Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 123



Trên đường trở về biệt thự, Tô Tố rõ ràng cảm thấy tâm trang của Tiêu Lăng rất tốt.

Tuy không cười, nhưng ánh mắt lại rất ôn hòa, thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn cô, đôi mắt sâu trầm ấy đầy vẻ dịu dàng.

Tô Tố cảm thấy vô cùng ớn lạnh gợn người.

Người này chịu đả kích gì chăng?

“Cô nhìn tôi làm gì, tập trung lái xe.”

Cứ hay phân tâm như thế này, xảy ra tai nạn giao thông phải làm sao?

Tiêu Lăng nhẹ nhàng hừm, kỹ thuật của anh ta là một tay đua cứng tay, đột nhiên nghĩ ra điều gì, anh thu nụ cười lại, quay đầu vặn hỏi Tô Tố, “An Tiểu Hy có bạn trai không?”

“Không có, anh muốn giới thiệu bạn trai cho cô ta sao?” Tô Tố bận tâm chuyện này, Tiểu Hy ngày ngày đòi phải tìm bạn trai, có lẽ bên cạnh Tiêu Lăng sẽ có người thích hợp không chừng, cô tiến lại gần Tiêu Lăng, các ngón tay đan vào tay và bẻ ngược lại1và nói yêu cầu của Tiểu Hy, “Nếu giới thiệu cũng được, nhưng nếu tìm người dựa dẫm được, phải đẹp trai, chân đủ dài, thân hình cũng phải đẹp, Ừ... đặc biệt phải có cơ bụng, quan trọng nhất phải tốt với Tiểu Hy, không thể lăng nhăng hai lòng.”

Tiêu Lăng nghe xong lông mày nhảy liên tục, ai mà thèm giới thiệu bạn trai cho cô ta!

Anh chỉ muốn biết An Tiểu Hy rốt cuộc có đồng tính không thôi! Anh càng nghĩ càng cảm thấy Tô Tố và An Tiểu Hy có gì đó không bình thường lắm, Tô Tố chạy cùng hết đường dựa vào cô ta, cô ta thu giữ mấy ngày là bình thường, đằng này lại thu giữ lâu như vậy thì bất bình thường quá?

Làm gì có người tốt như vậy!

Tiêu Lăng mặt khác lại tiếp tục hỏi thêm Tô Tố, “An Tiểu Hy thích kiểu người như vậy hả?”

“Đúng rồi, Tiểu Hy trọng sắc, không đẹp trai thì không cần suy nghĩ.”

Trọng sắc?

Tiêu Lăng quay đầu nhìn1mặt Tô Tố, cái “Giá trị nhan sắc” của cô ta cao đến không thể chọn được.

Anh ta lại nhẹ giọng hỏi thăm, “Vậy trước đây cô ta có quen bạn trai không?”

“Không có!” Tô Tố nhún vai, “Tiểu Hy cảm thấy mấy nam sinh trong Học Viện Điện ảnh quá ẻo lả, hoặc là cuộc sống đời tư quá loạn, hoặc là đồng tính... tóm lại cô ta không muốn tìm nam sinh trong trường,vòng tròn sống của tôi và Tiểu Hy lại nhỏ, cũng không gặp được đối tượng thích hợp nào để yêu đương.”

Vòng tròn sống nhỏ...

Như vậy không phải càng nguy hiểm sao?

“Thời gian này cô ra khỏi nhà toàn ở chung với An Tiểu Hy, ở chung một phòng hay là ở hai phòng?”

“Hai phòng.”

Tô Tố nhìn Tiêu Lăng thấy rất lạ, hỏi cái này làm gì?

Vẫn may!

Tiêu Lăng thở phào nhẹ nhõm, nghĩ tới việc mình không chỉ để phòng tình địch là nam giới, cũng nên đề phòng nữ giới, đột nhiên anh ta muốn nhốt Tô Tố trong nhà,5không cho bất kỳ ai tiếp cận cô ta. Nhưng anh ta biết rằng, nếu anh ta làm thế thật, chắc Tô Tố là người đầu tiên chịu không nổi. Khiến cô ta rời xa An Tiểu Hy rõ ràng là càng không thể.

Tiêu Lăng trong lòng vẫn còn chút ghen tuông, dù không thể không thừa nhận, bây giờ trong lòng Tô Tố, nói không chừng người bạn trai là anh ta vẫn chưa phải là người thân thuộc quan trọng nhất.

Xem ra anh phải nghĩ cách mới được.

...

Về tới biệt thự, Tô Tố nhanh chóng chạy vào trong.

Ngoài trời nắng quá, sắp nắng chết cô rồi.

“Cô Tô về rồi, mau uống chút nước ép dưa hấu, trời hôm nay nắng to, đừng để bị trúng nắng.”

“Cám ơn Trương tẩu.”

,Tô Tố đón lấy nước ép dưa hấu uống “Ừng ực ừng ực” nước ép dưa hấu mới ép, còn tươi lắm.

“Nếu là lạnh thì càng tốt.”

Trương tẩu trách nhẹ, “con gái vẫn nên ít uống lạnh, không tốt cho sức khỏe. Mấy con quá2trẻ rồi, bây giờ không biết, mai mốt lớn tuổi rồi lại bệnh tật mới biết khó chịu. Năm đó á...”

Tô Tố thụt đầu lưỡi, da đầu có chút tê cứng, Trương tẩu cái gì cũng tốt, chỉ là tuổi già thích hồi tưởng quá khứ, nói tóm lại, chính là hay lãi nhãi một chút.

“Trương tẩu, tẩu đi chuẩn bị một bữa tối đi.” Trương tẩu vừa đi vừa trác, “Aii, một cô gái thì cực khổ vậy làm gì, trưa hè ở trong núi vừa nắng vừa nguy hiểm.”

Tô Tố đầy mồ hôi, dành cho Tiêu Lăng một ánh mắt biết ơn.

Nhiều lúc cô thật sự không biết ứng phó sao với sự nhiệt tình của Trương tẩu.

“Hôm nay cô không đi làm sao?”

“Không đi, mai hẵng đi.”

Gần đây anh ta bận chuyện của bên biệt thự, hai ngày trước thì bận chuyện chuyện đấu thầu, giờ bên công ty tu sửa đã định xong hết rồi, nên mới an tâm giao cho cấp dưới làm cũng được.

Tiêu Lăng vươn tay kéo Tô Tố9vào trong lòng mình, để cô ngồi lên đùi của anh, Tô Tố vùng vẫy, “Sẽ có người vào đấy...”

Đây là đại sảnh mà, người giúp việc có thể vào bất kỳ lúc nào, nếu thấy họ như vậy thì...

Mặt Tô Tố đỏ ghê gớm.

Tiêu Lăng cười châm chọc, “cô cảm thấy họ cho rằng quan hệ chúng ta đơn thuần lắm nhỉ?”

Tô Tố càng nghĩ càng đỏ mặt.

Mấy ngày cô ở biệt thự, ngày nào cô đều ngủ cùng với Tiêu Lăng, ngủ đã ngủ chung rồi, còn có thể đơn thuần chỗ nào đây.

Tô Tố khóc mà không thành lệ.

Cô vặn mông của mình tránh tiếp xúc với Tiêu Lăng, “Vậy cũng không được...”

“Tôi nói được là được!”

Tiêu Lăng hằn nhẹ, bọn họ là mối quan hệ bạn trai bạn gái hết sức bình thường, đâu phải là chuyện xấu hổ không được lộ ra ngoài, ai thích nhìn thì nhìn, anh ta mong ngóng người ta thấy được càng tốt. Dựa vào vai cô. Trên người cô có một mùi nước hoa thoang1thoảng, Tiêu Lăng hít nhẹ hai cái, “Người em xịt nước hoa gì?”

Thơm quá!

Nước hoa? Cô có dùng thứ này bao giờ đâu.

Tô Tố lắc đầu, “Không có.”

Cô kéo áo trước ngực lên và ngửi hai cái, đâu có mùi thơm nào. Cô không phát hiện, vì động tác của cô, cổ áo phông trước ngực bị kéo ra, lộ ra một làn da trắng ngần, ánh mắt của Tiêu Lăng càng thêm thâm sâu khó lường.

Đối với người đàn ông mà gần một tháng giam cầm dục vọng của mình, bất kỳ hành động chỉnh lí quần áo của Tô Tố đều khiến anh ta nghĩ lệch đi.

Anh ta nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng cũng không nhịn được, vươn tay ấn chặt vai Tô Tố, cứ thế mà hôn.

“Ú...”

Người này sao tự nhiên lại sinh tình rồi, Tô Tố suy nghĩ mơ mơ hồ hồ.

Môi cô bị hít đến tê tái, toàn thân mềm nhũn, trong đầu cũng thiếu chút dưỡng khí. Trong lúc tay anh ta đang chuẩn bị hành động, trong đại sảnh vang lại tiếng bước chân, Tô Tố toàn thân tê cứng, lúc này mới nhớ họ vẫn còn ở đại sảnh, cô dùng sức đập vào sau lưng của Tiêu Lăng.

“Ứ, ứ ứ...”thả tay ra.

Cô ta nghe thấy động tĩnh thì Tiêu Lăng đương nhiên cũng nghe thấy, trong mắt lóe lên một sự phẫn nộ, nhưng vẫn thả Tô Tố ra, má Tô Tố đỏ bừng lên, giống con cá bị mắc cạn, từ trong vòng tay của Tiêu Lăng bò dạy rồi trút hơi nhẹ.

Tiêu Lăng vớ lấy áo vest che lại cho Tô Tố, bộ dạng người phụ nữ anh ta đang động tình, anh ta không muốn ai thấy, bất luận là nam hay nữ cũng không được.

Ngoài cửa, trên tay Tiểu Trần cầm túi đồ đã mua tiến vào đại sảnh thì cảm thấy có một luồng khí lạnh đến thấu xương, vừa ngước đầu lên thù thấy ánh mắt lạnh như băng nhọn.

Tiểu Trần giờ đã biết khí lạnh từ đâu chui ra rồi.

Anh ta nhất thời không dám đi về phía trước, cả người tê cứng ở trước cửa, Tổng Tài... đây là, sao lại, sao lại mang bộ dạng muốn giết người thế kia?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.