Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1668



Sau khi đánh xong mạt chược, Gia Cát Du Du thỏa mãn mà đem chiếc lợi phẩm, vui vẻ mà rời khỏi.

Người đàn ông đó vội tiến tới gần: “Chị Du Du!”

Gia Cát Du Du liếc xéo nhìn cậu ta: “Ồ, mời khách đúng không? Đi nào!”

Người đàn ông đó liền ân cần mà mở cửa cho Gia Cát Du Du, hai người một trước một sau mà đi ra ngoài: “Chị Du Du hôm nay thật may mắn, xem ra người gặp chuyện vui tinh thần cũng sảng khoái.’

Gia Cát Du Du đắc ý nói: “Tất nhiên.”

“Chị Du Du bảo dưỡng tốt như thế, thật sự nhìn không ra là người từng sinh con qua!” người đàn ông đó không tiếng động mà hỏi chuyện: “Con chị có lẽ cũng chưa lớn nhỉ? Làm sao có tiền cho chị chứ?’

Gia Cát Du Du cũng không nghĩ nhiều, thuận miệng trả lời nói: “Còn không phải nghiệt tạo ra khi còn trẻ, khi học phổ thông thì sinh ra nó, bây giờ đã 20 tuổi rồi.”

Người đàn ông đó lần này không giả vờ nữa, là ngạc nhiên thật: “Cái gì? Con trai chị đã 20 tuổi sao?”

Gia Cát Du Du ý vị sâu xa mà nhìn cậu ta, nói: “Tiểu Châu, đừng kinh ngạc như thế, ai thời trẻ không mắc sai lầm chứ?’

Người đàn ông đó chớp chớp mắt, càng ân cần hơn: “Ôi con tria lớn như vậy tìm tận nhà, đây là muốn hiếu kính chị thật tốt đây mà?”

“Đúng thế, mỗi tháng đều sẽ cho tôi một số tiền.” Gia Cát Du Du đắc ý mà nói: “Về sau tôi không cần phát rầu vì không tiền ăn cơm nữa. Đi thôi, nói rồi mời cậu ăn cơm, còn chậm chạp gì nữa?”

Gia Cát Du Du cảm thấy sống lưng hôm nay đặc biệt dựng thẳng.

Thời gian thấm thoát liền hai tháng qua đi.

Thẩm Tùng Tân mỗi tháng đều sẽ gửi một số tiền sang, số tiền chỉ đủ để Gia Cát Du Du sinh hoạt, thêm một đồng cũng không cho.

Trong hai tháng này, Thẩm Tùng Tân mãi bận tiếp xúc giao thiệp với bà Paula, cuối cùng dùng sức hấp dẫn từ chính nhân phẩm và tài hoa của mình đá động bà Paula.

Bà Paula và ông Johnson tiến hành một cuộc bàn giao long trọng, bà Paula trở thành giám đốc thiết kế nhiệm kỳ mới.

Bởi vì biểu hiện xuất sắc của Thẩm Tùng Tân, đều nhận được sự công nhận của trên dưới công ty, cho nên Thẩm Tùng Tân sau hai tuần khi bà Paula nhậm chức, cũng trở thành tổng giám đốc của s.a, chủ quản kinh doanh thiết kế và quảng bá tuyên truyền phần công việc này.

Ngày đầu tiên Thẩm Tùng Tân nhận chức, báo, tạp chí địa phương, truyền thông, facebook v.v, đều đưa tin rất nhiều về chuyện này.

Gia Cát Du Du đang ở siêu thị rửa chùi kệ hàng, máy chiếu tivi trên kệ hàng đang phát sóng lời tuyên bố nhận chức của Thẩm Tùng Tân.

Gia Cát Du Du liền ngây ra, sau đó liền vui mừng!

Con trai cô ấy thật tài giỏi!

Là tổng giám đốc đỉnh đỉnh đại danh của s.a!

Gia Cát Du Du không còn muốn làm công việc đáng thương lại mệt người tiền lương chẳng bao nhiêu này nữa, cô ấy liền ném bỏ giẻ lau, quay người chạy ra ngoài.

“Ây ây, Gia Cát Du Du, công việc của cô chưa làm xong! Tiền lương hôm nay của cô còn muốn hay không?” những người khác kêu lớn sau lưng Gia Cát Du Du, thế nhưng Gia Cát Du Du đã không nghe lọt nữa, đồng phục làm việc không thay, liền kêu một chiếc taxi liền chạy thẳng đến tổng bộ của s.a!

Cô ấy muốn đi tìm Thẩm Tùng Tân lấy tiền!

Cô ấy là mẹ ruột của Thẩm Tùng Tân!

Thẩm Tùng Tân không nuôi mẹ ruột sao được chứ?

Làm sao có thể để Thẩm Tùng Tân ăn mặc đẹp đẽ, mình là mẹ của cậu ta, lại phải lau kệ hàng ở siêu thị chứ?

Hừ, không công bằng!

Cô ấy sinh ra Thẩm Tùng Tân, Thẩm Tùng Tân phải hiếu thảo với cô ấy!

Sau đó Gia Cát Du Du cứ với tư thế mơ mộng về cuộc sống tốt đẹp sau này mà đi đến tổng bộ của s.a.

Vừa đến quầy tiếp tân, Gia Cát Du Du liền đập bàn: “Tôi muốn tìm tổng giám đốc Thẩm Tùng Tân của các người.”

Cô gái đứng quầy liền nở nụ cười tươi: “Cho hỏi người có hẹn trước không ạ?”

“Tôi là mẹ ruột cậu ta, tôi cần hẹn trước gì chứ? Cô mau đi thông báo với cậu ta, mẹ ruột cậu ta đến rồi!” Gia Cát Du Du lớn tiếng kêu lớn: “Các cô dám cản, đó chính là để Thẩm Tùng Tân trẻo thành kẻ bất nhân bất nghĩa bất trung bất hiếu!” những người khác trong công ty đều đứng lại, thì thầm bới nhau: “Ây? Bà ấy nói bà ấy là mẹ ruột của Thẩm tổng? Nhìn không giống lắm! Thẩm tổng nho nhã thanh tao biết bao, làm sao có mẹ ruột không nói lý như thế chứ? Đây nhất định là hiểu lầm rồi?”

“Đúng thế, tớ cũng không nghe qua. Thẩm tổng từ lúc ba tuổi, thì không có cha mẹ, mãi được đại tiểu thư nhận nuôi, Thẩm tổng ở nước ngoài tốn mỗi đồng tiền đều do đại tiểu thư cho cả. Nếu nói có mẹ ruột, sao lại để đại tiểu thư ra tiền chứ?”

“Tớ còn nghe nói, Thẩm tổng cố gắng học tập chính là muốn đền đáp ân tình của đại tiểu thư! Người đàn bà điên này có lẽ là nghĩ đến ăn vạ nghĩ đến điên rồi? Cũng không nghĩ xem s.a là nơi như thế nào, làm gì tới phiên bà ta làm càn?”

“Đúng thế đúng thế, tớ cũng cảm thấy Thẩm tổng tuyệt đối không có mẹ ruột như thế, tớ thấy vẫn nên kêu bảo an qua đây. Hôm nay Thẩm tổng ngày đầu tiên nhận chức, không thể để người đàn bà phá hư danh tiếng của Thẩm tổng.”

“Đúng đúng đúng, nói rất có lý.” Cả đám người móc ra điện thoại, tìm đội trưởng đội bảo an đuổi người.

Rất nhanh đội trưởng đội bảo an đi đến, đem theo mấy người kéo Gia Cát Du Du ra ngoài.

Gia Cát Du Du vừa thấy nếu lần này bị đuổi ra như thế, thì hôm nay không lấy được tiền rồi!

Gia Cát Du Du ngồi bệt trên đất, bắt đầu lăn lộng gây ồn: “Ông vô liêm sỉ, ông đây là sàm sỡ tôi! Tôi muốn báo cảnh sát, tôi muốn nói với cảnh sát ông muốn sàm sỡ tôi!’

Những người khác đều trợn mắt.

Đội trưởng đội bảo an người ta năm nay mới 30 tuổi, trai khỏe vừa hoàn thành nghĩa vụ quân sự trở về, trong rất ưa nhìn mắt to mũi cao không biết hấp dẫn bao nhiêu cô gái, người ta có thể nhìn trúng Gia Cát Du Du?

Gia Cát Du Du đừng nói đã 36 tuổi, quan trọng nhất nhất là, cô ấy không giảm cân nên mỡ đây người lôi thôi lết thết, nhìn rất giống người 50 tuổi.

Đội trưởng đội bảo an lại không đuôi.

Cho nên Gia Cát Du Du hét như thế, đội trưởng đội bảo an liền buông tay, chuẩn bị lấy gậy điện mà đuổi ra ngoài.

Chỉ cần không chạm đến bà ấy, thì được chứ gì?

Đám người này đang ồn ào, ngoài cửa đi vào một đám người.

Người đi đầu chính là Hạ Thẩm Hà và Thẩm Tùng Tân, theo sau là một đám trợ lý vệ sĩ.

“Chuyện gì thế?” Thẩm Hà thấy cảnh tượng trước mặt, liền nhíu mày.

“Đổng sự trưởng Hạ, Thẩm tổng.” Những người trong công ty liền đứng ngay ngắn cung kính chào hỏi.

Thẩm Hà bây giờ đang nhậm chức phó đổng sự trưởng và giám đốc điều hành của s.a, bây giờ cũng là đương gia của s.a.

Gia Cát Du Du nghe giọng của Thẩm Hà, liền tự chủ mà nhìn về phía Thẩm Hà.

Vừa nhìn liền khiến Gia Cát Du Du liền cúi thấp đầu xuống.

Cô ấy cuối cùng cảm nhận được cái gì gọi là tự ti.

Hai người rõ ràng bằng tuổi nhau, nhìn thì lại như người hai thế hệ.

“Thì ra là cô.” Thẩm Hà khẽ mở miệng nói: “Tôi cứ cho rằng nhiều năm cực khổ như vậy, cô ấy sẽ học khôn ra, không ngờ càng sống càng lạc hậu, tuy nhiên dám ở đây lăn lộn gây ồn. Lễ nghi của học viện quý tộc dạy cho cô đều cho chó ăn hết rồi sao?”

Gia Cát Du Du không dám lên tiếng.

“Cô đến đây để làm gì?” Thẩm Hà mở miệng nói: “Ai cho cô can đảm đó, dám đến đây gây chuyện?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.