Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 33



Biết làm sao đây, tập đoàn Hạ Thị thật quá giàu có.

Tất cả mọi thứ được dùng tại đây đều là tốt nhất.

Ngay đến đồng phục của nhân viên cũng được đặt may của thương hiệu Boss hàng đầu quốc tế.

Hèn chi quần áo của Hạ Nhật Ninh đều được đặt may, hèn chi hắn nói một cái áo sơ-mi của hắn cũng có giá thành là 500 ngàn tệ.

Thẩm Thất đi theo hướng dẫn của tiếp tân, vừa mới ngước đầu lên liền nhìn thấy văn phòng làm việc tổng tài của Hạ Nhật Ninh.

Quả nhiên rất dễ tìm thấy.

Bởi vì tầng thứ 48 ngoại trừ sân gôn trong nhà và phòng giải trí ra, thì chỉ còn có căn phòng làm việc tổng tài của Hạ Nhật Ninh mà thôi.

Thẩm Thất đứng trước cửa và gõ cửa, trợ lí Tiểu Xuân lập tức mỉm cười đi tới nói: “Thẩm tiểu thư đã đến rồi à, tổng tài đang ở bên trong.

Thẩm Thất trả lời hơi gượng gạo: “Cám ơn.”

Thẩm Thất đi theo Tiểu Xuân vào trong, cô ngước đầu nhìn xung quanh, thân là một nhà tạo mẫu cô không thể không thừa nhận, khiếu thẩm mỹ của Hạ Nhật Ninh thật không thể chê cười gì được.

Căn phòng đơn giản chất phác, sang trọng nhưng không sa xỉ.

Rất thích hợp với thân phận của hắn.

Khi Thẩm Thất đi vào trong, Hạ Nhật Ninh đang ngồi trước bàn làm việc của mình, ký tên với tốc độ rất nhanh.

Kế bên có mấy vị quản lí cấp cao đang đứng cạnh hắn.

Đây là lần đầu tiên Thẩm Thất nhìn thấy trạng thái làm việc của Hạ Nhật Ninh.

Đôi mắt hắn hơi nhăn lại, uy nghiêm vô cùng.

Khí phách mãnh liệt mê hoặc lòng người.

Thẩm Thất cầm theo hộp công cụ ngoan ngoãn đứng một bên chờ đợi.

Có câu con người ta đẹp nhất là lúc đang làm việc nghiêm túc, bất luận là nam hay nữ đi nữa.

Tầm nhìn của Hạ Nhật Ninh dừng lại trên một tập tài liệu, đôi chân mày nhíu chặt lại hơn nữa, hắn hơi ngước đầu thản nhiên dùng tiếng Nga nói: “Đây chính là hiệu suất công việc của anh sao? Đường lối Trung - Nga này tôi đã giao cho anh,ý của tôi không phải muốn anh giữ vững hiệu suất của nó. Nếu không đạt quá 2% trong quý này, thì anh có thể từ chức được rồi.”

Người quản lí cấp cao chảy hết mồ hôi đứng đó, ông ta dùng tiếng Nga giải thích: “Hạ tổng, xin ông cho tôi một cơ hội nữa, tôi nhất định sẽ không khiến ông thất vọng.”

Tầm nhìn của Hạ Nhật Ninh lướt qua Thẩm Thất từ phía xa, hắn chớp chớp mắt, lửa giận của hắn được dập tắt đi một ít, hắn ném tập tài liệu lên bàn: “Đem về làm lại, đây là cơ hội lần cuối cùng.”

“Vâng, Hạ tổng.” tên người Nga đó cao to lực lưỡng, nhưng khi đứng trước mặt Hạ Nhật Ninh, thì ngay đến một chút khí thế cũng không có.

Hạ Nhật Ninh nhanh chóng xử lý hết những đường dây quốc tế khác, sau khi sai khiến người cuối cùng rời khỏi, thì hắn liền ngước đầu nhìn về phía Thẩm Thất, khóe miệng hơi nhoẻn lên: “Cũng đúng giờ lắm.”

Thẩm Thất hơi cúi đầu xuống: “Tôi sẽ tạo mẫu cho anh ngay lập tức.”

“Không cần vội.” Hạ Nhật Ninh nói: “Sự kiện ngày hôm nay không... không cần phải long trọng quá, cô giúp tôi phối một bộ quần áo đi. Phòng thay đồ trong kia.”

Thẩm Thất gật đầu đồng ý ngay tức khắc.

Tiểu Xuân dắt theo Thẩm Thất đi vào phòng lựa chọn trang phục, còn những trợ lý khác như gặp phải ma vậy cứ nhìn vào người bên cạnh của mình.

Phòng thay đồ của tổng tài, ngoại trừ mấy người trợ lý ra, bất cứ ai cũng không được phép vào!

Đừng nói là phòng thay đồ nữa, ngay đến căn phòng làm việc của tổng tài này, đều là do họ thay phiên nhau dọn dẹp.

Những người lao công có muốn lên tầng này cũng không được.

Thế nhưng, thân là trợ lý hàng đầu của tổng tài, họ vẫn rất biết nhìn nét mặt và biết quy tắc.

Thật hiển nhiên, nhà tạo mẫu này đối với tổng tài mà nói, rất đặc biệt.

Thẩm Thất hỏi Tiểu Xuân về sự kiện ngày hôm nay, sau khi xác nhận là một buổi tiệc tư nhân nhỏ, nên cô lập tức lựa chọn một bộ trang phục hơi nghiêm túc thích hợp với làn da của hắn.

Quần áo trong phòng thay đồ của văn phòng Hạ Nhật Ninh đều được đặt may nguyên bộ, chỉ cần lựa chọn phong cách và màu sắc là đủ rồi.

Sau khi Thẩm Thất chọn xong, Tiểu Xuân lập tức chỉ vào một dãy trang phục khác: “Đây là quần áo của cô, mời cô tùy ý lựa chọn.”

“Của tôi sao?” Thẩm Thất ngơ ngác.

“Vâng, trưa nay cô sẽ là bạn đồng hành của tổng tài trong ngày hôm nay.” Tiểu Xuân mỉm cười trả lời.

Thẩm Thất ngơ ngác nửa ngày, nhìn Tiểu Xuân rời khỏi phòng thay đồ, nửa ngày cũng không thể hoàn hồn trở lại.

Mở tủ áo ra, trong đó toàn là trang phục của phụ nữ.

Thế nhưng những quần áo này đều được đặt may, và đều là kiểu mới nhất trong mùa của thương hiệu hàng đầu quốc tế.

Thẩm Thất hốt hoảng một hồi, nhưng cũng rất nhanh hoàn hồn lại, căn cứ theo trang phục ngày hôm nay của Hạ Nhật Ninh, cô đã chọn một bộ quần áo mới nhất của Burberry.

Thẩm Thất nhanh chóng thay quần áo, cô là một nhà tạo mẫu, về vấn đề thân hình và dung nhan cô vô cùng biết rõ, vì không có quá nhiều thời gian, mấy phút sau cô đã hoàn thành tạo hình của mình.

Mái tóc búi cao hơi rối loạn, phối hợp với bộ quần áo caro kinh điển của Burberry, bộ trang sức cùng chuỗi và mùi nước hoa thanh lịch, cô cũng không hề dùng quá nhiều đồ trang điểm, chỉ kẻ mắt cho mình, tô một chút má hồng, một ít son môi, cũng đủ để khiến Thẩm Thất hóa thân thành một cô sinh viên đại học trong sáng.

Vì sự kiện này không phải sự kiện quá trang trọng, nên cũng giống như một hình thức tụ họp gia đình.

Cho nên, Thẩm Thất lựa chọn cho mình một hình tượng trẻ trung và hoạt bác.

Khi Thẩm Thất đi ra từ phòng thay đồ, thì ánh mắt của Hạ Nhật Ninh vô tình lướt qua Thẩm Thất, hắn chợt khựng lại.

Trong lòng hắn có một giọng nói vô hình đang kêu gào lên: “Là cô ấy! Nhất định là cô ấy!”

Đôi mắt của hắn sâu xa vô cùng.

Hắn còn nhớ cô gái đó năm xưa, cũng bới một cái búi tóc hơi rối như vậy, mặc một chiếc đầm Burberry, nở một nụ cười vô cùng ngọt ngào với hắn...

Thẩm Thất trước mặt so với người con gái đó trong ký ức, đang dần dần trở nên trùng hợp với nhau.

Lần đầu tiên Hạ Nhật Ninh không khống chế được ánh mắt của mình, ngọn lửa trong mắt hắn đang cháy rực lên...

Hạ Nhật Ninh há hốc mồm, suýt nữa đã gọi cái tên đó ra rồi...

Ngay lúc này, Thẩm Thất đột nhiên mở miệng nói: “Hạ tổng, bộ quần áo này của tôi không thích hợp sao?”

Lời nói của Thẩm Thất cứ như một thùng nước lạnh dội lên đầu Hạ Nhật Ninh.

Hạ Nhật Ninh nhanh chóng di chuyển ánh mắt ra chỗ khác.

Hắn bị điên thật rồi sao?

Sao lại nghĩ rằng Thẩm Thất chính là cô ấy?

Đùa kiểu gì vậy!

Cô ấy không phải là Thẩm Thất!

Đây chỉ là một sự trùng hợp mà thôi!

Thẩm Thất nhìn thấy sắc mặt của Hạ Nhật Ninh đột nhiên khó coi như vậy, cứ tưởng Hạ Nhật Ninh không thích tạo hình của mình, đột nhiên nói: “Tôi sẽ thay ra ngay.”

Thẩm Thất chưa kịp xoay người qua, thì Hạ Nhật Ninh đã nói: “Không cần, bộ này rất tốt.”

Thẩm Thất chỉ có thể đứng ngay tại chỗ, ấp úng nói: “Vậy... thì tốt quá. Hạ tổng, mời anh ngồi xuống, để tôi bắt đầu tạo mẫu cho anh.”

Đôi mắt của Hạ Nhật Ninh nhìn Thẩm Thất một cái, sau đó xoay người ngồi lên ghế.

Thẩm Thất mở hộp trang điểm của mình ra, khui một chai nước hoa nam mới nhất của Burberry, đây là chai nước hoa nam nữ chung bộ với nước hoa trên người cô.

Hai loại nước hoa này kết hợp với nhau, sẽ hình thành một trải nghiệm hương thơm hoàn toàn mới.

Đây chính là một trong những lí do Thẩm Thất yêu thích Burberry.

“Trong nhà cô còn có ai không?” Hạ Nhật Ninh cuối cùng cũng mở miệng hỏi.

“Một người anh trai, một người em gái, cha tôi làm nghề kinh doanh, mẹ tôi là một bà nội trợ gia đình.” Thẩm Thất thản nhiên trả lời.

Đối với người lạ, cô vẫn không thích tiết lộ quá nhiều.

Trong ánh mắt của Hạ Nhật Ninh lướt qua một sự thất vọng.

Quả nhiên không phải cô ấy!

Cô ấy không có em gái!

Và cha của cô ấy đã tự vẫn mà chết rồi.

Hạ Nhật Ninh cảm thấy nhất định mình đã điên rồi.

Sao lại nghĩ rằng Thẩm Thất lại là...

Sao lại có thể như vậy?

Thẩm Thất vừa mới chải tóc cho Hạ Nhật Ninh, thì điện thoại đột nhiên reo lên.

“Tôi có thể nghe điện thoại trước không?” Thẩm Thất hỏi.

“Ừ.” Hắn thản nhiên trả lời không kèm theo bất cứ cảm xúc nào.

Thẩm Thất xoay người nghe điện thoại ngay lập tức: “Alo? Bác sĩ, có thể dời ngày lại thêm được không, trên người tôi bây giờ không có nhiều tiền như vậy...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.