Tiểu Đào chán nản nhìn Lý Cường, cô không biết nên nói thế nào cho phải.

Sao tên Lý Cường này cố chấp như vậy chứ?

Sao cô giải thích mãi mà cậu ta không chịu nghe?

Mạc Tiểu Đào âm thầm lấy điện thoại ra, cô không nhìn màn hình mà chỉ gọi cho Võ Vạn Kỳ dựa theo trí nhớ.

Ai mà biết được, Mạc Tiểu Đào cứ mơ mơ màng màng, cô để cả số điện thoại của Võ Vạn Kỳ và Phạm Đậu Đậu trong hộp quay số nhanh. Lúc gọi điện thoại, đầu óc lờ mờ nên làm rối hết cả hộp quay số nhanh. Cô không gọi cho Võ Vạn Kỳ mà lại gọi cho Phạm Đậu Đậu.

Vì vậy, Phạm Đậu Đậu đang ở công ty cách đó rất xa nhưng vẫn nghe được toàn bộ cuộc nói chuyện của Lý Cường và Mạc Tiểu Đào.

Thấy tên Lý Cường này cứ làm phiền Mạc Tiểu Đào mãi nên Phạm Đậu Đậu nổi giận.

Chết tiệt, tên đàn ông này là ai chứ?

Lá gan đúng là lớn thật!

Bây giờ cả thế giới ai mà không biết Phạm Đậu Đậu và Mạc Tiểu Đào đang yêu nhau chứ?

Thế mà tên này lại không biết sống chết mà theo đuổi Mạc Tiểu Đào ư?

Ha ha ha ha, cứ đợi đấy!

Sau đó, Phạm Đậu Đậu gác lại toàn bộ công việc của công ty, trực tiếp định vị điện thoại của Mạc Tiểu Đào, rồi lái xe đến đó.

Ở bên này, Mạc Tiểu Đào còn tưởng cô gọi điện thoại cho Võ Vạn Kỳ, trong lòng còn âm thầm chờ đợi Võ Vạn Kỳ đến cứu.

Cô thực sự cảm thấy bản thân không thể giải quyết nổi tên Lý Cường này.

Lý Cường không hề để ý hành động nhỏ này của Mạc Tiểu Đào, cậu ta vẫn tiếp tục lảm nhảm: “Tiểu Đào, cậu phải tin tớ, tớ là một người có năng lực tiềm ẩn. Đầu tư vào tiềm lực còn tốt hơi nhiều so với tìm một người đàn ông vốn đã giàu có. Những thành tựu trong tương lai của tớ đều sẽ là của cậu, cậu sẽ dần dần trở thành một người phụ nữ cao quý trong thời đại mới.”

Mạc Tiểu Đào mím môi: “Xin lỗi, nhà họ Mạc chúng tôi đã là dòng dõi quý tộc rồi. Từ đời ông cố của tôi đã thành công rồi, đến đời ông nội tôi, ba tôi, sau đó đến thế hệ chúng tôi, nhà chúng tôi đã truyền qua được bốn đời. Chúng tôi không cần phải dốc sức làm lại từ đầu. Với mối quan hệ sâu rộng và mạng lưới giao thiệp sẵn có bây giờ cũng đủ để nhà họ Mạc phát triển rồi.”

Lý Cường: “... Chuyện này không quan trọng!”

Trong lòng Mạc Tiểu Đào không khỏi ghê tởm: Chuyện này không quan trọng, vậy thì rốt cuộc chuyện gì mới quan trọng đây?

Lý Cường nói tiếp: “Chúng ta không cần nói đến chuyện này, vô nghĩa lắm! Cái tớ muốn nói là, Tiểu Đào, tớ có tấm lòng mà những người khác không có. Có lẽ là do tớ quá nghèo khổ, tớ quá tầm thường nên tớ mới yêu cậu thật lòng hơn!”

Mạc Tiểu Đào hỏi lại một cách bất đắc dĩ: “Cậu cũng đã tự nói rồi, cậu vừa không đẹp trai, lại nghèo và tầm thường nữa, vậy rốt cuộc tôi phải thích cậu ở điểm nào? Tôi cũng có yêu cầu thẩm mỹ riêng của bản thân đấy? Chẳng nhẽ vì cậu thích tôi nên tôi phải mở to mắt giả vờ như không nhìn thấy những điểm yếu của cậu à? Hơn nữa, tôi cũng không nhìn thấy điểm tốt đẹp nào ở cậu cả!”

Người đang nghe Mộ Tiêu Đào và Lý Cường nói chuyện là Phạm Đậu Đậu suýt nữa thì bật cười thành tiếng.

Cậu nhanh chóng đạp chân ga lao tới,

Sau khi nghe Mạc Tiểu Đào từ chối, đáy lòng cậu an tâm hơn nhiều.

Đúng thế, một soái ca như cậu cô còn không cần, sao cô có thể thích người đàn ông khác được chứ?

Giọng nói bất đắc dĩ của Mạc Tiểu Đào truyền tới: “Bạn Lý à, vô cùng xin lỗi, tôi không thể chấp nhận tình cảm của cậu được. Bởi vì, tôi đã thích người khác rồi. Người đó là đàn anh khóa trên của tôi, anh ấy là Phạm Đậu Đậu, cũng là cấp trên của tôi.”

Mạc Tiểu Đào nói thể chỉ là vì cùng đường mà thôi.

Cô nhận ra có giải thích với Lý Cường thế nào đi chăng nữa cũng không có tác dụng, nên chỉ có thể kéo Phạm Đậu Đậu ra làm bia đỡ đạn thôi.

Không thể chỉ để cho Phạm Đậu Đậu lợi dụng cô, cô cũng phải lợi dụng cậu chứ!

Nhưng, những câu nói này lọt vào tai Phạm Đậu Đậu lại khiến trái tim cậu đập nhanh lạ thường. Bàn tay cậu cũng trở nên run rẩy!

Cậu vừa nghe thấy gì ấy nhỉ?

Mạc Tiểu Đào bảo là cô ấy thích cậu ư?

Đây không phải là một giấc mơ đấy chứ?

Nghe Mạc Tiểu Đào nói vậy, cuối cùng Lý Cường cũng không nhịn được nữa. Cậu ta đập tay xuống bàn rồi quát lên với Mạc Tiểu Đào: “Tôi biết rồi, cô nói cái gì mà cô thích người khác rồi, cô nói cái gì mà người cô thích tốt thế này, tốt thế kia chẳng qua là vì chê tôi nghèo chứ gì? Cô không thích người nghèo đúng không?”

Mạc Tiểu Đào đờ đẫn!

Cô thực sự không biết rằng, đầu óc của một số người lại hoạt động một cách thần kỳ và ảo diệu như vậy đấy!

Giải thích thể nào cũng không nghe, cứ cho rằng cách nghĩ của mình là đúng chứ không chịu sửa đổi,

Rất nhiều người xung quanh đều nhìn về phía này, Mạc Tiểu Đào cảm thấy rất mất mặt.

Cô móc tiền ra đặt xuống bàn, sau đó xách túi định đi: “Xin lỗi, tôi còn có việc, tôi đi trước đây.”

Nói xong, Mạc Tiểu Đào quay người định đi.

Lý Cường tức điên lên, cậu ta lập tức ngăn Mạc Tiểu Đào lại: “Sao thế? Chơi đùa tình cảm của tôi xong thì định chạy à? Làm gì có chuyện dễ dàng như thế?”

Lúc này, toàn bộ người trong nhà hàng đều nhìn về phía Mạc Tiểu Đào.

Mạc Tiểu Đào tức giận đến mức cả gương mặt đều đỏ bừng lên!

Tên Lý Cường này quá đáng lắm rồi!

Lúc này, vệ sĩ của Mạc Tiểu Đào lập tức xuất hiện, hắn lập tức tách hai người ra: “Cậu này, xin hãy giữa khoảng cách với cô chủ nhà chúng tôi!”

Thấy vệ sĩ của Mạc Tiểu Đào khỏe hơn mình nhiều, đôi mắt của Lý Cường lại càng đỏ lên, cậu ta chỉ tay về phía Mạc Tiểu Đào rồi hét lên: “Mọi người đều nhìn thấy người phụ nữ mặt dày này ỷ thế ức hiếp người khác thế nào rồi đấy! Ỷ vào việc mình có chút tiền dơ bẩn để làm nhục tôi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.