Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 909



Thẩm Thất cười cười.

Sáng hôm nay, Hạ Nhật Ninh liền nói với cô, có người đến trước mặt anh thỉnh cầu, là người nhà họ Gia Cát.

Nhà Gia Cát ở vùng này, không được coi là nhà giàu có, bởi vì bọn họ làm chính trị.

Cho nên, quen với một số bạn bè của Thẩm Tam.

Vì thế, nể tình Thẩm Tam, Hạ Nhật Ninh mới trả lời đối phương, thỉnh cầu anh cũng không có ích gì.

“Năm thứ nhất, nhiều người mới náo nhiệt. Nghe nói Gia Cát Du Du đã học cùng lớp múa với Tiểu Hà nhà chúng tôi, hơn nữa anh ba cũng đã nói qua với tôi, vì thế, cái danh sách này có thể cho cô.”

Nghe thấy Thẩm Thất đồng ý cấp danh sách, Gia Cát phu nhân thiếu chút nữa vui đến phát điên.

Chỉ cần vào học viện quý tộc Duệ Hà, từ mẫu giáo đã bắt đầu tiếp xúc với những nhà giàu có quyền thế nhất, cái này gọi là quan hệ xã hội.

Thế giới này cái gì quý nhất?

Là quan hệ xã hội.

Có quan hệ rồi, chẳng khác nào có được tấm vé đi vào xã hội thượng lưu.

Ông nội của Gia Cát Du Du tuy là theo đuổi chính trị, nhưng dù sao địa vị cũng không được gọi là quá cao, thậm chí còn không cao bằng Thẩm Tam.

Mà ba mẹ của Gia Cát Du Du cũng chỉ là thương nhân, hơn nữa cũng không phải là tầng lớp xã hội thượng lưu, chẳng qua là có tài sản mấy tỷ mà thôi.

Bọn họ muốn tiến vào xã hội thượng lưu, đó quả thực là chuyện hoang đường viển vông.

Nhưng hiện tại bọn họ cuối cùng cũng có được cái chìa khóa để mở ra xã hội thượng lưu rồi, sao có thể không phấn khởi được chứ?

Gia Cát Du Du cũng kích động đến nỗi đỏ cả mặt.

Cô bé cuối cùng cũng có thể khoe khoang trước mặt bạn bè rồi.

Thật tốt quá.

Học viện quý tộc Duệ Hà, từ khi chuẩn bị đến lúc chính thức đi vào vận hành, đại khái cũng không đến nửa tháng.

Kỳ thật, trước khi Hạ Nhật Ninh báo cho Thẩm Thất biết, anh đã bắt tay vào chuẩn bị cho việc này rồi.

Cái gì cũng được chuẩn bị gần xong rồi, mới đến khâu quan trọng cuối cùng, đẩy vợ mình lên đảm nhận vị trí tổng giám đốc.

Cho nên, Thẩm Thất ngay từ đầu vẫn cảm thấy đang sớm mà, đang sớm mà, kết quả, chưa đầy hai ngày sau, cô đã phải đi cắt băng khai giảng học viện quý tộc Duệ Hà.

Nhìn thấy bọn nhỏ phía dưới đang mặc những bộ đồng phục mới toanh của học viện, Thẩm Thất cầm lấy kéo, cùng hiệu trưởng và một số lãnh đạo tỉnh cùng nhau cắt đứt tấm lụa đỏ.

Đoàn người phía dưới hò reo hoan hô.

Học viện quý tộc Duệ Hà chính thức được thành lập.

Từ cấp mẫu giáo đến tiểu học, trung học cơ sở, trung học phổ thông, đại học, thậm chí cả cấp nghiên cứu sinh, tiến sĩ, đều đồng thời đi vào hoạt động. Tuy rằng số lượng học sinh hiện tại rất ít, nhưng đơn xin nhập học mà nhà trường tiếp nhận đã chồng chất khắp cả văn phòng rồi.

Đây chính là học viện quý tộc chính thức đầu tiên ở tỉnh Nghệ an có quy mô toàn bộ như thế.

Không ít những gia đình giàu có quyền thế ở toàn tỉnh, cả nước thậm chí ở nước ngoài, đều muốn cho con mình đến đây học.

Đây chính là trường học do Hạ gia xây dựng mà.

Thế này cũng đủ để chứng minh Hạ gia coi trọng việc bồi dưỡng người thừa kế của mình đến mức nào, để bồi dưỡng một người thừa kế đủ tư cách, không ngại việc lập ra một học viện quý tộc quy mô như thế này.

Thế giới của người giàu có, quả nhiên không thể hiểu được.

Thẩm Duệ cùng Thẩm Hà đương nhiên là nhóm học sinh mẫu giáo nhập học đầu tiên. Hơn nữa còn là lớp A trọng điểm.

Gia Cát Du Du bởi vì đi cửa sau, cho nên chỉ có thể cùng những đứa trẻ của các gia tộc xếp chót, vào lớp D.

Mặc dù là thế, nhưng bọn trẻ lớp D vẫn rất hưng phấn.

Lúc bọn nhỏ được đưa đến học viện quý tộc Duệ Hà, ở nhà đều đã được ân cần dạy bảo, nhất định ở trường phải hòa nhập cho tốt.

Tương lai của gia tộc, đều trông cậy ở bọn nhỏ rồi.

Cho nên, những đứa trẻ này, lúc rất nhỏ đã biết tầm quan trọng của hợp tác nhóm rồi.

Có điều, người khác hưng phấn là thật, Gia Cát Du Du buồn bực cũng là thật.

Lúc cô bé biết, cái người ganh đua sự nổi bật với cô bé ở trường múa là Hạ Thẩm Hà tiếng tăm lừng lẫy, cô bé thiếu chút nữa buồn bực phát điên.

Cô bé tưởng rằng cô cuối cùng cũng đến được học viện quý tộc, liền có thể hung hăng mà cười nhạo cái đứa nữ sinh nhỏ kia.

Nhưng, cô bé đâu biết, nữ sinh nhỏ mà cô không vừa mắt ấy, lại chính là đại tiểu thư của Hạ gia.

Thật sự là không có công lý.

Có điều, nếu Thẩm Hà là đại tiểu thư của Hạ gia, vậy anh cô bé chẳng phải chính là người thừa kế của Hạ gia sao?

Lúc học vũ đạo, Gia Cát Du Du đã rất thích Thẩm Duệ rồi, chỉ là Thẩm Duệ không có phản ứng gì với cô bé mà thôi.

Hiện tại thì...

Thế là, Gia Cát Du Du sau khi khó chịu xong, con ngươi đảo một cái, một mưu kế bỗng lóe lên trong ý nghĩ.

Gia Cát Du Du chủ động tìm Thẩm Hà.

Thẩm Hà sửng sốt, cô bé cũng không ngờ rằng sẽ gặp Gia Cát Du Du ở học viện quý tộc Duệ Hà.

Thẩm Hà tuy không phải là người thù dai, nhưng cũng không phải là người dễ quên.

Gia Cát Du Du chủ động bày tỏ với Thẩm Hà: “Thẩm Hà, thật không ngờ lại trùng hợp như vậy, chúng ta lại gặp nhau ở một trường học.”

Lúc này, một bé gái xinh đẹp như búp bê ở lớp của Thẩm Hà từ phía trong đi ra, vô cùng thân thiết kéo lấy cánh tay của Thẩm Hà: “Hai cậu biết nhau sao?”

Thẩm Hà quay đầu lại nhìn bé gái ấy một cái, trả lời: “Tiểu Uyển, cậu ta trước kia học chung với tớ ở một lớp học múa.”

Bé gái tên Tiểu Uyển lập tức ồ lên một tiếng, nói: “Vậy, hai cậu nói chuyện đi, Tiểu Hà, tớ đợi cậu ở phòng thủ công nhé.”

Thẩm Hà cười, gật gật đầu.

Vu Tiểu Uyển, là người bạn tốt mà Thẩm Hà mới quen biết khi vào trường.

Tên tiếng Việt của cô bé là do Thẩm Thất đặc biệt đặt cho, tên gốc của cô bé là Yina, người nước E. Là một công chúa mang huyết thống thuần túy.

Vu Tiểu Uyển thích nhất chính là tiết thủ công. Vì thế, không có việc gì liền đến phòng thủ công làm đủ loại đồ thủ công xinh đẹp.

Sau khi Vu Tiểu Uyển rời khỏi, trong lòng Gia Cát Du Du lại không thoải mái.

Tại sao những bé gái trong trường này, ai cũng đẹp như thế?

Một Thẩm Hà chưa đủ sao, lại còn thêm một Vu Tiểu Uyển?

Vu Tiểu Uyển này thân thiết với Hạ Thẩm Hà như vậy, nhất định là hướng đến Thẩm Duệ rồi.

Hừ, ai cũng đừng hòng tranh hoàng tử Duệ với ta.

Gia Cát Du Du tuy rằng chỉ mới bốn tuổi, nhưng ở nhà cô bé đã nghe quen tai, nhìn quen mắt rồi, nên sớm đã học được cách đấu đá nhau.

Cô bé đảo mắt một cái, chủ động thân thiết với Thẩm Hà: “Tiểu Hà, chúng ta làm bạn tốt nhé.”

“Hả?” Thẩm Hà cảm thấy đối phương thay đổi quá nhanh, cảnh tượng này có chút không thích hợp a.

Tuy nhiên, mọi người đã là bạn học với nhau rồi, chuyện trước kia, không nhắc đến nữa vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.