1iêu Lăng nhanh chóng dặn dò Trương tẩu, “Trương tẩu, mau đem bữa sáng qua đây.”
“Dạ dạ, tôi bưng ra liền.”
Trương tẩu nghe Tiểu Thất than đói, lại nghe Tiêu Lăng căn dặn, bèn quay lưng chạy lấy thức ăn ra.
Thức ăn được đem lên bàn, đúng lúc bí thư Trương cũng vừa đem quần áo đến, đầy đủ năm hoặc sáu cái túi giấy lớn.
Logo thương hiệu trên túi giấy khiến người khác nhìn thấy đều tặc lưỡi kinh ngạc.
“Tổng tài, tất cả đều được mua theo hình dạng của một đứa trẻ bốn hay năm tuổi. Tôi không biết liệu nó có phù hợp không. Vì vậy, kích thước to, trung hay nhỏ mỗi thứ mua một cái, chắc sẽ có cái mặc vừa.”
bí thư Trương có một sự suy nghĩ vừa lo lắng vừa e ngại trong đầu.
Phải chăng tổng tài mua những thứ này cho các con của Tô Tố? Tổng tài... quả thật hào phóng, chả1nhẽ dành cả đêm tĩnh lặng để suy nghĩ như vậy, anh đã nhận ra không thể rời xa Tô Tố chăng?
Nếu thật sự là như vậy, cô ấy lần nữa lại cảm thấy ê chề.
Tổng tài thực sự rất... rất hào phóng!
“Ừm” Trước mặt bí thư Trương, Tiêu Lăng hồi phục vẻ mặt lạnh lùng như thường lệ, và anh cầm lấy bịch túi giấy.”Làm phiền cô quá.”
Bí thư Trương lắc đầu: “đó là phận sự của tôi mà. Nếu không có chuyện gì thì tôi lên công ty làm việc đây.”
“Đợi đã!” Tiêu Lăng cầm cái túi giấy, suy nghĩ một hồi anh lại giao thêm một nhiệm vụ cho bí thư Trương, “tiếp tục cho người điều tra Tô Tố dùm tôi, việc tôi giao lần này không phải việc đơn giản, tốt nhất là nên điều tra lại cuộc sống năm sáu năm gần đây của cô ấy, trước khi Tô Tố từ Trương Gia Giới trở về,1thì đem tư liệu đến giao cho tôi”
Bí thư Trương bí mật thở dài, nhưng may mắn không như lần trước, bắt cô phải tìm ra tư liệu của Tô Tố suốt hai tiếng đông hồ.
Cô gật đầu “Được rồi, lần này tôi sẽ điều tra cho thật cặn kẽ.”
“Cô về đi.”
...
Trước khi vào bữa ăn, Tiêu Lăng đưa Cảnh Thụy và Tiểu Thất lên thay quần áo sạch, hai đứa nhỏ được Tô Tố nuôi dưỡng quá tốt, và vóc dáng cao to hơn so với những đứa bốn năm tuổi khác tuổi, phải mặc đồ kích thước lớn nhất mới vừa.”
Cảnh Thụy mặc một bộ áo vest đi với quần tây màu xanh biển nhạt trông thật điềm đạm thanh lịch.
Tiểu Thất thì mặc một cái đầm xõa bồng bền màu hồng phấn, trông giống như một tiểu tinh ranh nghịch ngợm dễ thương.
Hai đứa bé diện sẵn quần áo và đứng đó, đẹp lộng lẫy như một bức tranh5sống động.
“Thật dễ thương.” Trương tẩu dè chừng nói.
Tiêu Lăng trong lòng cảm thấy hãnh diện.
Hai con búp bê dễ thương này, chính là con của Tiêu Lăng đây!
Các bữa ăn của Tiêu Lăng luôn được chuẩn bị kỹ lưỡng.
Lần này cũng không ngoại lệ, bữa sáng cũng do Trương tẩu đích thân xuống bếp, vẫn là sự kết hợp giữa bữa sáng kiểu Trung Quốc và phương Tây, kiểu Trung Quốc thì có những chiếc bánh cua hấp màu vàng và vài dĩa cải mặn ngâm đậu tương cho chính tay Trương tẩu ngâm. Kiểu Tây thì có bánh mì nướng, bánh sandwich và trứng ráng kiểu Pháp và sữa tươi.
Tiểu Thất nhìn thấy bữa ăn mắt cô bừng sáng lên, tay cầm những chiếc bánh bao còn bốc khói nóng hổi, thèm thuồng chãy dãi. “Daddy ơi, con có thể ăn được chứ?”
Tiêu Lăng gật đầu mỉm cười: “Ăn đi, bánh mới hấp ra, cẩn thận kẻo bị bỏng.”
Nói xong2anh ngồi xuống phía trên bàn ăn, dùng đũa gắp hai cái bánh bao nóng đặt vào cái dĩa trước mặt Tiểu Thất
“Ăn chậm thôi!” anh nghĩ chút, lại gắp thêm hai cái bánh bao nóng đặt lên dĩa trước mặt Cảnh Thụy.”Ăn đi con”
“Ồ Yeah, cám ơn daddy, bắt đầu ăn thôi.”
Cảnh Thụy cũng gật đầu, “Cảm ơn.”
Tiểu Thất có ba sở thích lớn.
Thích ăn ngon.
Thích nhìn trai đẹp.
Thích xem TV.
Thức ăn ngon xuất hiện trước mặt cô đều phải được cô xem xét lướt qua một cách kỹ càng.
Cô chu cái môi nhỏ ra, đáng ghét, đừng lật tẩy cô như thế chứ!
Đôi mắt của con tiểu nha đầu đảo qua đảo lại, “Anh trai anh nói gì thế? Người ta chả phải đang nhìn soái ca sao, anh trai và daddy còn điển trai hơn họ nhiều, em đang học hỏi ấy chứ!”
Cảnh Thụy từ lâu đã miễn dịch với những câu nói thuần khiết của cô, ngược lại9Tiêu Lăng lại thích thú hơn. “Vậy con đang học hỏi cái gì?
“Học cách yêu đương đó.” Tiểu Thất lý lẽ nói như đúng rồi, “người ta chẳng phải hay nói, bất cứ chuyện gì đều phải được học hỏi từ khi còn bé, bây giờ Tiểu Thất học cách làm sao yêu đương, để sao này lớn lên không bị đàn ông xấu lừa.”
Cái lý do này...
Tính tình của Tô Tố cũng khá bình thường, làm sao có thể dạy ra một cô con gái tinh quái đến như vậy?
Nhưng mà...
Người đàn ông xấu?
Tiêu Lăng không biết dùng lời lẽ gì để trả lời câu nói sáo rỗng này: “Tiểu Thất nghĩ xem thế nào là người đàn ông xấu nào, có giống như cha ruột daddy này không?”